Chương 242: Chương 242
Chương 242: Chương 242Chương 242: Chương 242
"Tiểu Mạt Mạt đến rồi."
"Ông có đường, Tiểu Mạt Mạt ăn không?" Nói xong, Chu Hải Hoa từ trong túi áo choàng câu cá lấy ra mấy viên đường không biết làm từ đâu đưa tới trước mặt Lâm Mạt Mạt.
Lâm Mạt Mạt lắc lắc đầu nhỏ giọng nói: "Cảm ơn ông, con không muốn ăn."
Như không nhìn thấy vẻ không được tự nhiên của Lâm Mạt Mạt, Chu Hải Hoa tiếp tục lấy ra một chiếc quạt điện nhỏ khác và hỏi Lâm Mạt Mạt: "Tiểu Mạt Mạt có nóng không? Nhìn này, ông ở đây có một chiếc quạt điện nhỏ, đầu nó tròn tròn, mập mập, có phải rất đáng yêu không, tự mình tới cầm quạt nào."
Nhìn Doraemon trên chiếc quạt điện nhỏ, Lâm Mạt Mạt: '..."
"Đây là mèo máy." Lâm Mạt Mạt nhỏ giọng sửa lại.
Nghe vậy, Chu Hải Hoa sửng sốt, híp mắt nhìn chằm chằm vào người mập xanh thẳm trên chiếc quạt nhỏ một lúc lâu.
—— Chiếc quạt điện nhỏ này bị một thanh niên nào đó trong đoàn vứt bỏ, Chu Hải Hoa đã mang đi sửa. Đối với người mập xanh thẳm ở trên, ông thực sự không biết cậu ta.
Chỉ là ngó trái ngó phải, nhìn thế nào cũng thấy không liên quan gì đến mèo.
"Được, được, được, mèo ping-pong, mèo ping-pong.' Chu Hải Hoa gật đầu tiếp tục vẻ mặt từ ái nhìn Lâm Mạt Mạt, ánh mắt giống như đang nhìn cô cháu gái bảo bối của mình vậy.
Ông cụ Lâm nhìn thấy cảnh này thông qua màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp không vui, chỉ vào máy tính bảng và mắng: "Lão già chết tiệt này muốn cái quái gì vậy?!"
"Con trai chính mình đã lớn lắm rồi không chịu lập gia đình, ông ta không thể hưởng thụ phúc con cháu, như thế nào lại đi nhớ thương bảo bối của nhà người khác!"
"Buồn cười!"
Ông cụ Lâm giận sôi máu đến mức đứng dậy khỏi ghế sô pha.
Quản gia Chu ở một bên hoảng sợ: "Lão gia, ngài đây là. . “
"Cậu không thấy lão già này đã dọa Mạt Mạt nhà chúng ta à?”
"Không được, ta phải đi!" Dáng vẻ của ông cụ như muốn lập tức xông đến thành phố điện ảnh lại một lần nữa khiến quản gia Chu giật mình hoảng sợ. ...
Ở phim trường, Chu Hải Hoa dường như cuối cùng cũng nhận ra Lâm Mạt Mạt có vẻ hơi sợ ông, vì vậy đã nhìn lại mình.
Lúc này Chu Hải Hoa đang mặc trang phục diễn của đoàn làm phim. Vì Chu Hải Hoa trong phim đóng vai một nhân viên tình báo ngâm, ngụy trang thành một tên ăn xin truyền lại thông tin cho tổ chức, cho nên lúc này ông hoàn toàn ăn mặc như một người ăn xin.
Chu Hải Hoa tưởng hóa trang của mình đã dọa Lâm Mạt Mạt sợ hãi, lập tức có chút xấu hổ, sau đó nở một nụ cười vô cùng từ ái, vô cùng thân thiện với Lâm Mạt Mạt.
Đối mặt với nụ cười này, Lâm Mạt Mạt giật rùng mình.
"À, con đi tìm ba ba."
“Tạm biệt ông." Nói xong, Lâm Mạt Mạt nhanh chóng chạy đi.
Bỏ lại Chu Hải Hoa với vẻ mặt kinh ngạc. ...
Lâm Mạt Mạt đi ra ngoài phòng hóa trang, đứng yên ở bên ngoài.
Lúc này, một nhân viên công tác đi tới, thấy được Lâm Mạt Mạt đang đứng bên ngoài phòng hóa trang. Nhìn thấy thẻ thông hành đeo trên cổ Lâm Mạt Mạt, nhân viên công tác nhanh chóng đoán ra được thân phận của bé.
"Bạn nhỏ, sao em lại đứng ở chỗ này? Có chuyện gì sao?" Nhân viên công tác nhẹ giọng hỏi.
"Em tới tìm ba ba, ba em ở bên trong,' Lâm Mạt Mạt nói, tay chỉ về hướng phòng hóa trang, sau đó nhìn nhân viên, hỏi: "Chị gái, em có thể vào được không?"
"Có thể, đương nhiên có thể, vào đi thôi." Nhân viên công tác cười nói.
Sau khi nói 'cảm ơn", Lâm Mạt Mạt chạy vào tìm thấy được Lâm Trình.
Lúc này, Lâm Trình đã hóa trang xong, khoác lên người một bộ âu phục thân sĩ màu trắng, tóc được chải chuốt tỉ mỉ, ở giữa xen lẫn một ít tóc bạc, trên mặt còn đeo một cặp kính.
Nhìn văn nhã nhưng lại có khí chất của một nhà tư bản, trong xương cốt lại tỏa ra chính khí.
Dáng vẻ này của Lâm Trình xuất hiện trong màn hình của phòng phát sóng trực tiếp khiến phòng phát sóng trực tiếp lại một lần nữa bùng nổ:
[Oa, wow, ba ba này đẹp trai quá rồil]
[Lần trước khi Lâm Trình biểu diễn trong bộ phim dân quốc, tôi đã cảm thấy rằng anh ấy mặc vest nhất định là rất đẹp trai, và tôi đoán đúng rồi!]
[Tôi yêu rồi, tôi yêu rồi. |...
Không chỉ khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, mà cả người trong đoàn phim khi nhìn thấy Lâm Trình đều sáng mắt lên.
"Không tồi, chúng ta đi trước đi." Đạo diễn Lưu nhìn Lâm Trình gật đầu lia lịa.
Mọi người đi đến phim trường quay chụp.