Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 243 - Chương 243: Chương 243

Chương 243: Chương 243 Chương 243: Chương 243Chương 243: Chương 243

Lúc này, Chu Hải Hoa cũng ở đây. Nhìn thấy Lâm Mạt Mạt, ông lão lập tức mỉm cười.

Thấy vậy, Lâm Mạt Mạt theo bản năng trốn ra sau Lâm Trình.

Lâm Trình vỗ vỗ đầu Lâm Mạt Mạt, sắp xếp bé ngồi ở khu vực nghỉ ngơi bên cạnh mình, ngay sau đó chuẩn bị bắt đầu diễn thử.

Bởi vì đoàn phim yêu cầu bảo mật, vì vậy nội dung phát sóng trực tiếp sau đó đã bị tổ chương trình làm mờ.

[Ai, thật đáng tiếc khi không thể nhìn thấy mà. ]

[Rất muốn xem, vì sao không cho chúng ta xem|]

[Tôi rất tò mò phải làm sao đây... ]

[Hồi hộp và mong chờ màn trình diễn của Lâm Trình. ]

[Tôi cảm thấy Lâm ba ba sẽ có thể diễn tốt... ]

Dân dần, mọi người bắt đầu buôn chuyện bát quái:

[Trước đây, người hâm mộ của một minh tinh nào đó trên mạng còn giẫm lên Lâm Trình, nói Lâm Trình lôi kéo quan hệ muốn tham gia vào đoàn làm phim "Hành kinh' tôi đã bật cười. |

[Ừ, tôi cũng thấy được, còn có người nói Lâm Trình là ca sĩ cửu lưu chưa từng quay MV, không xứng đóng phim. ]

[Tiết tấu đến quá rõ ràng rồi. ]

[Ngược Chiều" so với bộ phim kia còn hay hơn nhiều, trâu hơn nhiều, đến lúc đó video quảng cáo của Lâm ba ba được tung ra trực tiếp đánh vào mặt những người đó, hừ hừ. ]...

Tại phim trường, các diễn viên đã vào vị trí.

Lâm Trình lên xe đạo cụ để quay phim, Chu Hải Hoa cũng đi đến bên đường ngôi xuống.

Sau khi vào địa điểm quay, trạng thái của Chu Hải Hoa lập tức thay đổi, giây trước còn là ông già vui vẻ hớn hở nhìn Lâm Mạt Mạt, lúc này lập tức biến thành bộ dạng héo rút, ánh mắt chết lặng dựa vào bên đường.

Khi binh lính nước địch đi ngang qua, Chu Hải Hoa sẽ nhếch mép, lén lút nhổ nước bọt, khi tất cả các phương tiện đi qua, ông già sẽ lười nhác lùi lại.

Ngay cả khi đó là một buổi diễn thử, Chu Hải Hoa cũng lấy ra 100% thái độ mà đối đãi.

Dáng vẻ này của Chu Hải Hoa trong nháy mắt đưa tất cả mọi người trên trường quay cùng các diễn viên quần chúng nhập vào thời đại mà quê hương bị tàn phá, dân chúng thì lâm than.

Một chiếc xe dừng lại trước mặt người ăn xin, người ăn xin lùi lại khịt mũi một cách thiếu kiên nhẫn, ông ta quay người lại và tiếp tục nằm.

Lúc này, một người đàn ông lịch lãm bước xuống xe.

Người đàn ông bỏ một đại dương vào chiếc bát đất trước mặt người ăn xin, nghe thấy tiếng vang, đôi tai của người ăn xin dường như giật giật, ông ta mở mắt qua khe hở trên vành mũ, trong mắt toát ra ánh sáng vàng óng ánh.

Một giây sau, người ăn xin nhanh chóng nắm lấy đồng đại dương trong bát, giấu vào trong túi rồi tiếp tục ngủ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ vẫy vẫy tay như cảm ơn người đàn ông.

Tuy nhiên, người đàn ông vẫn không rời đi.

Người đàn ông ngồi xổm trước mặt người ăn xin một lúc, lúc này người đàn ông mới nói:

"Tôi đến đây thăm người thân, muốn hỏi ông một chút, ở nơi này có một vị Khúc tiên sinh hay không.

"Khúc tiên sinh? Nơi này của chúng tôi có rất nhiều Khúc tiên sinh, có Khúc Bạch, Khúc Nhất, Khúc Nhị, Khúc Tam..." Người ăn xin ậm ừ.

"Khúc tiên sinh đứng hàng thứ năm...'

Người đàn ông nói xong, trong đôi mắt đục ngầu của người ăn xin lóe lên một tia sáng, nhưng rất nhanh lại vụt tắt.

Người ăn xin rất thận trọng, cho dù người đàn ông lấy bức thư ra nhưng ông ta như cũ vẫn không nhả ra, chỉ dẫn người đàn ông đến một nơi khác...

Bên ngoài, nhìn màn trình diễn của Lâm Trình, đạo diễn Lưu vuốt cằm, gật gật đầu.

"Không tồi, còn rất thuận lợi." Phó đạo diễn bên cạnh đạo diễn Lưu nói.

Đạo diễn Lưu gật đầu đồng ý.

Vào ngày thường, nếu thầy Chu cố ý áp diễn, vậy diễn viên diễn cùng ông rất có thể sẽ tự mình làm loạn đầu trận tuyến.

Không ngờ hôm nay thầy Chu lại chiếu cố diễn viên trẻ tuổi như vậy.

Nội tâm đạo diễn Lưu thầm cảm thấy kinh ngạc.

Ở phía bên kia, nhà họ Lâm.

Ông cụ Lâm đã thu dọn xong quần áo cùng hành lý, dáng vẻ lập tức muốn tới thành phố phim ảnh.

Hai người quản gia Chu và Chu Minh ở một bên khuyên bảo ông cụ. "Lão gia, ngài đã trải qua rất nhiêu chuyện, tốt nhất là chờ thiếu gia cùng Mạt Mạt trở về đã."

"Không được, ta phải đi bây giờ. Cậu đã sắp xếp hành trình cho ta chưa?" Ông cụ Lâm hỏi.

"Sắp xếp tốt rồi, nhưng...' Chu Minh suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Thiếu gia bọn họ đang ở phim trường, cho nên ngài không phải là người trong đoàn phim cũng không vào được.'
Bình Luận (0)
Comment