Chương 256: Chương 256
Chương 256: Chương 256Chương 256: Chương 256
"Lão làm ra như này là muốn để tôi phá sản, ép tôi chết?!" Lâm Chấn Hoành tức giận thấp giọng mắng.
Diệp Vân ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, nói móc: "Tôi thấy chuyện lần này, cha cùng lắm là dung túng, thật sự không để ông sống yên là đứa con trai đòi nợ đó của ông."
Nghe những lời này, sắc mặt Lâm Chấn Hoành càng thêm âm u.
Lúc này, chỉ nghe Diệp Vân bất đắc dĩ nói: "Ai có thể nghĩ đến... vậy mà để nó giở trò."
Nói đến đây, Diệp Vân càng nghĩ càng giận
Từ khi bà ta bắt đầu gả vào nhà họ Lâm, tất cả những gì bà ta làm ở sau lưng Lâm Trình chỉ vì muốn ngăn cản con trai này của bà ta, cháu đích tôn của nhà họ Lâm tranh giành toàn bộ quyên thừa kế tài sản nhà họ Lâm.
Nhưng sau đó, Diệp Vân lợi dụng công ty môi giới của Lâm Trình và người quản lý, khiến anh vẫn ấm ức, chính là hy vọng sẽ khiến ông Lâm thất vọng về Lâm Trình, phá hoại triệt để khả năng và cơ hội để Lâm Trình thừa hưởng công ty nhà họ Lâm.
Mấy năm nay, biểu hiện của Lâm Trình trong "sự nghiệp", Diệp Vân vẫn luôn rất hài lòng.
Nhưng bà ta dù thế nào cũng không nghĩ đến: Ngoài mặt bà ta tính kế Lâm Trình, nhưng trên thực tế bà ta lại bị Lâm Trình lừa.
Bề ngoài Lâm Trình tung hoành ở showbiz, không chút quan tâm đối với chuyện của nhà họ Lâm, nhưng từ khi Lâm Trình có khả năng dễ dàng thu dọn sạch những người bọn họ sắp xếp ở công ty nhà họ Lâm điểm này có thể nhìn ra, mấy năm nay đối với việc công ty nhà họ Lâm, Lâm Trình một chút không thiếu "quan tâm.
"Chúng ta đã bị nó lừa rồi!" Diệp Vân nghiến răng nghiến lợi nói.
Lâm Chấn Hoành không nói gì, nhưng sắc mặt tối đến đáng sợ.
Rất lâu sau, Lâm Chấn Hoành mới trầm giọng nói: "Gọi Lâm Kiêu trở về đi."
Lúc trước ông Lâm đuổi đi là Lâm Chấn Hoành và Diệp Vân, nhưng đặc biệt là không có nói muốn đem con trai của hai người cũng đuổi ra khỏi nhà họ Lâm.
Vì vậy, Lâm Kiêu hiện giờ vẫn có chức vụ ở công ty trực thuộc của nhà họ Lâm.
Nghe vậy, Diệp Vân gật gật đầu: "Nói với nó rồi, xử lý xong mấy tờ đơn lớn ở bên kia, nó sẽ trở về, nhanh nhất có lẽ là một hai tuần."
Nói đến đây, Diệp Vân bất mãn phàn nàn: "Cha cũng thật là, Lâm Kiều nhà chúng ta làm cũng rất tốt, mấy công ty đó đều quản lý rất tốt, so với Lâm Trình không biết tốt bao nhiêu, cha còn thiên vị như vậy sao? Lại muốn đem công ty giao cho Lâm Trình."
Nói xong, Diệp Vân nhìn Lâm Chấn Hoành, lại nói: 'Chuyện đó ông suy nghĩ xong chưa? Không thể kéo dài nữa."
"Chuyện đó...' Lâm Chấn Hoành có vẻ hơi do dự.
Diệp Vân ngắt lời Lâm Chấn Hoành, tiếp tục nói: 'Ông đừng chần chừ nữa, còn chần chừ sợ là nhà họ Lâm thật sự sẽ trở thành của Lâm Trình."
Những lời cuối cùng này của Diệp Vân dường như đã thuyết phục được Lâm Chấn Hoành, khẽ gật gật đầu.
Trước mắt, kế hoạch ông Lâm muốn đem nhà họ Lâm giao cho Lâm Trình đã rõ ràng, mà Lâm Trình có vẻ như cũng đang dùng tốc độ nhanh nhất để tiếp quản sản nghiệp nhà họ Lâm, tình huống này làm cho hai người Lâm Chấn Hoành và Diệp Vân cuống cuồng, cách để ngăn cản mà họ có thể nghĩ đến chính là khiến Lâm Trình đủ loại rắc rối, khiến anh thân bại danh liệt, thậm chí tống anh vào tù.
Diệp Vân rất vui vẻ, năm đó bà ta lên kế hoạch nhiều như vậy, để lại một quân cờ tốt nhất để đánh bại Lâm Trình.
Còn có một điểm mà Diệp Vân không nói với Lâm Chấn Hoành.
Ông Lâm ở đó — bà ta định dùng cách giống như lúc trước "tống cổ' mẹ của Lâm Trình để "tống cổ" đối phương. ....
Diệp Vân vốn cho rằng mọi chuyện đều được sắp xếp ổn thoả, nhưng không biết là, một giây trước bà ta vừa cùng thuộc hạ nói chuyện điện thoại xong, căn dặn xong nhiệm vụ của đối phương, một giây sau, điện thoại của Lâm Trình liên nhận được một tin nhắn: [Diệp Vân định ra tay với ông. ]
Đọc xong tin nhắn, đáy mắt Lâm Trình hiện lên sự lạnh lẽo, trả lời một câu: [Thu xếp đủ chứng cứ. Ì
Sau khi xử lý xong công việc, Lâm Trình nhìn thời gian, 10:15 tối, lại nhìn vê phía Lâm Mạt Mạt ở bên cạnh.
Lúc này, Lâm Mạt Mạt đang di chuyển cái ghế đẩu ngồi ở mép bàn bên cạnh bàn làm việc, một tay cầm điện thoại của anh cho bé, một tay cầm sổ và bút, vùi đầu không biết đang viết viết vẽ vẽ cái gì.