Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 257 - Chương 257: Chương 257

Chương 257: Chương 257 Chương 257: Chương 257Chương 257: Chương 257

Lâm Trình nhìn kỹ hơn mới thấy được điện thoại trong tay Lâm Mạt Mạt lúc này đang tìm kiếm [Cách trồng cải thảo. |

Ngoài cái này ra, lúc đó, cuốn sổ trước mặt của Lâm Mạt Mạt đã chép đầy các loại bí kíp nuôi trông: [Cách trồng khoai tây], [Cách trồng cà chua], [Cách nuôi heo], [Cách nuôi heo mập mạp để bán], [Trồng trái cây gì kiếm nhiều tiên nhất], [Trông cái gì có thể làm giàu]...

Nhìn thấy Lâm Mạt Mạt đã lưu loát chép lại gần nửa cuốn "Kinh nghiệm nông nghiệp thịnh vượng", khoé miệng Lâm Trình hơi giật giật, không biết có nên nói với bé: Điều hành một trang trại kiểu lớn hiện đại, kinh doanh càng quan trọng hơn.

"Mạt Mạt." Lâm Trình kêu Lâm Mạt Mạt một tiếng.

"Dạ?" Lâm Mạt Mạt lên tiếng, nhưng không rảnh ngẩng đầu lên để ý đến Lâm Trình.

"Con nên đi ngủ rồi." Lâm Trình dùng ngón tay cái gõ trán Lâm Mạt Mạt, nhắc nhở.

"Dạ, đợi một chút nữa." Bé vừa mới chép đến phần cách vắt sữa bò, vẫn còn một chút phần cuối chưa chép xong.

"Đi ngủ." Lâm Trình lại nói, sau đó nói: "Ngày mai chúng ta còn phải ra ngoài, còn rất nhiều việc phải làm."

Nghe những lời này, Lâm Mạt Mạt ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Trình.

"Chúng ta sẽ đi mua gà con, lợn con, dê con gì đó sao?" Lâm Mạt Mạt vừa nhìn thấy đoạn này.

"..." Khóe miệng Lâm Trình lại giật lần nữa.

"Không phải, ngày mai chúng ta sẽ đi gặp ông cố."

"Ông cố?" Lâm Mạt Mạt sửng sốt một lúc, sau đó nghĩ đến cái tên mà ngày hôm đó bé đã nhìn thấy trong sổ hộ khẩu.

"Chính là người lúc trước ba nói, ông cố ở trong sổ hộ khẩu không?" Lâm Mạt Mạt vặn hỏi, mang theo sự kinh ngạc trong giọng nói.

"Đúng vậy." Lâm Trình gật đầu lại hỏi: 'Con có muốn gặp ông cố không?"

"Dạ dạ." Lâm Mạt Mạt dùng sức gật gật đầu không khỏi tò mò hỏi Lâm Trình: "Lúc trước con vẫn chưa gặp ông cố, ông cố là người như thế nào ạ?"

Người như thế nào...

Fan cuồng? Ông già quái gở? Dường như muốn lừa gạt buôn bán trẻ con? Và... anh bạch tuộc?

Trong đầu Lâm Trình đột nhiên hiện lên mấy từ mà trước đây Lâm Mạt Mạt đã nhận xét về ông cụ Lâm, nhất thời không biết nên giới thiệu ông cố với Lâm Mạt Mạt thế nào. "Chính là gân giống với ông cụ Chu Hải Hoa lúc con gặp ở đoàn phim vậy." Lâm Trình suy nghĩ một lúc, rồi trả lời.

"Hả... ?" Nghĩ đến ông lão hung dữ ở đoàn phim, thỉnh thoảng còn nhìn về bé cười, cười đến nỗi làm người khác sợ hãi, biểu hiện trên mặt Lâm Mạt Mạt lộ ra vẻ từ chối.

Có điều, vừa nghĩ đến đối phương là người thân của mình, Lâm Mạt Mạt đã cố gắng thuyết phục bản thân ở trong lòng, chấp nhận người ông cố bé vẫn chưa gặp mặt, có thể sẽ rất đáng sợ.

"Vậy ngày mai khi nào chúng ta đi gặp ông cố?" Lâm Mạt Mạt hỏi.

"Buổi trưa." Lâm Trình trả lời, lại nói tiếp: "Cho nên, bây giờ con nên đi ngủ đi."

"Oh, dạ." Nghe Lâm Trình nói như vậy, Lâm Mạt Mạt gật gật đâu ngoan ngoãn thu dọn "Kinh nghiệm làm giàu” trên bàn, bản thân về phòng đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ.

Nhưng mà, vẫn chưa đến hai giây, Lâm Mạt Mạt đã quay lại lần nữa, ghé vào cửa phòng sách của Lâm Trình, hỏi: "Ba ba, ngày mai chúng ta đi thăm ông cố, có cần mang quà cho ông không?”

"Không cần." Có lẽ đối với ông cụ Lâm mà nói, món quà tuyệt vời nhất được gặp Lâm Mạt Mạt.

"Không chuẩn bị quà ông cố sẽ không vui thì sao?"

"Sẽ không."

"Oh." Lâm Mạt Mạt quay người trở vê phòng.

Lâm Mạt Mạt về đến phòng nằm ở trên giường, nhưng bé mở to mắt nhìn chằm chằm lên trân nhà, dù thế nào cũng ngủ không được.

Yên lặng một lát, Lâm Mạt Mạt lại từ trên giường bò dậy- bé đã suy nghĩ rất lâu, vẫn là cảm thấy nên chuẩn bị quà cho ông cố.

Ánh mắt của Lâm Mạt Mạt tìm kiếm ở trong phòng một vòng, nhưng không tìm thấy thứ gì xứng đáng để làm quà.

Bé muốn chuẩn bị một món quà tốt hơn một chút cho ông cố vào lần gặp mặt đầu tiên, nhưng không biết mình có đồ gì tốt hơn, có thể tặng cho đối phương.

Đắn đo rất lâu, Lâm Mạt Mạt vẫn cảm thấy nên đi nhờ Lâm Trình giúp đỡ.

Trong phòng sách.

Lâm Trình đang lật xem cuốn "Kinh nghiệm làm giàu" đó của Lâm Mạt Mạt, thấy con gái đột nhiên mặc đồ ngủ chạy vào, Lâm Trình ngẩn ra một chút, giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: "Sao vậy?"

"Ba ba, hỏi ba một câu."

"Hả?" "Ông cố thích cái gì?"

Câu hỏi này khiến Lâm Trình dừng lại: So với những ông lão khác, ông cụ Lâm dường như không có sở thích gì phổ biến, sở thích duy nhất có lẽ là lướt bốc phốt sở thích của ông lão khác trong vòng bạn bè.
Bình Luận (0)
Comment