Chương 346: Chương 346
Chương 346: Chương 346Chương 346: Chương 346
Toàn bộ khu chợ không chiếm diện tích lớn nhưng hàng quán dày đặc.
Phía Đông chợ là khu chợ đầu mối chuyên bán đồ gia dụng và một số đồ trang trí, phía Tây là phố đi bộ văn hóa và sáng tạo mới được xây dựng.
Vào buổi sáng các ngày trong tuần, lượng người đi chợ không quá đông nhưng vẫn có nhiều người trẻ tuổi đến mua sắm hay là những ông chủ thu mua hàng ở khu chợ này.
Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đến đứng bên cạnh một lối đi gân phố đi bộ.
Dù hai ba con đều đội mũ, đeo khẩu trang để giữ vệ sinh nhưng cặp ba con đứng dưới đường vẫn mơ hồ có thể thấy được nhan sắc khá cao, thu hút sự chú ý của nhiều người.
Tuy rằng vì vệ sinh, cha con hai người đều đeo mũ cùng khẩu trang, nhưng này một đôi cha con đứng ở trên đường phố, mơ hồ có thể thấy được cao nhan giá trị vẫn là hấp dẫn không ít người ánh mắt.
Mấy cô gái trẻ đi ngang qua hai người bọn họ, nhịn không được nhìn nhiều vài lần, cười cười thì thâm với nhau:
"Nhìn kìa, ở đằng kia, có một người lớn với một đứa trẻ. Là anh trai với em gái, hay là ba con?"
"Có lẽ là ba với con gái đi, một người suy đoán nói: Nhưng mà người ba trông cũng trẻ quá đi."
"Tôi cũng cảm thấy vậy, ha ha, tôi cảm thấy giá trị nhan sắc của hai người cũng khá cao nha."
"Đeo khẩu trang thì có thể nhìn thấy cái gì chứ."
"Tuy rằng đeo khẩu trang, nhưng mà lấy kinh nghiệm nhiều năm ngắm soái ca của tôi, giá trị nhan sắc của hai người tuyệt đối cao!"
"Bọn họ đang làm gì, bán đồ sao?" Lúc này, một số người cuối cùng cũng chú ý tới hai cái giỏ, một lớn một nhỏ treo trên người Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt.
Hai đầu của một sợi dây được buộc vào hai góc của mặt trước giỏ, một bên trái và một bên phải, và các sợi dây ở hai góc phía sau được kẹp vào quân áo bằng kẹp vừa lúc bảo đảm rổ ổn định, đồng thời cũng sẽ không ảnh hưởng tới hành động. Trên eo của Lâm Mạt Mạt còn có một cái giỏ nhỏ được cải tiến từ chai nước khoáng, trong đó có gia vị, kẹp, que tre, túi đựng thức ăn, v. v.
"Không phải là đang quay chương trình nào đó, hoặc là quay phim à?"
Bởi vì Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt mang đến cho mọi người một cảm giác khác với những người bán hàng nhỏ bình thường ở đây, điều này chắc chắn khiến một số người suy đoán.
"Có lẽ thật sự là như vậy."
Ánh mắt mấy người tìm kiếm chung quanh, muốn tìm kiếm xe chụp hình của tổ chương trình hay là người quay phim, nhưng mà xung quanh người đến người đi, người quay phim ẩn nấp trong đám đông cũng không dễ dàng bị tìm thấy.
-Họ đang bán gì vậy? Thức ăn?"
“Hình như là vậy.'
Ở một bên của chiếc giỏ, Lâm Mạt Mạt dán dòng chữ "Bánh bã đậu mỹ vị" được viết bằng bút màu.
"Chúng ta đi xem một chút đi?" Có người đề nghị nói.
Ba cô gái khác bên cạnh rõ ràng rất nóng lòng muốn thử, nhưng lại có chút xấu hổ không dám hỏi.
Ngay khi các cô gái còn đang do dự, Lâm Mạt Mạt đã chủ động chạy tới trước mặt họ.
"Chị gái nhỏ, chúng em bán bánh bã đậu, chị có muốn mua một cái để nếm thử không ạ?” Lâm Mạt Mạt dò hỏi.
Dừng một chút, Lâm Mạt Mạt lại hít sâu một hơi, tiếp tục giới thiệu từng chữ một: "Bánh váng đậu của chúng tôi được làm từ bã đậu và rau tươi, vừa ngon lại tốt cho sức khỏe. Ăn vào không dễ tăng cân."
Câu nói cuối cùng của Lâm Mạt Mạt rõ ràng đã lay động bốn cô gái trước mặt.
Thấy mấy người tựa hồ có chút hứng thú, Lâm Mạt Mạt chạy nhanh lại nói: "Nếu các chị có chút đói bụng, có thể thử cái này."
"Cái này bán thế nào?" Một người nữ sinh trong đó hỏi.
"Bánh lớn hai đông một cái, cải nhỏ thì một đồng, còn xiên chả viên chay, cũng hai đồng mỗi cái." Lâm Mạt Mạt vừa nói, vừa nhấc nắp rổ.
Một mùi thơm nhanh chóng tỏa ra.
Đồng thời, các cô gái cũng nhìn rõ những chiếc bánh bã đậu mà Lâm Mạt Mạt bán: từng chiếc bánh bã đậu được gói trong một túi giấy dầu riêng, xếp ngay ngắn trong giỏ, cho đến khi lộ ra một nửa chiếc bánh có hình dạng nâu vàng. ..
"Đây là..."
"Cái lớn có hình mặt mèo con, cái nhỏ có hình con cá nhỏ, còn có cả chả viên. Mặc dù nhìn bề ngoài giống nhau nhưng chị có thể nhận ra có vị rất riêng biệt sau khi ăn. Màu xanh lá cây là rau xanh. Màu vàng cam là cà rốt, màu trắng xám là nguyên vị và màu hồng là trái cây."