Chương 353: Chương 353
Chương 353: Chương 353Chương 353: Chương 353
"Cũng quá đẹp rồi... Lâm Mạt Mạt vẫn như cũ há miệng, vẻ mặt không thể tưởng tượng được mà lẩm bẩm.
Lúc này, cách nhìn của khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng giống như Lâm Mạt Mạt:
[Quả thực rất đẹp. ]
[Lúc trước Lâm Trình mua giấy dán tường tôi còn rất lo lắng, sợ anh ấy mua không giống nhau lúc ghép lại dán lên sẽ rất kỳ lạ, không nghĩ đến dán lên hiệu quả lại tốt như vậy. |
[Ha ha, xem ra thẩm mỹ của Lâm Trình vẫn là rất tốt. ]
[Nhìn ngôi nhà này bỗng nhiên có chút muốn khóc. ]
[Tôi cũng thế, tự dựng cảm động. ]
[*1]
[Lúc trước kia Lâm Trình chuẩn bị dán giấy dán tường, tôi kỳ thực còn rất châm biếm, ở mấy ngày thì phải dời đi, cơ bản không cần thiết phải lãng phí tiên đi dán giấy dán tường, còn không bằng giữ tiền lại làm phí sinh hoạt, ít nhất mấy ngày sau này có thể thoải mái... nhưng mà nhìn phản ứng của con gái ngoan, tôi dường như có thể đủ lý giải cách làm của Lâm Trình. ]
[Tôi cũng vậy, nhìn Mạt Mạt cao hứng như vậy, tôi cũng cảm thấy số tiên này tiêu rất đáng giá. |
[Lâm Trình đây là muốn dùng hết khả năng của mình để bảo vệ thế giới tốt đẹp cho con gái, cho dù chỉ là một tuần. ]
[Tôi mặc dù chưa có con, nhưng mà dường như có thể lý giải được phần tâm ý của người làm cha mẹ, luôn muốn dùng hết khả năng của mình để cho con cái những điều tốt nhất. ]...
"Nguyên liệu còn lại còn có thể dán ở bên trên này!" Ánh mắt Lâm Mạt Mạt nhìn một vòng trong phòng, chỉ vào ít giấy dán tường thừa lại cùng với thùng sắt 'đa chức năng” mà bé không nỡ bán ởđi kia nói với Lâm Trình.
"Có thể."
"ba đến làm." Có kinh nghiệm lúc trước dán giấy dán tường, động tác Lâm Trình rất thuận lợi ở bên ngoài thùng sắt dán một vòng giấy dán tường kiểu dáng phim hoạt hình.
"Bây giờ cái thùng này và nhà chúng ta là cùng một loại rồi." Lâm Mạt Mạt nói.
Lâm Trình cười nhẹ hai tiếng, không có đi đính chính mô tả không cẩn thận của Lâm Mạt Mạt. "Đi thôi, ra ngoài đánh răng rửa mặt."
"Vâng."
Đợi đến khi hai bố con đánh răng rửa mặt xong, lúc Lâm Trình thu dọn lại công cụ trong phòng, lại đi ném những phế liệu rồi quay trở lại phòng, Lâm Mạt Mạt đang phấn khích nằm trên giường nhìn chăm chú xung quanh, trong miệng còn thỉnh thoảng ngâm nga ca khúc chủ đề của chương trình Cuộc sống với bổ).
Sau khi ngâm nga xong một đoạn cả khúc chủ đề, trong miệng Lâm Mạt Mạt lại bắt đầu lẩm bẩm.
"ba, bố xem, đây là mèo." Lâm Mạt Mạt chỉ vào hình vẽ trên giấy dán tường bên cạnh giường nói với Lâm Trình.
Rõ ràng không hề cần Lâm Trình trả lời, Lâm Mạt Mạt lại tiếp tục lẩm bẩm: "Kia là thỏ nhỏ, bên kia còn có cú mèo, cừu con, con nhím nhỏ, đều rất đáng yêu..."
Bộ dạng này của Lâm Mạt Mạt làm Lâm Trình âm thầm buồn cười.
Nhưng nhìn thấy Lâm Mạt Mạt hưng phấn đến thì thâm thì thâm không chịu ngủ, Lâm Trình lập tức lại có chút đau đầu.
"Ngoan ngoãn ngủ, không cho phép lại lẩm bẩm." Lâm Trình mở miệng nói.
"Ồ, vâng”
Lâm Mạt Mạt cuối cũng cũng yên lặng, trên mặt vẫn là không che giấu được vui Sướng.
Đến khi Lâm Trình lại giả vờ nghiêm túc nói một câu: "ba phải tắt điện rồi", Lâm Mạt Mạt cuối cùng mới yên lặng, làm ra bộ dạng nằm yên ngủ.
Lâm Trình cũng nằm xuống ghế dựa bên cạnh giường, tắt đèn ngủ năng lượng mặt trời nhỏ bên giường.
Không bao lâu, Lâm Mạt Mạt lại vươn tay sang lặng lẽ mở đèn nhỏ lên, mượn cơ hội lại thưởng thức một lần nữa hình dáng trong phòng.
"Lâm Mạt Mạt.”
"Ồ, con ngủ đây!" Động tác của Lâm Mạt Mạt nhanh nhẹn tắt đèn nhỏ.
Ngôi nhà cuối cùng cũng được yên lặng.
Nhưng mà, phần yên lặng này chưa duy trì được hai phút, bên tai Lâm Trình lại truyên đến tiếng sột soạt.
Đang lúc Lâm Trình định bày ra thái độ 'Ông bố nghiêm khắc' cẩn thận dạy dỗ một chút đứa trẻ nào đó không chịu ngủ, lại nghe thấy Lâm Mạt Mạt gọi một tiếng: "ba."
Lâm Trình xoay đầu lại, mượn ánh đèn lờ mờ bên ngoài chiếu vào, Lâm Trình nhìn thấy Lâm Mạt Mạt lúc này hai mắt mở to, thẳng tắp mà nhìn anh, trên mặt Lâm Mạt Mạt tựa hồ còn treo nụ cười muốn giấu cũng giấu không được. "Sao thế?" Lâm Trình hỏi.
"Không sao." Lâm Mạt Mạt hì hì' cười hai tiếng.
"Cảm ơn bố." Lâm Mạt Mạt nhỏ giọng nói một tiếng với Lâm Trình mới trở mình, đắp chăn ngoan ngoãn ngủ. ...
Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau Lâm Mạt Mạt đã tỉnh rồi.
Vốn dĩ Lâm Mạt Mạt vẫn có chút buồn ngủ, nhưng mà nhìn thấy hình dáng xung quanh nhà đã thay đổi lớn lập tức không nỡ ngủ, nằm trên giường bắt đầu thưởng thức khắp mọi nơi.