Chương 422: Chương 422
Chương 422: Chương 422Chương 422: Chương 422
Những lời của Dương Tuyết Phân nghe có vẻ hoa mỹ, trên thực tế trong tối ngoài sáng lại vạch rõ ranh giới giữa Lâm Trình và nhà họ Lâm.
Đúng lúc này, ông cụ Lâm từ trên lầu đi xuống.
“Các ngươi nói cái linh tinh, bậy bạ cái gì, cái gì mà có nhận hay không nhận! Nơi này chính là nhà của Lâm Trình và Mạt Mạt!"
Lời nói của ông cụ Lâm làm Dương Tuyết Phân thấy vô cùng bất mãn, nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười nịnh nọt.
"ba.
"Ông nội."
Một nhà ba người chào hỏi ông cụ Lâm.
"Các ngươi tới làm gì?" ông cụ Lâm bất mãn nhìn mấy người, hỏi.
"Ba nói gì vậy, chúng con giải quyết xong công việc, không phải nên trở lại sao."
Ngay sau khi Dương Tuyết Phân nói xong, Lâm Chấn Minh cũng mượn cơ hội mở miệng quan tâm một chút vê sức khỏe của ông lão.
Mấy người đi vào trong phòng khách.
Dương Tuyết Phân đem một đống sản phẩm dinh dưỡng, thực phẩm chức năng đã chuẩn bị trước đó lấy ra, nói với ông cụ Lâm: " Đây đều là những đồ bọn con mang từ thành phố chi cho ba đều là Lâm Tranh cho người đi tìm mua."
" Ba bảo Lâm Tranh đi xử lý công việc của chi nhánh công ty ở thành phố .J, mọi việc đều được xử lý rất tốt, nó trở vê sẽ lập tức báo cáo lại cho ba." Dương Tuyết Phân cười nói.
Vốn dĩ bọn họ gọi con trai từ nước ngoài trở về là vì muốn cậu thể hiện trước mặt ông cũng Lâm, trực tiếp tiếp nhận sản nghiệp công ty của nhà họ Lâm ở thành phố € bên này, nhưng mà kết quả lại bị phải đi thành phối...
Vợ chồng bọn họ cho rằng đây là bài kiểm tra của ông cụ để khảo nghiệm Lâm Tranh, vì thế dứt khoát cùng nhau qua thành phố .J giúp Lâm Tranh xử lý nghiệp vụ của chi nhánh công ty bên kia .
Nghe được những lời này, ông cụ Lâm nhướng mày, liếc mắt nhìn phía Lâm Trình một cái, rồi mới nhìn về phía ba người, nói: " Phải không, công việc bên kia như thế nào rồi?"
"Hết thảy đều thuận lợi ạ." Lâm Tranh trả lời.
Lâm Chấn Minh cùng với Dương Tuyết Phân ở một bên thổi phòng vài câu, thuận tiện không quên thổi phông một chút việc bọn họ ở bên kia giành được một hạng mục.
"Chuyện xảy ra với anh cả con đã thấy trên tin tức. Ba xem ra lúc trước việc Ba trục xuất anh ấy ra khỏi nhà họ Lâm là một việc làm đúng đắn."
Nói xong, Lâm Chấn Minh giả vờ thở dài, nói: "Cũng may mấy năm nay hạng mục ở trong tay anh ấy cũng không nhiều lắm, chuyện đó đối với chúng ta cũng không ảnh hưởng nhiều lắm nhưng mà hạng mục, sản nghiệp đó nhà chúng ta xác thật nên là hợp quy tắc một chút."
"Tình hình thành phố .J bên kia cũng đã ổn định, con với Tuyết Phân , Lâm Tranh đã bàn bạc lân này chúng con trở vê có hai mục đích. Đầu tiên là để tiện chăm sóc ba. Thứ hai là có thể để mấy đứa trẻ trong nhà làm quen với công việc sau này xử lý cũng dễ dàng hơn."
Lâm Chấn Minh nói ra mục đích thật sự của mình, ngẩng đầu nhìn về phía ông cụ Lâm, ánh mắt có chút run rẩy, không phải bởi vì khẩn trương, mà là bởi vì kích động.
Bọn họ chắc chắn, lúc Lâm Chấn Hoành xảy ra chuyện, gia đình bọn họ mới là tốt nhất, cũng là duy nhất lựa chọn.
Nhưng mà, ông cụ Lâm Lại bày ra vẻ mặt khó lường nhìn mấy người bọn họ, vẫn chưa tỏ thái độ.
Không khí có chút ngưng trọng.
Dương Tuyết Phân trong lòng bực bội, bắt đầu gây rắc rối cho những người khác.
"Sao lại thế này, chúng ta ngồi ở đây lâu như vậy, cũng không có ai rót một ly trà, một căn nhà lớn như vậy tại sao không tìm thêm mấy người giúp việc?" Dương Tuyết Phân oán giận nói, ánh mắt nhìn thẳng vào quản gia Chu.
Quản gia Chu nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia châm chọc.
Bây giờ cũng chẳng phải xã hội cũ, ai mà tìm một đống người hầu' ở trong nhà, hơn nữa lúc này mỗi người đều có việc cần phải làm. Một nhà ba người bọn họ trở về cũng không coi mình là người ngoài, tại sao rót một ly nước cũng không được 2
Trong lòng quản gia Chu mỉa mai một câu nhưng mà vẫn trả lời "Chờ một lát" rồi xoay người đi tìm mấy người giúp việc pha trà cho Lâm Chấn Minh.
Trà đã sẵn sàng.
Nhìn quản gia Chu bưng trà đi vào phòng khách, Lâm Mạt Mạt chạy nhanh tới, tiến lên đỡ lấy chén trà.
"Ông Chu để cháu giúp ông."
" Được, vậy làm phiên Mạt Mạt," quản gia Chu cười, gật gật đầu nói: "Nhưng mà cháu cầm lấy mấy cái chén là được. Ấm trà còn nóng đừng cầm."