Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 433 - Chương 433: Chương 433

Chương 433: Chương 433 Chương 433: Chương 433Chương 433: Chương 433

40 phút sau, Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đến trường tiểu học Lục Minh, nơi bé đã học trước đó.

Lúc này vẫn còn một tuần nữa mới chính thức khai giảng, tuy nhiên nhà trường lấy lý do 'để học sinh thích nghi trước với cuộc sống ở trường đã tổ chức hoạt động Sutuo cho học sinh từ cấp 2 trở xuống, để học sinh có thể đến trường trước tham gia một số hoạt động trong khuôn viên trường và các khóa học theo sở thích được hoàn thành cùng lúc với các bài tập trong kỳ nghỉ.

Vì vậy, dù chưa khai giảng nhưng lúc này đã có không ít học sinh đến trường học.

Hoạt động này cùng trại hè trong kỳ nghỉ là một loạt các hoạt động học sinh tham gia một cách tự nguyện. Vì trước đó Lâm Mạt Mạt không đăng ký trại hè nên bé không nhận được thông báo về hoạt động này.

Nhìn các bạn học xung quanh tụm lại thành tốp năm tốp ba đi cùng hướng với bé về phía trường học, biểu cảm trên khuôn mặt Lâm Mạt Mạt bắt đầu trở nên hơi mất tự nhiên.

Mà theo khoảng cách đến cổng trường càng ngày càng gần, sự lo lắng của Lâm Mạt Mạt cũng càng thêm rõ ràng.

"Gần tới trường của con rồi." Lâm Trình nói.

"Dạ." Lâm Mạt Mạt gật đầu nhưng không nói gì thêm.

Lúc này, năm sáu học sinh trạc tuổi Lâm Mạt Mạt đang vui đùa, chạy nhảy đi qua phía bên cạnh.

Khi đi ngang qua Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt, có hai học sinh trong số họ dường như nhận ra Lâm Mạt Mạt, nhỏ giọng nói: "Là Lâm Mạt Mạt đó."

Các học sinh còn lại nghe thấy vậy, cũng đi chậm lại, nhìn về phía Lâm Mạt Mạt.

Từ ánh mắt của nhóm học sinh này có thể thấy họ có quen biết Lâm Mạt Mạt.

"Đây là bạn cùng lớp của con phải không?" Lâm Trình hỏi.

"Dạ." Lâm Mạt Mạt trả lời một tiếng, sau đó do dự một chút, nhưng vẫn vẫy tay chào nhóm học sinh kia.

Trong quá trình này, biểu cảm trên mặt Lâm Mạt Mạt rõ ràng thể hiện sự căng thẳng. Nhóm học sinh kia sau khi nhận ra Lâm Mạt Mạt đang chào bọn họ, cũng kinh ngạc, nhìn nhau một cái, sau đó tăng tốc chạy nhanh đi.

Chỉ khi chạy vào trường học, bọn họ mới tụ lại, nhỏ giọng bàn luận:

"Làm mình sợ chết mất, vừa nấy Lâm Mạt Mạt thậm chí còn chào mình kìa."

"Cậu ấy sao lại đến trường vậy?" "Phải đó, cậu ấy không tham gia trại hè hả?"

"Hơn nữa cái chú đi cùng cậu ấy là ai vậy, các cậu có từng gặp qua chưa?" một người hỏi.

Các học sinh còn lại đều lắc đầu.

Lúc này, có một học sinh nam nhớ ra chuyện gì đó, nói: "Đúng rồi! Mình nhớ ra rồi, nghe mẹ mình nói hình như Lâm Mạt Mạt có xuất hiện trên TV."

"Lên TV làm gì vậy?" người khác không hiểu hỏi.

"Có lẽ là một chương trình giải trí gì đó, mẹ mình thỉnh thoảng có xem."

Dù "cuộc sống với ba ba" sau khi lên sóng đã thu hút khá nhiều sự chú ý, nhưng đối tượng chính của chương trình vẫn không phải học sinh tiểu học, nên chuyện Lâm Mạt Mạt tham gia chương trình này, nên bọn họ đều không biết.

"Nghe nói Lâm Mạt Mạt trong chương trình được ba cậu ấy tìm thấy đấy." Học sinh nam kia lại nói.

"Vậy nên người đi cùng cậu ấy vừa rồi là ba của ấy à?"

"Có lẽ vậy."...

Mặc dù đoạn hội thoại sau lưng này, Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt không nghe thấy, nhưng Lâm Trình vẫn nhạy cảm nhận ra sự không ổn của Lâm Mạt Mạt.

"Con sao vậy?" Lâm Trình dừng lại, nhìn vào mắt Lâm Mạt Mạt hỏi.

Đối diện với ánh mắt của Lâm Trình, Lâm Mạt Mạt khẽ ngẩng đầu cẩn thận giấu đi cảm xúc xấu hổ và thất vọng trong lòng.

Sau đó, Lâm Mạt Mạt không nói lời nào.

"Có phải con không có mối quan hệ tốt với nhóm học sinh vừa rôi không? Hay là bọn họ từng bắt nạt con?" Lâm Trình cố gắng nhẹ nhàng nói.

Bởi vì đã bỏ lỡ cả quá trình lớn lên chín năm của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình không biết rất nhiều chuyện về bé, hơn nữa những gì anh biết được từ Lưu Thúy Phương, về tình hình Lâm Mạt Mạt ở trường học cũng không nhiều lắm.

"Không, không phải." Lâm Mạt Mạt nhanh chóng lắc đầu phản bác.

Lâm Mạt Mạt khẽ cắn môi dưới, do dự một lúc, sau đó giải thích tiếp: "Đều tốt cả, chỉ là con và mấy bạn cùng lớp không thân mấy mà thôi."

Lâm Trình gật đầu chấp nhận lời giải thích của Lâm Mạt Mạt.

Nhưng mà, khi nhìn vào ánh mắt của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình vẫn còn mang theo chút lo lắng - bởi vì anh đã nhận ra Lâm Mạt Mạt hình như đang lo lắng chuyện gì đó.

Đợi một lúc vẫn không thấy Lâm Mạt Mạt nói gì thêm, Lâm Trình chỉ có thể nắm lấy tay bé, cùng nhau đi vào cổng trường.
Bình Luận (0)
Comment