Chương 434: Chương 434
Chương 434: Chương 434Chương 434: Chương 434
Chỉ khi sắp bước vào cổng trường, Lâm Mạt Mạt mới giật mạnh tay Lâm Trình, gọi: "Ba ơi."
"Hả?"
"Ở trường biểu hiện của con không tốt...' Lâm Mạt Mạt nói nhỏ.
Nghe vậy, Lâm Trình dừng lại một chút - câu nói của Lâm Mạt Mạt như là một liều vaccine phòng chống trước khi bài kiểm tra kết thúc và cần phải ký tên phụ huynh. Nhưng Lâm Trình không biết thứ mà Lâm Mạt Mạt nói "không tốt" là gì.
"Không sao." Lâm Trình an ủi, xoa xoa đầu Lâm Mạt Mạt.
"Đi thôi."
"Dạ.
Lâm Trình làm thủ tục đăng ký ở cổng trường, sau đó dắt Lâm Mạt Mạt vào bên trong khuôn viên trường.
Trường học không quá lớn, có lẽ hai người đến đây đúng lúc trường sắp tổ chức các hoạt động trước khi năm học bắt đầu nên lúc đi trong khuôn viên, xung quanh có không ít học sinh tụ tập thành nhóm.
Học sinh đang vui đùa, bàn luận về những gì đã xảy ra trong kỳ nghỉ và những bài tập hè.
Nhưng trong suốt quá trình này, không ai đến chào Lâm Mạt Mạt, chỉ có một số người hình như biết bé liếc mắt nhìn bé một cái, nhưng nhanh chóng quay mặt đi.
Lúc đi giữa những học sinh này, Lâm Mạt Mạt cứ như một người trong suốt.
Cảnh này cũng được phát sóng trực tiếp trong phòng livestream.
Nhìn thấy vậy, khán giả bỗng nhớ tới những quả dưa trước đây, lúc lộ ra trường học của Lâm Mạt Mạt, có người nói bé không hòa đồng.
[Trước khi thân thế thật sự của Mạt Mạt được lộ a, có người tự xưng là cha mẹ của một bạn cùng lớp với Lâm Mạt Mạt đã lên tiếng nói cô bé ở trường không hòa đồng, không phải sự thật đấy chứ?]
[Không thể nào... ]
[Mạt Mạt hiểu chuyện ngoan ngoãn như vậy, không nên nha. ]
[Đúng vậy, xem chương trình nhiều kỳ như vậy tôi cảm thấy tính cách của Mạt Mạt khá là hướng ngoại và hòa đồng, không lý do gì... |
Trong chương trình, Mạt Mạt có thể dễ dàng nói chuyện với chủ quán bên cạnh, và cụ bà hàng xóm, cũng dễ dàng làm quen với các em nhỏ xung quanh khu vực cư trú. Thế mà, khi cùng các bạn cùng lớp gắn bó gân như cả ngày, lại cảm thấy "luống cuống" là sao?[Tôi cảm nhận không ổn lắm. ]
[Có khi nào bị bạo lực học đường không?]
[Hay là bị cô lập?]
[Trời ạ, đừng có như vậy, ngoan nữ ngỗng trước đây đã trải qua rất nhiều khó khăn rồi, đừng nói với tôi là ở trường con bé cũng không vui vẻ nhal]
Trong lúc khán giả càng đang đoán xem chuyện là thế nào, cuối cùng trong đám đông, có một phụ huynh dẫn theo con mình tiến vê phía Lâm Trình và Mạt Mạt.
"Mạt Mạt à, cháu cũng đến tham gia hoạt động trước khai giảng đúng không? Dì là mẹ Sở Dật Hạo, lúc trước họp phụ huynh cháu đã gặp dì rồi đấy."
Sức khoẻ Lưu Thúy Phương không tốt, nhiêu lúc không thể tham gia họp phụ huynh cho Lâm Mạt Mạt, cho nên, lúc giáo viên chủ nhiệm giao nhiệm vụ, phần lớn thời gian Mạt Mạt phải tự mình ngồi ở bên cạnh ghi chép, thêm vào đó, Lâm Mạt Mạt thường không đóng góp tiền cho khá nhiều hoạt động, cho nên, hầu hết phụ huynh của các học sinh trong lớp đều có ấn tượng khá sâu về đứa bé này.
Nói xong, vị phụ huynh này lại nhìn về phía Lâm Trình, nhiệt tình nói: “Anh là ba của Mạt Mạt phải không? Tôi đã thấy anh trên tin tức, trường học chúng ta không ngờ lại có một đứa trẻ nổi tiếng như vậy."
"Đây là con trai tôi, Sở Dật Hạo, cùng lớp với Mạt Mạt." Mẹ của Sở Dật Hạo giới thiệu.
Khác với những đứa trẻ khác, phụ huynh họ đã đọc tin tức, biết những chuyện đã xảy ra với Lâm Mạt Mạt, thậm chí biết vị trước mắt này là một đại minh tinh, cho nên, mẹ của Sở Dật Hạo đối với Lâm Trình và Mạt Mạt rất thân thiện.
Sau khi chào hỏi với Lâm Trình, mẹ Sở Dật Hạo lại nhìn xuống hai đứa trẻ, nói: Năm học mới sắp bắt đầu rồi, cả hai phải học giỏi và giúp đỡ lẫn nhau, biết không? Tất nhiên, ngoài học tập thì chơi cũng quan trọng, cả hai cùng lớp, phải hòa thuận với nhau, chơi thật vui vẻ."
Lời của mẹ Sở Dật Hạo thực chất chỉ là những câu nói lịch sự nhằm làm thân, nhưng mà, lúc nghe thấy mẹ mình nói vậy, Sở Dật Hạo lại bất ngờ phản bác: "Là cậu ta không thích chơi với người khác đấy chứ? Hơn nữa, trong lớp có hoạt động gì cậu ta cũng không tham gia...
Lời nói thật lòng không cho mẹ mình mặt mũi, khiến mẹ của Sở Dật Hạo cứng đờ, tức thì xấu hổ không biết nên nói gì.
Không dám nói gì với Lâm Trình nữa, mẹ Sở Dật Hạo chỉ còn cách kéo con mình ra phía sau, nhắc nhở: "Sở Dật Hạo, con nói gì vậy hải"