Ánh lửa màu u lục bốc lên trong phòng thuyền trưởng, con chim hài cốt toàn thân kéo theo linh hỏa từ trong lửa bay ra, ngọn lửa xoay tròn tạo thành một cánh cửa giống một vòng xoáy nước phía sau nó, sau khi cánh cửa mở ra, Fanna, Alice và Morris từ trong bước vào khoang.
Ngay khi cảm giác chóng mặt do thay đổi ánh sáng gây ra lui đi, họ liền quay sang bàn hàng hải cách đó không xa, khom người kính chào Duncan đang ngồi sau bàn nghiên cứu hải đồ: “Thuyền trưởng.”
"Tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi một lát trước, sau khi truyền tống đi lại dễ té ngã," Duncan nói cũng không ngẩng đầu lên, sau đó lại xác nhận mấy điểm trên hải đồ, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy nhìn về phía Morris: "Mang theo sách tới chứ?"
"Đúng vậy,” Morris vội vàng gật đầu, sau đó từ trong ngực mò lấy ra cuốn sách “báng bổ” có bìa sẫm màu và không có tiêu đề kia, đứng dậy đưa cho Duncan: “Đây. "
Duncan duỗi tay tiếp lấy sách. Fanna ở một bên không khỏi lên tiếng: "Bây giờ, tôi, Morris và Alice cũng đã trở lại tàu, thành bang bên đó chỉ còn lại hóa thân của ngài... không vấn đề sao?"
"Trong thành sẽ không còn phiền phức lớn nữa, hơn nữa Tirian sẽ trở thành quan chấp chính mới của Hàn Sương, có hắn và Agatha cùng duy trì trật tự thành bang, không có gì phải bận tâm," Duncan cười nói: "Đối với mọi người mà nói, chuyện ở thành bang Hàn Sương đã làm xong rồi, nếu có phần tiếp theo, hóa thân của ta có thể xử lý được."
Duncan vừa nói vừa ngồi trở lại sau chiếc bàn hàng hải, tay cầm cuốn sách màu đen nặng trịch đặt bên cạnh hải đồ, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc theo đó.
Đây chính là cuốn sách "báng bổ" mà Morris và Fanna lấy được từ tên cầm đầu của giáo đồ Nhân Diệt, bên trong ghi chép nội dung có liên quan đến Thánh chủ biển sâu, hơn nữa nghi rằng đề cập đến một số bí mật trước tiết điểm chúng thần sáng thế và thời gian Đại hủy diệt.
Chỉ nhìn từ bên ngoài, cuốn sách này không có gì đặc biệt ngoài bìa tối màu và không có tiêu đề, cũng không có khí tức siêu phàm từ trong toát ra.
Fanna, Morris và Alice đã tò mò tiến lại gần, mà ngoại trừ Alice không có tim phổi, hai người còn lại đều giữ một khoảng cách an toàn nhất định, không dám nhìn thẳng vào cuốn sách.
Đầu Sơn Dương gỗ trên mép bàn hàng hải cũng chuyển động cổ kêu lên cọt kẹt, tò mò quay đầu nhìn vào quyển sách lớn trước mặt Duncan, nhìn hồi lâu cuối cùng nó nhịn không được nói: "Đây là thứ gì? Một cuốn sách? Đáng để ngài trịnh trọng như vậy?"
"Trên lý thuyết, nó là bản chép tay truyền giáo của giáo đồ Nhân Diệt," Duncan thản nhiên nói: "Phía trên này dường như ghi chép điều gì đó liên quan đến chúng thần sáng thế, mặc dù là lý luận điên điên khùng khùng của đám tín đồ tà giáo, nhưng một phần nội dung... khiến ta rất quan tâm."
"Ghi chép chúng thần sáng thế?" Đầu Sơn Dương nhất thời sửng sốt, sau đó giọng điệu sinh ra sự thay đổi tinh tế: "Đám điên của 'Kỷ sáng thế Thánh chủ biển sâu'? Thứ cho tôi nói thẳng, bộ lý luận của bọn chúng theo tôi thì không có gì đáng để tham khảo - Nếu có thể bịa ra một bộ lịch sử ra đời của thế giới mà không cần bằng chứng và lý luận chặt chẽ, thì bất kỳ nhà viết kịch say xỉn nào cũng có thể giải thích nền tảng thế giới của chúng ta, thậm chí còn có một vở kịch vô lý tuyên bố thế giới này của chúng ta được tạo ra từ một nồi lẩu thập cẩm nữa..."
“Nhưng Morris lúc đọc cuốn sách này đã bị ô nhiễm tinh thần, thậm chí còn thu hút sự chú ý của Tứ thần,” Duncan không vội nâng mí mắt lên: “Ngươi nên biết điều này có nghĩa là gì.”
Dưới cổ Đầu Sơn Dương lập tức truyền tới tiếng “rắc rắc”, hồi lâu không nói nên lời.
Không biết qua bao lâu, nó mới nghẹn ngào nói ra một câu: "Càng gần chân lý, càng xa rời lý trí..."
“Đúng vậy, điều thứ nhất quy tắc dị thường và dị tượng — càng gần chân lý, càng xa rời lý trí,” Morris trịnh trọng gật đầu: “Càng dễ dẫn đến vật phẩm ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng, bên trong càng có khả năng ghi chép dáng điệu chân thực của thế giới, do đó tại một số thời điểm, các học giả thậm chí sẽ còn đánh giá độ tin cậy của nội dung các cuốn sách cổ dựa trên mức độ tổn thương tinh thần của bản thân sau khi đọc một số cuốn sách cổ."
Đầu Sơn Dương lắc đầu tại chỗ, suy nghĩ hồi lâu vẫn không khỏi nói: "Nhưng vặn vẹo cực lớn cùng lực lượng siêu phàm thượng vị thuần túy cũng có thể dẫn đến ô nhiễm tinh thần, dưới tình huống này sự thật ngược lại sẽ chỉ hướng ngược lại - lý trí càng bị tổn thương, càng gặp phải lừa dối."
Nói đến đây, nó dừng một chút, rồi lại bổ sung: “Tôi nói thật đó, Morris ngành của các người đã có rất nhiều người xui xẻo chết trên vấn đề này, mà đám người không chết đều đang lầm tưởng bản thân biết chân tướng lúc tới hạn điên cuồng, hiện tại phần lớn đều bị liệt trong lệnh bắt giữ dị đoan của các giáo hội lớn — Đương nhiên, bây giờ ông đã bước lên con tàu này, nếu thật sự nghiêm trọng kỳ thực cũng nằm trong lệnh bắt giữ…”
Đầu Sơn Dương mang phong phạm quỷ dị, nhưng sau khi ở chung lâu như vậy, hiển nhiên vẫn có chút thành tâm đối với các thành viên trên tàu, lời nói của nó tuy không dễ nghe, nhưng sự quan tâm trong đó lại không hề giả tạo chút nào.
Morris đương nhiên cũng biết điểm này, cho nên cũng không để ý, ngược lại chân thành nói với Đầu Sơn Dương: “Cảm ơn sự quan tâm, ngươi nói không sai, thế giới này rất giỏi lừa gạt người phàm, lòng hiếu kỳ sẽ thường dẫn lối chúng ta đi ngược hướng — Vì vậy, bây giờ mới cần thuyền trưởng nắm quyền kiểm soát cuối cùng.”
“Thuyền trưởng…” Đầu Sơn Dương sửng sốt, lúc này mới chú ý tới tay Duncan đã đặt lên trên bìa quyển sách lớn màu đen, dường như đang chuẩn bị mở ra: “Hả? Ngài nhất định phải đọc nó?"
“Nếu không thì sao?” Duncan ngẩng đầu: “Ta kêu Morris mang thứ này lên tàu để làm tấm lót cho ngươi hay sao?”
Đầu Sơn Dương ngẩn ngơ, đầu khẽ lắc lư trái phải: “Thật ra thì, ngược lại cũng không phải là không được…”
Duncan không quan tâm đến hành động thể hiện rõ ràng của tên này, anh đã chuẩn bị sẵn sàng, cuối cùng hít một hơi thật sâu, để tinh thần mình dần tập trung lại.
Ngọn lửa xanh lá nhợt nhạt từ trong cơ thể bốc lên, chớp mắt khiến thân xác này hóa thành hình thái linh thể. Sau khi xác nhận bản thân đã hoàn thành chuyển hóa, Duncan mở trang đầu tiên của cuốn sách lớn màu đen đó ra.
Thoạt nhìn, anh thấy trên trang giấy không có chữ gì.
Trong cái nhìn thứ hai, anh thấy bóng tối vô biên vô tận đột nhiên từ bốn phương tám hướng tụ lại.
Trong nháy mắt, quang ảnh thay đổi, hoàn toàn không phản ứng kịp — giống như lần đầu sử dụng la bàn Linh giới, ý thức của Duncan bất chợt "rơi" vào trong bóng tối vô biên vô tận.
Anh hơi kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy mọi sự vật quen thược trong phòng thuyền trưởng đều đã biến mất không thấy đâu, bao gồm Đầu Sơn Dương và đám người Morris, thậm chí ngay cả quyển sách lớn màu đen mình vừa mới đọc một giây trước cũng không biết đi đâu mất.
Anh đứng lặng trong bóng tối, cau mày suy nghĩ vài giây.
Tình huống không ổn — Điều này không giống như quá trình Morris đã mô tả.
Sau khi bản thân mở cuốn sách này ra, một sự thay đổi hoàn toàn khác xảy ra khi Morris mở cuốn sách!
Mà vào lúc này, trong khóe mắt anh chợt hiện lên một thứ gì đó.
Chu Minh theo bản năng nhìn đi, nhìn thấy quanh ảnh màu trắng nhỏ bé đang lơ lửng giữa không trung cách mình không xa, anh lại tập trung tinh thần phân biệt, cuối cùng phát hiện... đó là chữ viết.
Chữ viết trở nên rõ ràng —
"Sau khi anh mở cuốn sách ra, một sự thay đổi hoàn toàn khác đã xảy ra khi Morris mở cuốn sách."
Chu Minh đột nhiên sững người.
Anh đứng bất động ở đó, lặng lẽ nhìn chăm chú hàng chữ lơ lửng giữa không trung, trong giây lát thậm chí quên cả hít thở và suy nghĩ.
Không biết qua bao lâu, anh mới đột nhiên nhớ tới điều gì đó.
Anh nhớ, anh đã nhìn thấy ở nơi tương tự, anh từng đến thăm bóng tối giống như ở đây, đồng thời nhìn thấy chữ viết trong bóng tối - Đó là trong không gian thứ...
"Đó là trong không gian thứ, hành hướng trong không gian thứ trên Thất Hương Hào đổ nát, đẩy cánh cửa dẫn đến phòng thuyền trưởng ra, có một nơi tối tăm, chữ viết nổi lên trong bóng tối, mô tả..."
Những dòng chữ nhợt nhạt nhanh chóng xuất hiện giữa không trung, nhưng rất nhanh lại dần biến mất.
Chu Minh đột nhiên dừng lại — Anh đang khống chế bản thân, cố gắng không suy nghĩ lung tung, điều này vô cùng khó khăn, nhưng sau khi lấp đầy tâm trí bằng một đống con số, từ ngữ và ký ức phong cảnh lộn xộn vô nghĩa, những chữ viết hiện ra trong bóng tối trước mắt anh đã thực sự biến mất.
Sau đó, anh lại cố gắng rất nhiều, vừa kiềm chế suy nghĩ, vừa làm dịu trái tim đang đập thình thịch của mình.
Rốt cuộc là tình huống gì đây vậy? Bóng tối này là gì? Những chữ viết nổi ra trong bóng tối này lại là gì?
Hình như chúng đang mô tả "bản thân"... thực sự đang mô tả "bản thân" sao? Loại "mô tả" này lại có nghĩa gì?
Đây là một loại quá trình đọc suy nghĩ? Hay một loại hiện tượng "phản chiếu" nào đó ở cấp độ linh hồn? Không gian bóng tối tương tự lần trước nhìn thấy là trên Thất Hương Hào đổ nát trong không gian thứ, lần này lại là sau khi mở cuốn sách kia ra — Tại sao cuốn sách đó lại có "lực lượng" loại này?
Nhiều ý nghĩ khác nhau lại không khỏi hiện lên trong đầu anh, mà gần như cùng lúc, trong bóng tối lập tức xuất hiện những chữ viết mới.
Nhưng lần này, chữ viết lại không mổ tả "bản thân", mà là một vài từ không đầu không đuôi —
"Biểu hiện cụ thể... chuyển hóa theo hướng hiện thực... chân thực..."
Chu Minh nhíu mày, theo bản năng tiến đến gần dòng chữ mới, rồi lại vươn ngón tay, thử chạm vào.
Ngón tay anh xuyên qua những hư ảnh, chỉ dâng lên một số ít gợn sóng trong bóng tối.
Mà tại gợn sóng lay động, anh lại mơ hồ nhìn thấy, phía sau những chữ viết đó dường như còn cất giấu những chữ khác!
Anh chỉ do dự một giây, sau đó vươn tay, tiếp tục mân mê những nét chữ giống như hình ảnh phản chiếu trong nước đó, khiến gợn sóng khuếch tán, khiến những chữ chồng lên nhau lộ ra bộ mặt thật, khiến những tin tức khác ẩn giấu ở chỗ sâu tăm tối hiện ra trong tầm nhìn của bản thân —
Đột nhiên, anh nhìn thấy, một vài dòng chữ ngắt quãng hiện ra trong bóng tối, chúng vừa run rẩy, vừa kéo dài và di chuyển xuống dưới.
"Nguồn gửi thư tín – Nữ vương Leviathan – Thế cục... không khả quan, trạng thái tới hạn đang tăng nhanh..."
"Nguồn gửi thư tín - Hỏa vương - Có ghi chép mới?"
"Nguồn gửi thư tín - Bartok - Tin xấu... tiết điểm phản hồi mơ hồ... nghi rằng kẻ khống chế bầy đàn đã bắt đầu sao chép bản thân... hoặc đã hoàn toàn mất kiểm soát..."
"... Nguồn - LH02 - Có tình báo liên quan."
"... Cụ thể?"
"... LH-02 — Quan sát thấy cá thể mang đặc điểm của kẻ khống chế bầy đàn đang tiếp cận, nghi rằng tâm trí đột biến, nghi rằng có thể giao tiếp với ta."
"Nguồn gửi thư tín - Nữ vương Leviathan – Tình báo kinh người! Có hậu?"
" Nguồn gửi thư tín - LH-02 – Vô hậu."
"Nguồn gửi thư tín - Bartok - ?"
"Nguồn gửi thư tín - LH-02 - Kẻ khả nghi đã gửi một cái đầu chó rồi bỏ đi."