Đến sau cùng thì Duncan cũng không thể hiểu rõ “con cháu” rốt cuộc là thứ gì.
Đầu Sơn Dương nói không rõ ràng về khía cạnh này, hơn nữa có vẻ như bản thân nó cũng không biết chi tiết về những vật cổ xưa đang lang thang bên rìa thế giới văn minh. Về phần Duncan, anh cũng chỉ có thể tổng kết ra chút ít khái niệm từ những manh mối hạn chế —
Con cháu là sản vật của năm tháng cổ xưa, mà còn có lòng căm thù thế giới hiện đại. Chúng có lực lượng nguy hiểm quỷ dị, ẩn mình trong tối vừa bí mật lại điệu thấp. Ngoài con cháu của mặt trời ra, những “con cháu” khác gần như không xuất hiện trong thế giới văn minh, mà đang ở rìa đe dọa đến sự an toàn của những nhà thám hiểm.
Mà trong số tất cả những thông tin này, còn có một điểm rất khiến người ta để ý đến:
Con cháu của mặt trời dường như có thể cải trang thành dáng vẻ con người - Chỉ có những người siêu phàm của giáo hội mới có thể phân biệt được con cháu của mặt trời từ trong những người bình thường.
Duncan liên tưởng đến những thay đổi gần đây ở thành bang Phổ Lan Đức, nghĩ đến những "tín đồ mặt trời" đột nhiên phách lối điều chỉnh cuộc sống sau mấy năm điệu thấp.
Đằng sau những hoạt động phách lối của đám tín đồ tà giáo... là đã nhận mệnh lệnh của "con cháu" sao? Những tồn tại cổ xưa và quỷ dị đó đang mưu đồ điều gì với thành bang Phổ Lan Đức?
Duncan đứng trên mép boong tàu Thất Hương Hào, nhìn chằm chằm một lúc lâu vào mặt biển nhấp nhô bồng bền phía dưới chân mình.
Trong biển sâu cũng có con cháu, là tồn tại cổ xưa khác với con cháu của mặt trời, "chúng" đe dọa sự an toàn của hạm đội đi xa giữa các thành bang.
Duncan cảnh giác và tò mò đối với những thứ trong biển sâu này.
Anh cho rằng, mặc dù bản thân chưa từng tiếp xúc với những thứ này, nhưng chỉ cần Thất Hương Hào vẫn còn lang thang trên biển, thì sớm muộn gì anh cũng sẽ gặp phải những thứ quỷ dị này, trước khi điều đó xảy đến chuẩn bị thêm một chút dù sao cũng không có hại gì.
Bất kể là thu thập tin tức hay kiểm soát lực lượng của bản thân, hoặc khai phá tiềm năng của Thất Hương Hào, tất cả đều vì việc lên kế hoạch cho tương lai.
Tất nhiên cũng không phải anh sợ những nguy hiểm tiềm ẩn trong biển sâu – Suy cho chùng, anh cũng đã cùng con tàu này lênh đênh trên biển thời gian lâu như vậy, trong biển sâu có bao nhiêu thứ quỷ dị ít nhiều gì anh cũng có thể đoán được, con cháu chẳng qua cũng chỉ là một trong vô số mối đe dọa quỷ dị thôi, như cái gọi là chấy nhiều ngược lại không còn cảm thấy ngứa, nợ nhiều ngược lại không còn cảm thấy sầu, thân là thuyền trưởng của Thất Hương Hào, những thứ anh cần phải cảnh giác ở đây đầy ra đó.
Anh suy nghĩ rất lâu trên boong tàu, nhận thấy rằng điều mình cần lo lắng nhất lúc này là liệu "đường giây tiếp tế" mà anh vất vả lắm mới tìm thấy có bị ảnh hưởng không — những con cháu của biển sâu sẽ không ảnh hưởng đến việc mình câu cá chứ?
Chim bồ câu Aye tuy có năng lực vận chuyển vật tư, nhưng hiện tại vẫn chưa thể xác định lượng chuyên chở và độ tin cậy của nó rốt cuộc như thế nào, huống chi thành bang Phổ Lan Đức là một nơi có trật tự, vật tư tiếp tế vận chuyển đến tàu cũng phải tốn tiền mua, vậy nên còn chưa chắc khi nào con đường tiếp tế này sẽ có ích.
Lại thêm thu hoạch phong phú thu được từ việc câu cá lần trước, Duncan biết rất rõ rằng việc cải thiện điều kiện sống của Thất Hương Hào cuối cùng không thể thoát ly khỏi món quà từ thiên nhiên.
Mà những "con cháu" đó hiện đang trở thành một mối nguy hiểm tiềm ẩn – Nói không chừng chúng sẽ ảnh hưởng đến món quà từ thiên nhiên.
Duncan hơi lo âu, anh chỉ hy vọng những thứ tà môn trong biển đừng ảnh hưởng đến việc câu cá của mình là được.
...
Những ngọn đèn khí sáng rực tỏa ra vầng sáng, xua tan bóng tối trong công trình dưới lòng đất của giáo đường. Phù văn biển sâu khắc trên các hành lang kéo dài phát ra lực lượng làm người ta yên lòng. Những đường nét tượng trưng cho sóng biển và bờ biển ẩn chứa trong những phù văn đó nối liền nhau, tựa như phác thảo một tấm lưới khổng lồ vô hình, bao phủ cấu trúc của toàn bộ kiến trúc dưới lòng đất trong một bầu không khí thần thánh và tĩnh mịch.
Fanna đi lại trong Thánh sở dưới lòng đất của giáo đường. Nơi thần thánh và yên tĩnh này giúp nàng ta xoa dịu tâm trạng hơi bốc đồng của mình.
Nữ thần Bão Tố, nắm giữ lực lượng mạnh nhất trong biển cả vô biên, nhưng nàng không chỉ tượng trưng cho mặt cuồng bạo của "bão tố", vị thần cổ đại này đồng thời cũng nắm giữ lực lượng tĩnh mịch và phong ấn.
Giống như biển khơi một thể tồn tại hai mặt, bình lặng và gió bão luôn song hành, quyền bính của nữ thần cũng giống vậy - giáo đường dưới lòng đất chính là tượng trưng cho “ảnh phản chiếu của bão tố”.
Trên thế giới này có rất nhiều thần linh đều là một thể hai mặt, hoặc có đặc điểm của một thể hai mặt như vậy. Thần chết đồng thời quản lý sinh cơ, thần trí tuệ đồng thời cũng có quyền hành tước đoạt lý trí, ngu si điên cuồng. Người bình thường có thể không biết nhiều về khía cạnh này, nhưng với tư cách là một thần chức cấp cao, Fanna biết rất nhiều kiến thức về khía cạnh này.
Nàng ta còn biết, chính vì tính hai mặt của nhiều thần linh mà một số tư tưởng cực kỳ gây tranh cãi, thậm chí gần như cực đoan đã nảy sinh, một số học giả thậm chí còn cho rằng toàn bộ thế giới cũng là một thể hai mặt - Trong một duy độ nào đó, thậm chí còn tồn tại một "vùng đất khô kiệt" mà biển cả và lục địa hoàn toàn được phản chiếu. Nơi đó là đại địa khô héo mênh mông vô bờ, mà sông ngòi và ốc đảo cực kỳ thưa thớt tô điểm trong sự khô cằn; vùng đất khô kiệt đó thậm chí còn tồn tại nền văn minh trí tuệ ngược đời với thế giới hiện thực, chúng phản chiếu vạn vật trong thực tế...
Những suy đoán thái quá hoàn toàn dựa trên nền tảng của suy nghĩ chủ quan này đương nhiên không được thừa nhận; ngay cả vị giáo chủ Valentine nổi tiếng có tố chất sáng suốt đó, khi nghe thấy thuyết pháp về phương diện này cũng khịt mũi coi thường --
Theo lời nguyên văn của ông lão đó, tầng dưới đáy thế giới này có một không gian thứ đã đủ khiến người ta đau đầu rồi, một số nhà thần học dân gian nào đó không muốn treo đồ ở không gian thứ phía dưới nữa có được không?
Fanna đột nhiên lắc đầu, để cho những suy nghĩ mất kiểm soát của mình tập hợp lại lần nữa.
Trong giáo đường tĩnh mịch dưới lòng đất, suy nghĩ của con người rất dễ phân tán không kiểm soát được, điều này bởi vì "ảnh phản chiếu của bão tố" mang đến ám chỉ tâm lý quá bình thản. Cảm giác yên lòng được nữ thần che chở mang lại có thể giảm thiểu những rào cản tâm lý của người phàm ở mức độ lớn nhất, hiệu quả này vô hình mà mạnh mẽ, cả thẩm phán quan từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc như nàng ta cũng không thể miễn dịch.
Nhưng mặt khác, môi trường đặc biệt này lại có những công dụng đặc biệt.
Ví dụ, bắt một số tín đồ tà giáo cuồng nhiệt và điên loạn mở miệng.
Fanna dừng lại ở cuối hành lang của thánh đường dưới lòng đất, chỗ này có mấy cánh cửa, dẫn đến các "phòng thẩm vấn" khác nhau, mà Thánh tượng Nữ thần Bão Tố thì đứng lặng yên trong tiền sảnh giữa các cánh cửa.
Thánh tượng này khác với Thánh tượng nữ thần trên mặt đất của giáo đường - Thánh tượng nữ thần trên mặt đất giang hai tay ra, như thể tiếp nhận sự quỳ lạy của vạn dân, tự có uy nghiêm vô hạn vây quanh, trong khi ở dưới lòng đất, Thánh tượng nữ thần chắp hai tay trước ngực, yên lặng và dịu dàng, giống như một thiếu nữ đang chăm chú lắng nghe.
Nhưng bất kể là Thánh tượng ở đâu đều được dùng một tấm lụa mỏng che đi khuôn mặt - Điều này tượng trưng cho sự bất minh của thần linh.
Thánh tượng chắp hai tay lắng nghe này chính là một tư thái khác của Nữ thần Bão Tố: Thiếu nữ Tịnh Hải.
Nàng trấn áp các vùng nước dưới mực nước biển và che chở sự yên tĩnh của thế giới dưới lòng đất của thành bang.
Fanna khom người hành lễ trước Thánh tượng Thiếu nữ Tịnh Hải, sau đó quay người đẩy cửa phòng thẩm vấn gần đó ra.
Tiếng cửa chuyển động quanh trục phá vỡ sự yên lặng trong công trình dưới lòng đất, sau khi cánh cửa mở ra, một căn phòng rộng rãi nhưng ánh đèn lại khá mờ tối sáng hiện ra trước mặt Fanna.
Giữa phòng đặt một cái bàn lớn, Hải Đế nữ sĩ trong chiếc váy dài màu đen đang ở cạnh bàn đứng dậy, mà đối diện cái bàn là một chiếc ghế có dây xích trói buộc, một dị đoan mặt trời đang ngồi yên lặng trên ghế.
Cặp mắt của dị đoan đó vô hồn, nghiêng ngả dựa vào tay vịn cạnh bên, tựa như lý trí và sức lực đều đã bị rút khỏi thể xác, chỉ còn lại sự hỗn loạn.
Trong phòng vẫn còn lưu lại mùi xông hương nồng nặc, hộp y tế của Hải Đế nữ sĩ vẫn còn đặt trên bàn, bên trong có thể thấy ống tiêm cỡ lớn trống rỗng, dây leo gai uốn éo cùng chiếc dùi vàng kim dường như vẫn còn dính vết máu.
"Ồ, Fanna các hạ, cô đến thật đúng lúc," Hải Đế nữ sĩ quay lại chào khi nghe thấy tiếng cửa mở: "Tôi vừa mới kết thúc một 'liệu trình'."
Fanna đảo mắt qua hộp y tế của Hải Đế, vẻ mặt vẫn như mọi khi: "Nói thật, tôi vẫn rất khó liên tưởng món đồ này với 'liệu trình' của cô..."
“Đây là những công cụ tiêu chuẩn dành cho các bác sĩ tâm thần… Thôi được, tôi thừa nhận tần suất mình sử dụng nó có thể là cao hơn so với các bác sĩ thông thường,” Hải Đế nữ sĩ nói rồi, nhún nhún vai: “Nhưng ai bảo tôi là 'nhà thôi miên' được Tòa thị chính thuê, hơn nữa còn thường xuyên giúp giáo hội làm việc chứ? 'Bệnh nhân' mà tôi tiếp xúc cũng đâu phải là người mắc bệnh bình thường gì, đặc biệt là những tín đồ tà giáo giống thế này, thạch anh dao động và con lắc tần số thấp không hoạt động tốt như 'thuốc hỗn hợp nửa đêm' một mũi gấp ba liều lượng."
"... Tôi rất nghi ngờ lý do mà mỗi lần cô tiêm gấp ba lần liều lượng cho tín đồ tà giáo là vì trong ống tiêm lớn này của cô chỉ có thể chứa gấp ba lần liều lượng," Fanna phàn nàn với người quen trước mặt, nhưng ngay sau đó lắc đầu: "Nhưng điều này cũng không quan trọng, cô có thể cạy được miệng những gã này là được... Nói một chút đi, có thu hoạch gì không?"
“Có, hơn nữa thu hoạch không hề nhỏ, tình huống quỷ dị,” Hải Đế nữ sĩ lập tức trả lời: “Tôi đã tiến hành thôi miên sâu đối với một vài tên tín đồ tà giáo, còn dùng đến một số thủ đoạn đặc biệt, bây giờ về cơ bản có thể khẳng định… Rất có thể những tín đồ tà giáo tham gia nghi thức hiến tế này cũng không phải sau khi nghi thức mất kiểm soát mới phát điên..."
“Không phải phát điên sau khi nghi thức mất kiểm soát sao?” Fanna lập tức cau mày, mặc dù sau khi nói chuyện với giáo chủ Valentine nàng ta đã biết mức độ phức tạp của chuyện này sẽ vượt quá dự trù, nhưng những lời của Hải Đế vẫn vượt quá dự liệu của nàng ta: “Đây là ý gì?"
"Tôi đã lục lại ký ức của bọn họ và phát hiện ra rằng suy nghĩ... hoặc là nói logic nhận thức của những người này, đã xảy ra vấn đề trước nghi thức hiến tế thất bại vào giây phút cuối, nói đúng hơn, những tín đồ tà giáo này hình như đã gặp phải một loại… ảnh hưởng nào đó về bộ lọc nhận thức, đến mức trong trí nhớ của bọn họ... Hửm? Fanna các hạ, hình như cô không hề bất ngờ lắm?"