Chương 563: Lân Nữa Đến Thăm Khu Vườn
Chương 563: Lân Nữa Đến Thăm Khu VườnChương 563: Lân Nữa Đến Thăm Khu Vườn
Giống như trước đây, Alice luôn tin tưởng vô điều kiện vào lời nói của thuyền trưởng - Nàng ta thậm chí vui vẻ đồng ý mà không hề thắc mắc tại sao Duncan đột nhiên lại muốn sử dụng chiếc chìa khóa đó.
Nhưng Duncan vẫn nghiêm túc giải thích với con rối: "Ta muốn vào 'Dinh thự Alice' lần nữa, để xác nhận một số phỏng đoán về thế giới cũ'”
Alice gật đầu ào ào, mặc dù nàng ta không hiểu rõ "thế giới cũ” trong miệng thuyền trưởng là thứ gì, nhưng nàng ta biết đây là một chuyện rất nghiêm túc.
Bởi vì đã có kinh nghiệm phối hợp một lần, nên lần này nàng ta nhanh chóng tìm một chỗ thoải mái ngồi xuống ổn định, sau đó quay người lại để lộ ra lỗ khóa sau lưng mình.
"Thật ra trước đó tôi đã bàn bạc với Nina, nhờ cô ấy giúp tôi sửa quần áo phía sau, xem có thể khoét một lỗ chỗ lỗ khóa hay không,' Trong khi chờ thuyền trưởng "lên dây cót" cho mình, con rối vui vẻ nói chuyện: "Nhưng cô ấy lo rằng cát bụi và các mảnh vụn khác lọt vào lỗ khóa của tôi... Tôi nghĩ cô ấy đã lo lắng quá. Tôi không lăn lộn trên mặt đất, làm sao cát có thể lọt vào lỗ khóa được?"
"Thường thì chặn lại vẫn tốt hơn," Duncan thuận miệng nói: 'Không ai biết kết cấu tinh vi này có dễ hỏng hay không, nếu có thứ gì vướng vào, ta không biết phải sửa chữa thế nào đâu."
"Cô Lucrecia có thể sửa được mà, cô ấy đã sửa cho Luni còn gì... Có điều ngài nói đúng, tốt hơn hết là nên cẩn thận, đầu của Luni phải mất rất lâu mới sửa lại được..."
Con rối tóc bạch kim lải nhải, giống như người bình thường nói chuyện nhà, bàn về những chuyện mà người ngoài nghe có vẻ quá quỷ dị và tà môn, Duncan nghe vậy không khỏi nở nụ cười nhạt, sau đó lắc lắc đầu mỉm cười, cầm chiếc chìa khóa bằng đồng đặc biệt lên và cẩn thận cắm vào lỗ khóa của Alice như lần trước.
Tiếng lách cách quen thuộc vang lên, chiếc chìa khóa bắt đầu tự chuyển động, Duncan hơi bình tĩnh lại, một giây tiếp theo, anh cảm thấy ánh sáng và bóng tối trước mặt biến đổi thất thường, nhận thức nhanh chóng định hướng và định hình lại.
Chốc lát sau, anh mở mắt ra trong bóng tối, thích ứng với những thay đổi trong năm giác quan sau khi môi trường thay đổi. Sau khi cảnh tượng trước mắt nhanh chóng ổn định/'khu vườn' tươi tốt quỷ dị bao phủ trong bầu trời hoạt hình xuất hiện trước mặt anh lân nữa.
Con rối Gothic tóc bạch kim giống hệt Alice vẫn đang lặng lẽ dựa vào cột giữa vườn, ngủ say trong đám dây hoa và bụi gai. Bản vẽ trong tay con rối cũng giống như trước, vị trí và hình dạng đều không chút thay đổi.
Duncan chớp chớp mắt, trước tiên không tùy tiện đi lại, mà cẩn thận xác nhận tình hình xung quanh, so sánh với cảnh tượng trong trí nhớ của mình.
Nửa phút sau, anh xác nhận xung quanh không có gì bất thường, mọi thứ vẫn như cũ khi mình rời đi - Thậm chí anh còn có cảm giác như thể thời gian của "dinh thự" này đã tạm ngừng trong thời gian mình rời đi, cho đến khi mình quay trở lại, thời gian ở đây mới lại bắt đầu chuyển động. ... Đây rất có thể không phải là ảo giác.
Duncan nhớ lại những gì "quản gia không đầu” kỳ lạ đã nói với mình về quy định thời gian đặc biệt trong Dinh thự Alice, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Sau khi suy nghĩ một lúc, anh ngẩng đầu, ngước nhìn lên "bầu trời" phía trên khu vườn.
Lần trước đến đây, phần nhiều tinh lực của anh đều bị thu hút bởi đủ loại cảnh tượng cổ quái và quỷ dị trong dinh thự, trong đầu lại có rất nhiều nghi vấn chất đống cố thủ, nguồn năng lượng có hạn phân tán khắp các nơi, cho nên mặc dù bầu trời của khu vườn này thu hút sự chú ý của anh, anh cũng không quan sát kỹ những hoạt họa quỷ dị viết nguệch ngoạc kia.
Mà lần này, anh nhìn rất nghiêm túc.
Những đám mây dường như do trẻ em vẽ bằng bút chì màu đang bồng bềnh trên nền trời xanh nhạt, những đường nét "tia nắng" phóng đại xuyên qua giữa những tâng mây, trong khi "mặt trời" được tô bằng màu vàng óng thì giống như những gì thấy lần trước, tỏa ra ánh sáng và nhiệt lượng, duy trì sức sống tràn trê cho khu vườn.
Vẫn tràn đầy "trò trẻ thơ”, vẫn tràn ngập sự quỷ dị trong "trò trẻ thơ”.
Duncan đột nhiên hơi nheo mắt lại.
Anh cẩn thận quan sát mặt trời màu vàng kim, lần này, anh cuối cùng nhận ra một chỉ tiết mà trước đây mình đã bỏ qua —
Xung quanh "mặt trời nguệch ngoạc" đó, không có cấu trúc vòng tròn phù văn!
"Thảo nào... thảo nào lân trước nhìn thì cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không giải thích được...'
Duncan lẩm bẩm, biểu cảm trên mặt hơi thay đổi, cuối cùng anh cũng xác nhận được cảm giác bất hòa lớn nhất bầu trời trong bức vẽ nguệch ngoạc quỷ dị này mang đến cho mình rốt cuộc đến từ đâu: Đó là một mặt trời bình thường, mặc dù nét vẽ trừu tượng và đơn sơ, nhưng không nghi ngờ chút nào là “mặt trời" mà mình quen thuộc!
Nhưng cũng chính vì quá quen thuộc, nên bản thân đã không nhận ra chỗ "lạ thường” hiển nhiên này khi nhìn lướt qua lần trước - Nếu như những "cư dân bản địa" như Morris hay Fanna tới đây, e rằng sẽ cảm thấy không đúng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Chân mày Duncan nhăn lại từng chút một, sau khi xác nhận trên bầu trời là một "mặt trời bình thường”, bí mật ẩn giấu trong "Dinh thự Alice" này dường như đang lặng lẽ vén một góc với anh.
Trong biển vô biên,'mặt trời" là một thiên thể nhân tạo có hai vòng phù văn. Đây là thường thức được thế giới công nhận, là "sự thật" kể từ Thời đại Biển Sâu đến nay đã một vạn năm đều chưa hề thay đổi. Không ai trên thế giới biết được "mặt trời thật" trông như thế nào, ngay cả những giáo đồ mặt trời tự xưng tín ngưỡng thân mặt trời thật cũng chỉ là một sinh vật thân cổ xưa vặn vẹo và đáng sợ được mô tả lúc truyên giáo - Thế thì "mặt trời bình thường" hay "mặt trời nguyên thủy" trong Dinh thự Alice... sẽ do ai vẽ lại đây?
Con rối "Alice" "ra đời" sau khi Nữ vương Hàn Sương Lei Nora rơi xuống biển sâu, vậy tại sao sâu trong Dinh thự Alice kết nối với bà ta lại có ghi chép về dáng vẻ "mặt trời" trước thời đại Đại hủy diệt?
Mà nếu lại xét đến suy đoán về Đại hủy diệt của "Lý luận tập hợp thế giới", rằng Thời đại Biển Sâu được hình thành bởi sự tích tụ và định hình lại vô số mảnh vỡ của thế giới cũ, thì "mặt trời nguyên thủy" được ghi lại trong Dinh thự Alice... nên thuộc về thế giới cũ nào đây?
Nó đại diện cho một Hằng tinh nào đó trong một thế giới cũ nào đó? Hay là nói, nó chỉ là một biểu tượng trừu tượng?
Không biết tại sao, điều mà Duncan đang nghĩ đến lúc này lại là con chim bồ câu mũm mĩm kia.
Anh nhíu chặt mày lắc đầu, sắp xếp lại những thông tin rắc rối phức tạp trong đầu hết lân này đến lần khác, đột nhiên, trong đầu anh hiện lên một manh mối khác —
Sự ra đời của Alice.
Hình tượng của nàng ta quả thực là sao chép từ Nữ vương Hàn Sương Lei Nora, nhưng bản thể linh cữu ban đầu của nàng ta đồng thời cũng là một bản sao không chính xác của "Máy chém Alice" - Sự thật chứng minh, đối với 'người tạo nên" Dị thường 099 mà nói, bản thân nguồn gốc và quá trình sao chép không quan trọng, dù là một con người vĩ đại hay một khúc gỗ cứng thì đó cũng chỉ là "nguyên liệu" ban đầu mà thôi, điêu thực sự quan trọng là bản thân "người tạo nên.
Là "bản sao sai" của Thánh chủ biển sâu đã tạo ra Dị thường 099.
Thế thì phải chăng có thể cho rằng thế này: Thứ gọi là "Dinh thự Alice" thực chất cũng là "tạo vật" từ bản sao sai của Thánh chủ biển sâu - Mà nếu mở rộng hơn nữa thì ngay cả bản sao sai của Thánh chủ biển sâu hẳn cũng giữ lượng lớn thông tin về "bản thể", vậy thì nguồn gốc của một số "thứ" trong Dinh thự Alice có lẽ chỉ thẳng đến "Cổ thần" mắc kẹt trong hải vực biển sâu tính mịch?
Duncan ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn mặt trời trừu tượng và đơn sơ, cùng những đám mây và ánh sáng mặt trời xung quanh mặt trời lần nữa.
Những hình ảnh nhìn như vẽ nguệch ngoạc này là một phần của 'ký ức" do Thánh chủ biển sâu vô tình tiết lộ, hay là một loại "thông tin" nào đó được truyền tải một cách có ý thức ra thế giới bên ngoài sao?
Duncan càng nghĩ càng cảm thấy điều này rất có thể, bởi vì có một điều vô cùng xác thực:
Diện mạo thực sự của "mặt trời nguyên thủy" chỉ tôn tại ở tiết điểm thời gian trước Đại hủy diệt, bí mật của Dinh thự Alice chắc hẳn cũng được truy ngược đến trước tiết điểm thời gian đó, mà theo thông tin hiện có... chỉ có Tứ thân và những "Cổ thần" bí ẩn và quỷ dị ở tâng sâu thế giới, mới có thể có những hiểu biết nhất định về thế giới trước Đại hủy diệt. Trong lòng Ducan khẽ động, anh cúi đầu nhìn bản vẽ trong tay con rối.
Sau một thoáng do dự, anh cúi người xuống, cẩn thận đi vòng quanh những bụi gai xung quanh, rồi từ từ rút bản vẽ ra khỏi tay con rối.
Mặt trước của bản vẽ vẫn khắc họa dòng xoáy quỷ dị, những ngôi sao méo mó và ánh sáng đỏ thẫm đáng ngại. Trong khi trên khung ở mặt sau bản vẽ vẫn khắc những dòng chữ quen thuộc:
"... Sứ giả mang tin tức từ phương xa đến. Thị tộc được chọn trúng đã nhặt những ngôi sao viễn cổ bị mất và rèn chúng thành vương miện ban phước — Đêm dài thứ ba đã kết thúc."
Thị tộc được chọn trúng đã nhặt những ngôi sao viễn cổ bị mất và rèn chúng thành vương miện ban phước.
Ánh mắt của Duncan dừng lại ở câu nói này rất lâu.
Đây là mô tả quá trình Thị tộc Crete cổ đại dưới sự dẫn dắt của "Vua bò", tạo nên Dị tượng 001 và đưa nó lên bầu trời.
Khi bản thân bước vào khu vườn này lần đầu tiên và nhìn thấy dòng chữ này, anh vẫn không hiểu câu nói này rốt cuộc có nghĩa là gì.
Nhưng bây giờ, anh đột nhiên hiểu ra.
Anh nghĩ đến "mặt trăng" đường kính mười mét — Một "bộ phận" rơi ra khỏi vòng tròn phù văn của Dị tượng 001.
Vòng tròn phù văn trói buộc mặt trời có thể được coi là một "vương miện" huy hoàng.
"Mặt trăng" bị lực lượng không xác định bóp méo và nén lại đó... tất nhiên cũng rất phù hợp với mô tả về "những ngôi sao viễn cổ đã mất".
Một vài tiếng động nhỏ đột nhiên vang lên từ sâu trong khu vườn, đánh thức Duncan khỏi trạng thái trâm tư.
Anh chợt ngẩng đầu lên và nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Bên đó chỉ có thảm thực vật tươi tốt, giữa những bụi cây rậm rạp và bóng cây thấp lùn là những bóng mờ mờ.
Nhưng Duncan có thể chắc chắn rằng, vừa rồi mình thực sự đã "nghe" đấy tiếng động gì đó.
Đây là nơi sâu nhất trong Dinh thự Alice, theo cách nói của quản gia không đầu, thậm chí ngay cả những người hầu cao cấp trong dinh thự cũng không có tư cách tùy ý bước vào nơi này - chỉ có nữ chủ nhân Alice và tôn tại được gọi là "người làm vườn" mới có thể vào đây, nhưng "người làm vườn" dường như đã không còn xuất hiện từ rất lâu về trước.
Kẻ đột nhập? Hay "người làm vườn đã trở lại?
Duncan chậm rãi cau mày, nhét lại bản vẽ vào trong tay con rối, rồi thận trọng bước về phía bụi cây tươi tốt.
"Xào xạc... sột soạt... Âm thanh khe khẽ lại phát ra từ đâu đó trong bóng tối.
Đột nhiên, anh nhìn thấy thứ gì đó từ dư quang nơi khóe mắt —
Một cái bóng, như một xúc tu trơn trượt và quỷ dị, đang bò qua lại trong bóng tối ở rìa khu vườn!