Chương 605: Hội Nghị
Chương 605: Hội NghịChương 605: Hội Nghị
Từ khoang tàu đến hội trường cần phải đi qua một hành lang thật dài và một cầu thang dốc xuống - Đây là một con tàu rất lớn, không chỉ có thể chứa được số lượng lớn giáo đồ, mà còn có thể cung cấp địa điểm cho các loại nghi thức và tế điển. Đối với những giáo đồ Nhân Diệt đi theo Thánh chủ biển sâu mà nói, bản thân việc có thể bước lên con tàu này thậm chí chính là một vinh dự.
Hầu hết các giáo đồ đều không có tư cách này - Bọn họ không có tư cách lên tàu, thậm chí không có tư cách biết đến sự tồn tại của nó. Bọn họ chỉ có thể nghe được những tin đồn bí ẩn lúc tụ họp riêng tư với những người đồng bào khác, nghe được những lời đồn truyền tới từ các điểm tập trung khác nói về con tàu này:
Có một con tàu, nó mang theo ý chí của Thánh chủ, để cho vinh quang của Chủ tuần tra trên biển; nó là biểu tượng cho sự nghiệp cao cả của giáo phái, đồng thời cũng là chìa khóa mở ra thời đại đầy vinh hiển tiếp theo...
Richard mặc áo choàng đen chậm rãi đi dọc theo hành lang dường như vô tận, thỉnh thoảng gặp những đồng bào khác trong giáo hội cũng mặc áo choàng đen. Thỉnh thoảng sẽ có người chào hỏi hắn, nhưng hắn chỉ đáp lại tối thiểu nhất. Xuất hiện ở hành lang còn có thủy thủ mặc áo khoác vải thô, trên cổ bọn họ móc sợi xích mang tính tượng trưng. Bọn họ cung kính và cẩn trọng cúi người kính chào mỗi một người mặc áo choàng đen đi ngang qua - Những thủy thủ này cũng là tín đồ của Thánh chủ, nhưng tư chất của bọn họ tâm thường và không thể chịu đựng được lực lượng của ác ma, nên chỉ có thể phụ trách công việc thế tục ở đây và phục vụ những "thần quan" đã thực sự nhận được lực lượng.
Trong hành lang ánh đèn cũng không tính là mờ tối, nhưng màu sắc được trang hoàng u ám, phong cách buồn tẻ vẫn mang đến cho người ta cảm giác tổng thể mờ tối. Hai bên bức tường trắng xám lắp đặt giá cắm nến bằng sắt màu đen với hoa văn phức tạp. Giữa giá cắm nến mang tính trang trí thì treo tranh sơn dầu theo phong cách cổ điển. Trong tranh sơn dầu dùng mảng màu tối phác họa khung cảnh không giống với thế giới hiện thực, cùng hình người vẻ ngoài méo mó quái dị. Ngoài ra còn có những tấm rèm màu đỏ sẫm rủ xuống hai bên phòng, che đi những góc tối hơn, đáng ngại hơn.
Những người theo biển sâu tĩnh mịch cho rằng bóng tối hỗn độn là "sắc thái" của Thánh chủ và là "màu nền” khi thế giới này ra đời. Bọn họ sử dụng phong cách này để trang trí những nơi tụ tập của mình, nhằm tìm kiếm "sự gần gũi" biển sâu tĩnh mịch trong thế giới hiện thực - Bọn họ cho rằng như vậy có thể làm hài lòng Thánh chủ.
Phong cách trang trí tối tăm và ngột ngạt không che giấu được sự lỗng lẫy cầu kỳ của bản thân những sự trang hoàng này. Richard biết rằng, việc chế tạo con tàu đã tiêu tốn một lượng của cải đáng kinh ngạc, nhưng luôn có người trả tiền cho khoản tiêu dùng này - những quan chức muốn kéo dài tuổi thọ, những thương nhân bị bệnh tật hành hạ, quý tộc bị lực lượng mê hoặc. Sự cung phụng của bọn họ khi cầu xin Thánh chủ rủ lòng thương tạo nên hết thảy mọi thứ trên con tàu này. Giáo hội Tứ thần và đương cục của các thành bang đã tạo ra một bộ quy tắc vững chắc cho cái gọi là "thế giới văn minh". Những quy tắc này giống như một bức tường sắt, bảo vệ tốt những người bình thường tâm thường và ngu đần. Nhưng tường sắt dù kín đáo đến đâu cũng có chỗ sơ hở, tôn tại trong trăm ngàn năm của ngày trước, hiện tại tôn tại và tương lai cũng sẽ tồn tại.
Đến sảnh hội nghị.
Một cánh cửa nặng nề ở cuối hành lang đang mở toang, phía sau cánh cửa lớn là một đại sảnh cực kỳ rộng rãi và sáng sủa, một mái vòm được chống đỡ bởi những cây cột thô to cao chót vót, một chiếc đèn chùm lộng lẫy với cấu trúc ba tâng treo rủ xuống từ trân nhà, ánh sáng chiếu sáng toàn bộ không gian -
Do cân nhắc thực dụng cụ thể, đại sảnh này tất nhiên không thể giữ môi trường tối tăm như những nơi khác, người kiến tạo nên nơi này chỉ có thể thông qua các loại đồ trang trí và đồ đạc thể hiện nét kính bái đối với Thánh chủ biển sâu. Mà bất luận là những nét chạm nổi giống như xúc tu trên bê mặt trụ to lớn, hay những bức tranh vẽ tựa nhành cây đen tối tượng trưng cho Thánh chủ biển sâu trên tường ở cuối đại sảnh, hoặc là những bức tượng điêu khắc hình thù kỳ quái, muôn hình vạn trạng trưng bày dọc theo bức tường, tất cả cùng nhau phác họa nên bầu không khí "kính bái" mang vẻ huyền bí, ngột ngạt mà lại uy nghiêm này.
Richard bước vào đại sảnh, đi giữa các đồng bào của mình, kéo mép ngoài của mũ trùm đầu xuống, sau đó đưa mắt nhìn lên trên đài cao ở trung tâm đại sảnh.
Đó là vị trí của "Thánh đồ”.
Thánh đồ đã ở đó rồi.
Người sùng đạo khiến người khác kính sợ, người thuần khiết gân gũi với "Chủ" nhất trong trần thế ngột ngạt này, đồng bào đi xa nhất trên con đường biển sâu tĩnh mịch, đang ngước mắt lên từ mép đài và quét qua các giáo đồ đang tụ tập trong phòng.
Hắn chiếm gần một nửa diện tích của toàn bộ khán đài, thân thể quá khổ giống như một chiếc "vương miện" được làm từ những bụi gai đan xen - xương cốt màu đen ghê rợn xếp chồng lên nhau, chất chồng trên đài như một tổ chim; trong giữa xương cốt là một bộ não chuyển động chậm rãi có đường kính gần hai mét; xương cốt bên ngoài não tạo thành một cấu trúc giống như cái lồng, các dây thần kinh kéo dài ra từ khe hở của lồng, đầu cuối hình thành từng cuống mắt, từ từ di chuyển và đảo nhìn tại mép ngoài của "vương miện xương cốt và bụi gai"; mà đỉnh trên cùng của "vương miện" là một sợi xích đen kịt.
Sợi xích đen kịt kéo dài từ não trong lồng xương, lơ lửng trong làn khói, sau đó lại quay trở lại giữa những chiếc xương giống như bụi gai, hình thành một cấu trúc khép kín, mà cấu trúc này chính là tượng trưng của "Thánh đồ" - Hắn đã vượt qua giai đoạn cấp thấp của "khế ước cộng sinh ký kết giữa người phàm và ác ma", bây giờ, khế ước của hắn chỉ vào bản thân, bản chất con người của hắn đã còn lại rất ít, điều đó khiến thái độ kính sợ của người khác tràn đầy tính thuần khiết của ác ma biển sâu.
Richard ngẩng đầu liếc nhìn Thánh đồ, ngay sau đó kính sợ cúi đầu. Thánh đồ đã sắp vượt qua bước cuối cùng, chỉ thiếu một khoảng cách nhỏ xíu không đáng kể, xích sắt của hắn sẽ có thể biến mất, hắn sẽ có thể thực hiện sự theo đuổi cực hạn nhất của tất cả giáo đồ Nhân Diệt - đạt được sự thuần khiết hoàn toàn, tiến vào biển sâu tĩnh mịch và làm bạn với Thánh chủ.
Nhưng người đồng bào vĩ đại này vẫn còn ở đây, trong chiều không gian hiện thực ngột ngạt này, bởi vì hắn vẫn nhớ trách nhiệm của mình, muốn dẫn dắt nhiều đồng bào ngu đần có tư chất như mình thực hiện sự nghiệp vĩnh cửu — Không nghi ngờ chút nào, điều này đáng để kính phục.
"Người đã tập hợp đông đủ."
Một giọng nói trâm trâm già nua đột nhiên vang lên trong đầu mọi người có mặt, sảnh hội nghị vốn hơi ồn ào tiếng trò chuyện lập tức im bặt, bầu không khí nghiêm túc bao trùm xung quanh.
Thánh đồ trên đài cao nâng lên một cuống mắt nhìn về phía lối vào đại sảnh, cánh cửa lớn nặng nề đóng lại và khóa chặt cọt kẹt, trong khi giọng nói của hắn không ngừng đi vào tâm trí mọi người:
"Mặt trời sắp lặn, trong ba giờ nữa, Giấc mơ của kẻ vô danh sẽ lại bắt đầu, trước khi giấc mơ này bắt đầu, chúng ta cần phải xác nhận những thông tin tình báo đã biết..."
Richard vô thức căng thẳng thần kinh, cẩn thận và nghiêm túc lắng nghe giọng nói của Thánh đồ truyền tới.
Hắn lại có cảm giác nóng rát, ngứa ngáy - phát ra từ lồng ngực, như thể có thứ gì đó đang khẽ vặn vẹo dưới lớp da ở đó, cấu trúc sợi mảnh ngày càng lớn dần giữa máu thịt và xương cốt, từ từ lan rộng ra.
Hắn thậm chí còn cảm thấy những sợi mảnh đó đã lan đến phổi mình, lan đến tim mình, hơn nữa còn đang tiếp tục chui vào chỗ sâu trong cơ thể mình.
Có lẽ chẳng bao lâu nữa, mình sẽ có đủ bông?
Áp lực trên vai không biết từ lúc nào đã giảm bớt, Richard mơ hồ nghe thấy tiếng cười khe khẽ của cô bé bên tai mình. Nhưng rất nhanh, giọng nói của Thánh đồ lại vang lên trong đầu, khiến tinh thân hắn tập trung trở lại —
"... Chúng ta đã tiến hành mấy lần thăm dò đối với Giấc mơ của kẻ vô danh. Trong đó bao gồm những cuộc thâm nhập lẻ tẻ của các đồng bào phân tán trong thành bang, cũng như các hoạt động thăm dò do các thần quan cấp cao tổ chức. Hỡi các đồng bào, mọi người chắc hẳn đã nhận được tin tức, trong một số hành động này... chúng ta đã gặp phải thất bại."
Khi "Thánh đồ" trên đài cao lên tiếng,vương miện gai" do xương cốt đan xen tạo thành phát ra tiếng lách cách nhẹ, một phần xương đen của hắn chuyển động, luông ánh sáng nhẹ tập trung ở rìa gai xương và dần dần lưu chảy ra đến giữa không trung, ảo ảnh ngày càng chân thật hình thành.
Những ảo ảnh được hình thành bởi sự hội tụ của luông ánh sáng cuối cùng ngưng tụ trở nên rõ nét, phác họa ra hình ảnh một cô gái mặc váy liền áo màu đen, với mái tóc đen cắt ngắn, trên cổ đeo một chiếc chuông trang sức, trông có vẻ hơi gầy, khuôn mặt thanh tú cũng hơi gầy.
Cô gái này nhìn khoảng mười lăm mười sáu tuổi, có thể nói là quá gầy, vẻ ngoài có lẽ trẻ hơn tuổi thật một chút; một cánh tay liên đới hơn nửa bả vai, cùng phần thân thể của cô ta thì phơi ra trạng thái không phải người; đầu cuối của cấu trúc khung xương lởm chởm dữ tợn, một sợi xích đen kịt kéo dài ra, đầu bên kia của sợi xích là tôn tại quá quen thuộc với những giáo đồ Nhân Diệt tại hiện trường — một con chó săn biển sâu.
Các giáo đồ trong đại sảnh có chút xôn xao, một số người thấp giọng thảo luận gì đó, một số khác đã biết trước nội tình thì di chuyển ánh mắt về cùng một hướng.
Richard cảm nhận được những ánh mắt đó rơi trên người mình.
Hắn lúng túng kéo kéo mũ trùm đầu, trong lòng vướng bận loại cảm giác mâu thuẫn đáng lẽ phải tự hào vì đã mang về được tình báo quan trọng nhưng lại xấu hổ gượng gạo.
May mà, giọng nói của Thánh đồ đã kịp thời giải trừ sự gượng gạo của hắn —
"... Sau khi trải qua việc tổn thất một vài thành viên, một vị đồng bào trong chúng ta cuối cùng đã mang về được thông tin tình báo quý giá. Những gì mọi người nhìn thấy là - một trong những kẻ địch của chúng ta.
"Đừng để vẻ ngoài của cô ta làm mê muội, các tín đồ, cô ta không phải là đồng bào của chúng ta, mà là một tồn tại sa đọa và cấm ky hơn cả dị giáo đồ. Cô ta thông qua thủ đoạn không rõ điều khiển một con chó săn biển sâu mạnh mẽ, nhưng điều nguy hiểm hơn là sức lực của bản thân cô ta thậm chí còn mạnh hơn cả chó săn biển sâu - hơn nữa thủ đoạn rất độc, phương thức hành động quỷ dị khó lường.
"Đồng bào mang tin tức này về là một người xuất sắc trong số chúng ta. Hắn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và thực lực không yếu, nhưng vẫn bị thương nặng dưới đòn tập kích hèn hạ của kẻ địch, thậm chí suýt bị con chó săn biển sâu quỷ dị, thủ hạ của đối phương nuốt chứng... Mọi người phải cảnh giác, vì trong những lần hành động sau này, đồng bào tiến vào Giấc mơ của kẻ vô danh vẫn có thể gặp lại tên báng bổ nguy hiểm này.
"Điều mọi người cần cảnh giác nhất là thủ đoạn tấn công quỷ dị và hiểm ác của tên dị đoan này. Phương thức tấn công của cô ta là..."
Thánh đồ đột nhiên dừng lại.
Dường như ngay cả người thuần khiết mạnh mẽ và thông tuệ này cũng sẽ hơi thiếu từ vựng khi mô tả sức mạnh của nữ dị đoan.
Richard lại kéo kéo mũ trùm đầu - Sau khi trở về, nên gia cố thêm cho mũ trùm đầu.
Trong đầu óc của hắn, lại nghe thấy giọng nói của Thánh đồ vang lên:
"... Phương thức tấn công của cô ta là ném con chó ra ngoài."