Chương 698: Bóng Người Trên Vương Tọa
Chương 698: Bóng Người Trên Vương TọaChương 698: Bóng Người Trên Vương Tọa
Bóng dáng để tóc ngắn màu đen, thân mặc áo choàng trắng đi ngang qua bên người, khoảnh khắc lướt qua nhau dường như chỉ là ảo giác do bản thân Duncan sinh ra - anh nhìn thấy đối phương đi về phía chỗ sâu của Dị tượng 004, sau khi xuyên qua một vách tường thì biến mất khỏi tâm mắt mình trong im hơi lặng tiếng.
Nhân viên quan sát ngày tận thế... Tiểu tổ khảo sát Chung Yên...
Danh xưng này khiến người ta khó tránh khỏi sinh ra nhiều liên tưởng khác nhau, khiến Duncan cuối cùng không thể kiềm chế được sự tò mò, anh quay đầu nhìn về phía người dẫn đường cao lớn bên cạnh mình: "Nhiệm vụ của những người này là gì?"
"Tiến vào dòng thời gian, xác nhận trong phạm vi thời gian đã biết xem nơi trú ẩn có hoạt động theo bản thiết kế ban đầu của người tạo hay không và xác nhận dấu thời gian xảy ra sự cố hệ thống."
Người thủ vệ lăng mộ bình tĩnh nói, đồng thời vẫn bước tiếp, tiếp tục dẫn Duncan đi sâu hơn vào "Lăng mộ của vương giả vô danh”.
Mà câu trả lời của "người thủ mộ" này đã vén lên một làn sóng gợn sóng trong lòng Duncan.
Những người quan sát du hành xuyên dòng thời gian, tiểu tổ khảo sát theo dõi ngày tận thế... thực sự là bọn họI?
Duncan đột nhiên ngẩng đầu lên, liếc nhìn những bức tường và trụ cột cổ kính ở hành lang xung quanh, nhanh chóng nghĩ đến một chuyện khác: "Nơi này ruốt cuộc là nơi nào?"
Câu hỏi này vừa thốt ra khỏi miệng anh đã cảm thấy có chút cổ quái. Bởi vì điều này nghe ra giống như biết rõ còn cố ý hỏi. Nhưng không hiểu sao, anh cảm thấy người thủ mộ trước mặt hẳn có thể hiểu được ý định của anh.
Bước chân của người thủ mộ dừng lại một lúc, không thể nhận ra.
"Đây là trạm quan sát đầu tiên của người Crete - cũng trở thành trạm quan sát cuối cùng, Một giọng nói trâm thấp và bình tĩnh lọt vào tai Duncan: "Tại rất rất lâu về trước, từng có 1. 200 trạm quan sát ngày tận thế kiểu này, chúng tôi trực tiếp kiểm soát mười trạm trong đó."
Duncan sửng sốt một lát, đột nhiên nhớ tới một đoạn văn mình từng đọc —
"... Để tránh dẫm vào vết xe đổ của Vua của cõi mộng và Vua của người khổng lồ nhợt nhạt, Ngài đã phân chia bản thiết kế, khiến trân thế không còn các nước nữa, biến các nước thành 1. 200 thành, rồi lại để cho thị tộc đó nắm giữ mười thành đầu tiên, ban cho nó cái tên là 'Crete'..."
Đặc điểm phong cách của Dị tượng 004 đã được giải thích - nó quả nhiên là một di tích do Vương quốc Crete cổ đại để lại. Di tích này đã tiếp tục hoạt động trong 10. 000 năm, thậm chí cho đến khi trở thành một "dị tượng”, nó vẫn tiếp tục hoạt động!
Đồng thời, những thứ ghi chép trong cuốn sách báng bổ hồi đầu cũng được kiểm chứng lần nữa,"1. 200 thành" nói đến trong cuốn sách thực sự tồn tại, nhưng chúng không ám chỉ 1. 200 thành bang, mà là 1. 200 "trạm quan sát ngày tận thế”!
Từ đây, nhân viên được gọi là "Tiểu tổ khảo sát Chung Yên" xuất phát, tiến vào dòng thời gian để theo dõi hoạt động của "nơi trú ẩn" và xác định "ranh giới thời gian" khi nơi trú ẩn đạt đến giới hạn...
Trong dư quang nơi khóe mắt đột nhiên xuất hiện một khung cảnh rộng lớn, Duncan đột nhiên bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, ngẩng đầu hơi kinh ngạc nhìn về phía trước.
Không biết từ lúc nào, anh đã được "người thủ mộ" dẫn đi qua hành lang tưởng chừng như vô tận, sau khi đi qua một cánh cửa cao chót vót, khung cảnh trước mặt anh mở ra thoáng đãng - Không chỉ là mở rộng, đây đơn giản đã không còn giống bên trong một "tòa kiến trúc"!
Anh nhìn thấy một quảng trường, một quảng trường bị bao phủ dưới bầu trời mờ tối, dường như đủ chứa hàng chục ngàn người tụ tập.
Cửa hành lang nơi Ducan đứng năm ở vị trí cao, có một đoạn đường dốc đá thông xuống rìa quảng trường. Quảng trường bao phủ bởi những phiến đá trắng xám khổng lồ, phẳng lì, rồi lại có một lối đi dành cho người đi bộ rộng bắc qua. Anh còn nhìn thấy một số loại cột trang nghiêm hơi ánh kim loại sáng bóng đứng ở hai bên con đường, phần đỉnh của các cột dường như từng có kết cấu phức tạp hơn, nhưng đã bị phong hóa và sụp đổ theo năm tháng dài bị bào mòn; có thể nhìn thấy đủ loại cấu trúc khổng lồ nghiêng đổ xung quanh quảng trường, dường như từng là rất nhiều cổng và cột; mà chỗ hoàn chỉnh duy nhất đập vào mắt là chiếc ngai khổng lồ trong quảng trường.
Chiếc ngai đen kịt nằm vào trung tâm quảng trường, tựa lưng cao vút, như thể nhìn ra mọi thứ xung quanh. Một loại sắc trời hỗn độn như lúc chạng vạng thì che phủ bâu trời phía trên quảng trường. Dưới sự chiếu sáng của ánh hoàng hôn, trong phế tích nghiêng đổ trước mắt dường như quanh quẩn một loại... cô tịch gần như vĩnh hằng.
Chẳng biết tại sao, Duncan cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác thê lương, dường như là do bụi bặm và sự đổ nát của phế tích trước mặt mang đến một bầu không khí nặng nề, không khỏi chạm đến cõi lòng anh.
Người thủ vệ lăng mộ mặc áo choàng trắng đã vượt qua Duncan, đi lên con đường dốc xuống và lặng lẽ đi vê phía quảng trường hóa phế tích.
Duncan do dự một lúc, cũng im lặng đi theo.
Họ bước xuống dốc và đến lối đi rộng rãi xuyên suốt toàn bộ quảng trường, bước đi chậm rãi giữa hai hàng cột đá cao lớn và trang nghiêm tiến về phía trước. Ánh mắt của Duncan thỉnh thoảng liếc nhìn xung quanh, nhìn những bức tường đổ nát thê lương từng huy hoàng và uy nghi một thời, giờ đây đã sụp đổ trông tàn tạ.
Thỉnh thoảng, trước mắt anh sẽ còn xuất hiện những ảo ảnh về quá khứ - anh sẽ nhìn thấy những người mặc áo choàng trắng hoặc áo choàng ngắn màu xám xuất hiện bên ngoài các cột đá. Bọn họ đang bước ởđi vội vã qua quảng trường, hoặc về phía những cánh cửa bỏ hoang ở rìa, hoặc tụ tập ở một số nơi nào đó trò chuyện, dường như đang thảo luận điều gì đó. Anh dường như có thể tưởng tượng được nơi này từng bận rộn và quan trọng như thế nào - Trong năm tháng của Kỷ sáng thế, trong ngày tháng "Vua bò" vẫn đang điều chỉnh bản thiết kế của thế giới mới, khi Vương quốc Crete cổ đại vẫn đóng vai trò là "trợ thủ" của Đấng sáng thế để chế tạo thế giới này, bọn họ tập trung tại đây, bận rộn và bôn ba xây dựng nơi trú ẩn và lên kế hoạch cho nần văn minh phồn vinh trong 10. 000 năm tới.
Thời điểm đó, Đại hủy diệt vừa mới kết thúc, phế tích liên miên do đại va chạm thế giới gây ra vẫn còn trôi nổi trên trân thế, trật tự của vạn vật bắt đầu mất dần; Thời điểm đó, hội nghị của chư vương mở ra hết lần này đến lần khác, hai đêm dài đã thất bại, nhưng đêm dài thứ ba thì ánh rạng đông cũng dần ló dạng; Thời điểm đó, đội quân được mệnh danh là "Tiểu tổ khảo sát Chung Yên" đã vượt qua bức màn thời gian và đóng vai trò là người tiên phong kiểm tra ranh giới của nơi trú ẩn - ranh giới trong duy độ thời gian; Thời điểm đó, biển vô biên có lẽ mới vừa hình thành, thành bang chưa được thành lập và 'mặt trời" cũng chưa mọc lên, những “con người" đầu tiên vẫn đang ngủ say trong cơ sở dữ liệu của Vua bò, trong đêm dài đằng đẳng, chỉ có ánh đèn của Vương quốc Crete cổ đại chiếu sáng tạm thời thế giới hỗn độn này...
Thời điểm đó, nơi này vẫn chưa trở thành Dị tượng 004 - còn có một ngàn một trăm chín mươi chín trạm quan sát giống như nó nằm rải rác trong đống tro tàn của Đại hủy diệt, chờ đợi thời khắc thế giới mới mở ra.
Bây giờ, mọi thứ đã tan biến theo chiều gió.
Chỉ còn lại mảnh phế tích hoang tàn và đổ nát này, trôi nổi trong những vết nứt bên ngoài thế giới hiện thực, khơi dậy những suy nghĩ và suy đoán vô tận trong lòng Duncan.
Người thủ vệ lăng mộ cao lớn chậm rãi đi đến trước mặt Duncan, tựa như bước chậm trong hành lang thời gian. Khi bóng dáng của một tiểu tổ khảo sát Chung Yên khác đi qua giữa cột đá, gã đột nhiên phá vỡ sự im lặng: "Bọn họ đã lâu không gửi tin tức đến."
"... Bọn họ điên rồi." Duncan khẽ giọng nói.
"ồ"
Người thủ vệ lăng mộ gật đầu và tiếp tục đi vê phía trước một cách chậm rãi.
Rồi một lúc sau, gã nói như lẩm bẩm một mình: "Ban đầu, bọn họ sẽ gửi lại rất nhiều thông tin - trong chu kỳ liên lạc đầu tiên sau khởi hành, bọn họ đã gửi về tin tức của thời đại thành bang, sau đó nữa, liên minh viễn dương trỗi dậy và bị hủy diệt trong bóng tối.
"Bọn họ đề cập đến sự biến mất của Vương quốc Crete, còn vui mừng đề cập đến sự xuất hiện của 'mặt trời'. Trong thông tin tình báo bọn họ gửi vê xuất hiện rất nhiều sự vật siêu việt lạ thường, trông không giống bản thiết kế. Nhưng trong diễn toán sau người sáng tạo, sự xuất hiện của những thứ đó dường như đều là điều không thể tránh khỏi...
Người thủ mộ dừng lại, ngẩng đầu nhìn ngai vàng to lớn và tối tăm ở trung tâm quảng trường, im lặng một lúc lâu mới nhẹ nhàng lắc đầu.
"Sau đó nữa, tin tức của bọn họ ngày càng ít đi, đôi khi... sẽ còn xuất hiện một số nội dung mà chúng tôi không thể hiểu được. Bọn họ dường như đã lặn rất sâu, hoặc đã đi rất xa trong dòng thời gian. Nơi đó đã vượt ra khỏi kế hoạch ban đầu của chúng tôi...
"Nhiều khi, tin tức bọn họ gửi về không nhất quán và không theo thứ tự. Mà tình huống này xảy ra ngày càng thường xuyên hơn ở giai đoạn sau. Phán đoán theo diễn toán của người sáng tạo thì điều này là bình thường. Bởi vì nơi trú ẩn là một mô hình giới hạn - nó lấy nơi này là trung tâm, giống như ánh đèn chiếu sáng vùng hoang dã, thời gian chính là khoảng cách mà ánh đèn kéo dài, nơi càng xa, bóng tối vô định kiểm soát mọi thứ nhiều hơn... Ở ranh giới của thời gian, nếu bọn họ không tìm được một ánh đèn khác, điều đó có nghĩa là thực sự không có gì để báo cáo cả..."
Người thủ mộ im lặng không biết bao lâu, sau đó lại nhỏ giọng như tự lẩm bẩm một mình: "Đã lâu lắm rồi bọn họ không truyền tin tức về..."
Duncan không nói gì.
Anh đã đến trước chiếc ngai đen dường như được chế tạo cho người khổng lồ, từ từ ngước mắt lên và nhìn vào bóng dáng trên ngai vàng.
Một thân xác không đầu đang lặng lẽ ngồi trên ngai vàng, vô số dây cáp và ống dẫn khổng lồ đan xen vào nhau như mạch máu và dây thần kinh kéo dài ra từ trong cơ thể, kết nối toàn bộ thân xác này, kết nối vô số đầu nối và khe cắm trên ngai vàng. Một phần trong những đầu nối đó vẫn đang nhấp nháy ánh sáng mờ nhạt. Một loại lưu quang hoạt động đang chảy trong một số đường ống, không ngừng chảy vào thân xác và từ trong thân xác chảy ra ngoài.
Khoảnh khắc nhìn thấy thân xác không đầu trên ngai vàng, ánh mắt của Ducan hơi thay đổi, anh đột nhiên nhớ lại cảnh tượng từng nhìn thấy trong không gian thứ, Ted Leal mô tả qua với mình. Nhưng so với ký ức này, điều khiến anh càng kinh ngạc hơn, thậm chí có chút luống cuống, lại là một loại... quen thuộc nào đó đến từ thân xác kia.
Anh kinh ngạc ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn thân xác trên ngai vàng, gân một phút sau mới nhịn không được lên tiếng: "Trong không gian thứ, có một thân xác không đầu ngôi trên ngai vàng đen kịt...'
"Đó là cái bóng của hắn," Người thủ vệ lăng mộ khẽ giọng nói: "Người sáng tạo đã mang thân thể của hắn đi, nhưng lại chỉ có thể mang đi một phần - Hắn bị chia năm xẻ bảy, nhưng thứ bị chia ra lại không chỉ có thân thể, mà cả ký ức, linh hồn, cái bóng, suy nghĩ, quá khứ và tương lai... đều tan vỡ trong đêm dài thứ hai. Người sáng tạo mang thân xác này đến đây, còn cái bóng vẫn ở lại nơi hắn chết lúc ban đầu."
Duncan đột nhiên quay đầu lại, nhìn vào mắt người thủ vệ lăng mộ. Anh cảm thấy cảm giác quen thuộc mà thân xác trên ngai vàng mang đến cho mình ngày càng mãnh liệt. Điều này cuối cùng khiến anh không khỏi hỏi: "Người ngồi trên ngai vàng rốt cuộc là ai?"
"Tát Tư Lạc Ca — người sáng tạo đã sử dụng hắn làm nguyên mẫu, chế tạo ra 'Crete' (create) ban sơ.
*Create: To make something new, or invent something. Tạo ra thứ gì đó mới, hoặc phát minh ra thứ gì đó.