Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 723 - Chương 722: Trận Đòn Độc Thứ Hai

Chương 722: Trận Đòn Độc Thứ Hai Chương 722: Trận Đòn Độc Thứ HaiChương 722: Trận Đòn Độc Thứ Hai

Con ác ma khổng lồ với mười hai chân khớp đối xứng và một khuôn mặt nhân loại cuối cùng cũng chậm rãi bước đi xa, dưới mái vòm bầu trời sao cao xa, bóng lưng của cô dần méo mó và hòa vào hỗn loạn xa xăm, còn nơi cô từng chiếm cứ, chỉ để lại hài cốt và máu thịt đen kịt đang dần tan rã và nổi lên khắp nơi, cùng với mấy chục "sinh vật bản địa" đầy sẹo đang gian nan hồi phục khí lực.

Mấy con chó săn biển sâu ngọ nguậy bò ra từ đống hài cốt, mảnh xương trên thân đã không còn nguyên vẹn. Con chim báo tử bay lượn trên bầu trời tàn tích đã mất đi sự sống, tìm kiếm vật chất hữu dụng có thể dùng để khôi phục thể lực. Đầu lâu to lớn phủ đầy gai nhọn kia thì từ từ rơi xuống trên mặt đất cách đó không xa, hốc mắt trống rỗng màu đỏ sậm nhìn chằm chằm vào đám ác ma trên đồng bằng.

Sau sự ra đi của con ác ma cấp trên, một sự cân bằng mong manh và nguy hiểm đã được hình thành giữa những con ác ma biển sâu còn lại này. Nhưng sự cân bằng ngắn ngủi này sẽ sớm bị phá vỡ.

Khi cảm giác sợ hãi chung lắng xuống, bản năng chiến đấu và phá hoại sẽ trỗi dậy lần nữa - giết chóc và ăn thịt lẫn nhau là logic vĩnh hằng trong biển sâu tĩnh mịch, đặc biệt tại thời điểm "thức ăn" rải rác khắp mọi nơi xung quanh và mọi con ác ma đều cân mau sớm khôi phục thương thế.

Những con chó săn biển sâu lục lọi trong đống hài cốt để tìm những mảnh xương có thể sử dụng được phát ra tiếng gầm gừ thù địch với những con chim báo tử bay lượn trên bầu trời sớm nhất. Tiếp đó là sứa khói bụi hiện ra từ trong bóng tối, chúng lặng lẽ kéo dài xúc tu cong quèo hiểm ác về phía bọn ma sợ hãi ở phụ cận. Đầu lâu đen kịt cũng dần dần nổi lên khỏi mặt đất, hàm từ từ mở ra, năng lượng nguy hiểm trôi nổi bên trong nó...

Ngay cả khi một khắc trước còn đang bị một con "ác ma đến từ bên ngoài" mạnh mẽ và cổ quái đè xuống ma sát trên đất, cũng không ngăn được những con ác ma biển sâu này quay trở lại giết chóc lẫn nhau ngay tại giờ phút này.

Nhưng ngay khi cuộc hỗn chiến sắp nổ ra, một âm thanh khác đột nhiên vang lên từ cách đó không xa, lập tức cắt đứt hành động của những con ác ma này.

Đầu lâu đen kịt lập tức phát hiện khí tức của người đến từ bên ngoài, nó chợt nâng cao vị trí, quay đầu nhìn vê hướng phát ra âm thanh.

Một cái bóng khổng lồ đang loạng choạng bước đi trên đồng bằng. Nó dường như bất chợt "nhô" ra từ trong không khí. Cái bóng ngọ nguậy co phồng phác thảo một đường nét không ngừng biến đổi hình thái.

Cảnh tượng này giống như những "con ác ma mới ra đời" vừa được sinh ra từ trong tay chân của Thánh chủ biển sâu - Chúng thường sẽ phơi bày ra bộ dạng hỗn độn vô hình kiểu này, cho đến sau một đoạn thời gian nuốt chửng và dung hợp, loại "nên tảng ác ma" hỗn độn vô hình này sẽ mới sụp đổ và ngưng tụ thành một "chủng loại" ác ma cụ thể. Tuy nhiên, vị khách không mời mà đến xuất hiện trên vùng đất hoang rõ ràng không phải là "ác ma mới ra đời" gì - Thân là một "nền tảng ác ma' với hình dạng không xác định, khí tức nó tỏa ra quả thực quá mức nguy hiểm... mà còn quỷ dị.

Cảm ứng đối với nguy cơ khiến tất cả ác ma biển sâu tại hiện trường đều lập tức buông bỏ xung động tranh đấu lẫn nhau, đồng thời theo bản năng đặt cảnh giác vào cái bóng không ngừng co phồng ngọ nguậy đó.

Trong cái bóng đó từ từ xuất hiện một thực thể, một con... chó săn biển sâu do vô số mảnh xương bể tan tành trôi nổi cấu trúc nên, kích thước gần như gấp đôi đồng loại.

A Cẩu cảm thấy mình đã mơ một giấc mơ rất rất dài.

Nó đã không còn nhớ rõ chuyện trong giấc mơ, nhưng nó nhớ rằng mình đã đi đến một nơi rất xa, rất xa, ở đó nó quen biết một số người, một số bạn bè, nó sống giữa một bầy sinh vật nhỏ yếu nhưng có trật tự, đồng thời dùng một thời gian rất dài để học được một bộ "quy tắc sinh tồn".

Còn một. . sinh vật nhỏ yếu không kém, luôn ở bên cạnh bản thân. ... Đúng, sinh vật nhỏ bé yếu đuối đó đã đi đâu rồi?

Nó từ từ ngẩng đầu lên, tâm nhìn mơ hồ như bị một tấm màn dày che phủ, mọi thứ trong mắt phơi bày ra dáng vẻ méo mó và nhiều lớp, nơi này... nhìn có chút quen thuộc, nhưng nó dường như đã rất lâu chưa từng trở về.

Nó cảm thấy mình không thích nơi này - nó thích sống ở nơi có nắng chiếu sáng cùng "sinh vật nhỏ" kia hơn.

Trong sương mù và màn che mờ mịt, có rất nhiêu thứ mờ mờ ảo ảo tụ tập bốn phía, tiếng gầm gừ và tiếng nỉ non mơ hồ xa xa truyền đến từ mọi hướng, dường như là uy hiếp, dường như là ác ý.

A Cẩu cố gắng mở to hai mắt muốn nhìn rõ những bóng mờ đang gầm gừ với mình kia đến cùng trông như thế nào, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể nhìn rõ - nhưng dần dần, nó cảm giác được thứ khác.

Cảm giác đó đến từ chính mình - cơn đói.

Nó đói rồi, rất rất đói, hệt như đã không ăn uống cả thế kỷ, rồi sau đó lại đột nhiên đến một nơi có... đồ ăn đồi dào.

Mà đồng thời dưới sự thôi thúc của cảm giác đói, trong đầu óc hỗn độn của nó cuối cùng cũng bắt đầu nhớ lại một số ấn tượng liên quan đến "giấc mơ” dài dằng dặc kia.

Nó nhớ lại sinh vật nhỏ bé yếu đuối kia, nó nhớ rằng mình từng cùng đứa trẻ đó trải qua đêm đông dài, khi thời tiết rất lạnh, họ cùng nhau quấn chăn trốn trong nhà...

Họ cùng chia sẻ món súp nóng hổi do một người hàng xóm tốt bụng mang đến - mỗi lần nó chỉ uống một miếng...

Họ cùng nhau học tập nên làm thế nào để tồn tại trong một thành bang rộng lớn như vậy, học cách hiểu được thiện ý và ác ý trong lòng người, học cách phân biệt sự vật hữu ích và nguy hiểm trong thùng rác...

Ăn xin, lừa đảo, nhà máy, ống khói, trộm cắp, bị đánh đập, súp cứu trợ, làm việc chăm chỉ, ăn no, cùng khóc, cùng cười, cùng...

Sống sót.

Trong bức màn che mờ mịt trùng điệp, những tiếng gào thét đây đe dọa và thù địch đó thay nhau vang lên hết đợt này đến đợt khác, càng ngày càng gấp gáp, rồi sau đó một cái bóng đột nhiên lao nhanh tới từ một hướng nào đó và phát động một đòn tấn công dữ dội về phía mình.

A Cẩu cảm thấy có thứ gì đó đang cắn người mình - có hơi đau một chút.

Trong bóng tối co rút và vặn vẹo, cái đầu hài cốt của A Cẩu từ từ hạ ánh mắt xuống, sâu trong hốc mắt trống rỗng của nó, ánh sáng nhạt màu u lục nhấp nháy, hơi có vẻ tò mò nhìn chằm chăm vào... thứ đang cắn người mình.

Một con chó săn biển sâu — trông có vẻ là đồng loại của bản thân.

Cơ thể của A Cẩu nhanh chóng thành hình trong bóng tối và sương mù đen, những mảnh xương có hình dạng kỳ dị kéo dài ra từ trong các khớp xương của nó, giúp nó khôi phục hình dáng ban đầu là một con chó săn biển sâu. Nó nhìn chằm chằm vào "đồng loại" đang cắn xé thân xác mình, qua vài giây mới mở miệng nói với giọng điệu có phần xa lạ: "Chúng mày, có nhìn thấy một nhân loại không? Cô ấy, là bạn của tao."

Con chó săn biển sâu đang cắn xé thân xác A Cẩu đột nhiên do dự dừng lại, tuy nhiên nó hoàn toàn không hiểu câu hỏi của A Cẩu - nó vẫn chưa có trí tuệ và năng lực như vậy.

Nó chỉ là phát hiện một mối nguy hiểm to lớn - sâu trong hốc mắt đang sáng lên ngọn lửa màu u lục của A Cẩu, ẩn chứa một luồng khí tức nguy hiểm và khủng bố hết sức quen thuộc.

Con chó săn biển sâu này cuối cùng cũng phản ứng lại, nhưng đã quá muộn, ngay khi nó kịp buông miệng, giây tiếp theo, mảnh xương toàn thân A Cẩu tan rã và biến dạng trong nháy mắt - vô số xương đen nổ tung tứ phía, đồng thời bao phủ bóng dáng của kẻ tấn công giống như một một cơn lốc, rồi trong nháy mắt lại gây dựng lại bên ngoài thân xác của kẻ sau thành hình dáng của A Cẩu!

Miệng, hiệu suất ăn uống thấp kém, nuốt toàn bộ cơ thể, hiệu suất cao hơn.

Kẻ tấn công liều lĩnh đã biến mất, chỉ còn lại thân hình cao lớn của A Cẩu tại đó, mảnh xương đen kịt trên thân xác nó co rút lại và vặn vẹo dữ dội, đồng thời phát ra từng trận âm thanh lạo xạo và nghiến răng ken két trong cơ thể nó, lại đi đôi với "thức ăn" giãy giụa kịch liệt và tiếng gào thét trâm thấp nặng nề - Nhưng chỉ sau vài giây, sự giằng co và tiếng gầm nhẹ dần dần dừng lại, chỉ còn lại tiếng ôn của những mảnh xương mài vào nhau.

Cảm giác đói đang dịu đi.

A Cẩu ngẩng đầu lên, cảm nhận được thể lực đang dần hồi phục.

"Ác ma... ăn ngon..." Bữa tiệc đã bắt đầu.

Trong tiếng gầm thét và tiếng mê sảng của vô số ác ma, bóng dáng của A Cẩu bỗng nhiên hóa thành vô số mảnh xương đen rải rác và vỡ vụn, giống như một cơn gió lốc phân mảnh, quét qua toàn bộ vùng đất hoang - Hài cốt cắt mọi thứ trong phạm vi, bất luận là ác ma sống, hay là làn khói bốc lên từ xác con ác ma trên mặt đất, cùng với bùn chảy trên mặt đất, thậm chí cả những tảng đá trên bề mặt và những "bụi gai" trông giống như hóa thạch, tất cả đều bị cơn gió lốc này xé nát và biến thành "đồ ăn".

Những con ác ma biển sâu không cam lòng bị nuốt chửng đã phát động một cuộc phản công vô ích, sự phản kháng mãnh liệt của chúng lấp đầy bụng A Cẩu. Trong khi một số con ác ma hiểu rõ hơn về việc tìm kiếm lợi thế và tránh bất lợi điên cuồng lao về phía cuối vùng đất hoang, tránh né gió bão đang ăn uống đó - Sau khi trả giá bằng một số vết thương và thậm chí một phần tứ chi, chỉ có mười mấy con ác ma chạy trốn đến một nơi tương đối an toàn với những vết sẹo.

Cơn lốc kéo dài không biết bao lâu, cuối cùng mới dần biến mất khỏi bầu trời của vùng đất hoang, một thân hình to lớn với ngọn lửa màu u lục bốc cháy và khói đen bốc lên toàn thân từ cơn gió lốc ngưng tụ thành hình dạng.

Cảm giác đói bụng lắng xuống, A Cẩu ngẩng đầu nhìn về một phương hướng nào đó ở chỗ sâu vùng hoang dã - Nó mơ hồ cảm thấy xa xa có hơi thở quen thuộc.

Đó dường như chính là "sinh vật bé nhỏ" đã sống cùng bản thân thời gian rất dài.

Sau vài giây suy nghĩ mông lung và mơ hồ, A Cẩu chậm rãi đảo mắt và tìm thấy một mảnh hài cốt ác ma tương đối lớn từ vùng đất hoang lộn xộn - Nó cúi đầu ngậm mảnh hài cốt đó, trong cổ họng phát ra âm thanh mơ hồ:

"Shirley... ta tìm được đồ ăn rồi..."

Nó sải những bước dài và chạy về phía sâu trong vùng hoang dã.

Trong sự bừa bộn và hài cốt, đám ác ma còn sống run rẩy đứng dậy, nhìn về phía xa có chút mờ mịịt.

Chúng đã may mắn sống sót qua hai bữa tiệc - May mắn không trở thành thức ăn, ít nhất không bị ăn sạch sẽ.

Trong khi ánh lửa màu u lục xuất hiện trong bữa tiệc kia, cho đến bây giờ vẫn in sâu vào tâm trí đần độn và bối rối của những con ác ma này.

Đó là nỗi sợ hãi, một nỗi sợ hãi đã in sâu vô điều kiện vào logic cơ bản của hầu hết ác ma biển sâu, thậm chí có thể lấn át bản năng hỗn độn của chúng.

Con ác ma đầu lâu khổng lồ bao phủ bởi gai nhọn, toàn thân đen kịt lơ lửng giữa không trung. Bản thể của nó gân như bị cơn gió lốc vừa rồi 'gặm" mất một phần ba, nhưng nó vẫn sống sót một cách ngoan cường - Con quái vật dường như "thông minh" hơn những con ác ma bình thường một chút này lắc lư vài lần trong không trung, phát ra tiếng lẩm bẩm mơ hồ, sau đó từ từ bay đi xa. Nhưng nó đột nhiên lại dừng lại.

Con ác ma đầu lâu dường như cảm nhận được điều gì đó, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía "mái vòm biển sâu" bao phủ bởi bầu trời sao ngưng trệ phía trên.

Một ngọn lửa màu u lục cháy mạnh tựa như sao băng từ trên trời rơi xuống, rơi thẳng về phía vùng đất hoang này!

Có lẽ là những lần kích thích liên tiếp quá mạnh, vào thời điểm "sao băng" xuất hiện/trong đầu óc" ngu si đần độn của con ác ma đầu lâu vậy mà lại nảy sinh một "ý tưởng" mơ hồ và hỗn độn —

A, trận đòn độc thứ ba đánh tới rồi...
Bình Luận (0)
Comment