Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 837 - Chương 837: Minh Kình Đại Thành

Chương 837: Minh Kình Đại Thành Chương 837: Minh Kình Đại ThànhChương 837: Minh Kình Đại Thành

Cát lão nhịn lại nhẫn, cuối cùng nói: 'Mấy năm nay, ngươi cũng coi như đã học đủ kiến thức của ta rồi. Đừng luyện võ nữa, đến bái ta làm sư phụ học y thuật đi. Y thuật vẫn hơn luyện võ nhiều."

Aaron thở dài: "Cát lão, thời thế thay đổi rồi."

"Đúng vậy. Theo ta thấy, thiên hạ này sắp loạn rồi!" Cát lão ngẩn ra, chợt thở dài: "Loạn thế thì cái gì cũng không bằng luyện võ để phòng thân."

"Chẳng lẽ hiện tại còn chưa đủ loạn sao?" Aaron phản bác.

"Lúc này mới chỉ là khởi đầu thôi. May là ta đã gần đất xa trời, có lẽ sẽ không thấy được ngày đó. Ngọc huynh đệ, sau này nếu như đắc thế, xin hãy chiếu cố đứa con trai vô dụng của ta một chút." Cát lão có chút thất vọng.

"Xin mời Cát lão yên tâm.”

Aaron cảm thấy có gì đó không ổn.

Lần diễn xuất này, ngay cả đoạn 'nhờ thê hiến tử' đều sắp diễn đến rồi.

'Chẳng lẽ là ta đóng kịch quá tốt? Hay là nhập kịch quá sâu?!

"Tuy nhiên Cát lão bỏ thêm một câu ngươi nếu như đắc thế, đại khái là đều nói như vậy với mỗi một vị bằng hữu. .. Đồng thời kỳ vọng về ta còn là thấp nhất nhỉ? Vậy cũng là giăng lưới rộng, có thể mò một con cá thì là một con cá?'

'Cha mẹ yêu con, lại là kế sách sâu xa. .. Không gì hơn như vậy. '

Hắn hàm hồ đồng ý, lại nói tới chiến sự bây giờ .

"Ài... Hiện nay thiên hạ không yên ổn, chỉ nói phụ cận phủ Thái Trạch chúng ta, có Hoàng Nghĩ tặc tạo phản. .. Thủ lĩnh khởi binh tên là 'Tống Thân Thông, nghe đồn người này thuở nhỏ khác hẳn với người thường, thiên phú dị bẩm, có lực lượng như tứ tượng, chưa từng tập võ đã có thể đánh chết một võ sư Minh kình... Sau khi tập võ càng là tiến độ tiến triển cực nhanh. Bây giờ sợ là tông sư Hóa cảnh đều không đánh lại hắn. . "

Cát lão than thở, cuối cùng cho ra lời bình: "Loạn thế sắp tới, tất ra yêu nghiệt! Ta thấy thiên hạ loạn tất xuất hiện người như vậy!"

Hắn nói tới nói lui, ngón tay lại vừa vặn chỉ về Aaron.

Tên yêu nghiệt chân chính như Aaron âm thâm lườm một cái: Ngươi đang mắng ai đó?'

Cát lão lớn tuổi, lúc này đã kiêng rượu.

Aaron lại nói một hồi, sau đó mới rời khỏi Hồi Xuân đường, nhìn võ quán Thanh Sơn bên cạnh, mặt lộ vẻ do dự.

Khóe mắt hắn lóe lên dư quang, mở ra bảng thuộc tính:

( Họ tên: Phương Ngọc (Aaron) )

( Thiên phú: Trường sinh bất lão )

( Tuổi tác: 23 ) ( Cảnh giới: Minh kình )

( Võ học: Lưu Sa chưởng (100/100), Hắc Sa chưởng tầng thứ ba (300/300) )

( Kỹ năng: Đánh cá (80/100), Đuổi Biển tàn thuật (2/5) )...

"Ba năm khổ tu bất chấp hậu quả, trực tiếp giúp ta luyện Hắc Sa chưởng đến cảnh giới tầng thứ ba viên mãn, tốc độ luyện võ đuổi sát vị thiên tài Tào Hồng Nhan kia. . "

"Nếu không phải thiên phú dị bẩm, ta cảm thấy mình đã già rồi. . "

"Đồng thời, thông qua thời gian dài so sánh, phân tích, ghi chép, ta cuối cùng đã trực quan hóa số cộng cho bảng thuộc tính."

"Sau đó tu luyện, thì càng trực quan hơn."

Aaron nhìn kỹ thuật "Đuổi Biển tàn thuật", vẫn có chút nhíu mày.

Ba năm qua, hắn ta chỉ cân đánh cá hai ngày, phơi lưới một ngày, nhưng kỹ năng đánh cá đã được học hơn một nửa.

Nhưng kỹ thuật bí truyền này lại rất khác, sau một thời gian dài luyện tập, nó chỉ từ 1/5 tăng lên 2/5, vô cùng ngoan cố.

"Mỗi kỹ năng, công pháp đều có độ thuần thục khác nhau.. “

"Nhưng hiện tại, thứ mà ta thiếu nhất chính là công pháp."

Khi bái sư, Tiết Thanh Sơn chỉ truyền cho hắn ba tâng Hắc Sa chưởng.

Ba tầng tiếp theo đại diện cho ám kình, không phải người trung kiên thì không thể truyền.

Aaron tự nghĩ, muốn thuyết phục Tiết Thanh Sơn truyền lại cho mình, hơi khó, quan trọng nhất là không có cách nào giải thích.

Một người ngư dân với thiên phú bình thường, tốc độ luyện võ lại nhanh hơn Tào Hồng Nhan, để lộ ra chẳng phải tự tìm phiền phức sao?

Hơn nữa, ba năm qua, Phương Ngọc và võ quán Thanh Sơn cũng khá xa cách.

Đầu tiên, võ quán không phải môn phái, không có nhiều ràng buộc, giống như quan hệ giữa thây giáo và học trò.

Aaron cũng không thích tham gia các hoạt động tập thể.

Đinh Sơn mấy lần phái người thông báo muốn hắn so đấu với các võ quán hoặc thế lực khác, hắn ta đều lấy cớ từ chối, tự nhiên cũng khiến cho mọi người trong võ quán không thích. Đối với Aaron, chỉ cân phát triển ổn định, hắn chắc chắn sẽ đạt đến đỉnh cao của võ đạo.

Nếu bây giờ quá nổi bật, sẽ thu hút sự chú ý của kẻ thù hoặc những thế lực lớn hơn, không phải sẽ gặp phiên phức sao?

"Cây cao đón gió, dễ đổi"

Vì vậy, hắn ta chỉ có thể im lặng, nhưng đổi lại là gì? Toàn bộ võ quán Thanh Sơn đều biết rằng Phương Ngọc, người bán cá ở chợ, thực lực thấp kém, không biết tiến thủ, tự cam đọa lạc, bùn nhão không thể dính lên tường.

Đồng thời, thực lực của hắn vẫn chưa ổn định, lúc mạnh lúc yếu. Aaron không để ý chuyện này, ngược lại bị mắng cũng không khiến hắn thiếu một miếng thịt. Đối với kẻ giả heo ăn hổ, vừa giả ngu vừa thu hoạch khinh bỉ, chẳng phải là đang thu hoạch cơ hội đánh mặt trong tương lai sao?

"Đừng nhìn hiện tại chúng nó nhảy nhót vui vẻ, đợi đến lúc ta kéo danh sách ra xem từng con từng con...
Bình Luận (0)
Comment