Chương 848: Nam Thiên Vương
Chương 848: Nam Thiên VươngChương 848: Nam Thiên Vương
li...
Aaron thở dài, bước ra khỏi nhà của Tứ Nương.
Không nói đến chuyện hắn có quá nhiều bí mật, ngay cả khi thật sự cưới, sau này cũng chỉ là thương tâm.
Bởi vì Tứ Nương Tử đã ngoài ba mươi, mà con gái trong cổ đại già nua nhanh chóng, lại qua mười năm, chỉ sợ đã lộ ra vẻ già nua.
Mà mình vẫn phong nhã hào hoa, vẫn là thiếu niên!
Khi đến lúc đó, Tứ Nương Tử phải làm sao đây?
"Thiên trường địa cửu có lúc tận, nỗi hận này dài dằng dặc biết bao giờ nguôi. . .'...
Mấy ngày sau, Aaron liếc mắt qua bảng thuộc tính.
( Họ tên: Phương Ngọc (Aaron) )
( Thiên phú: Trường sinh bất lão )
( Tuổi tác: 23 )
( Cảnh giới: Minh kình )
( Võ học: Lưu Sa chưởng (100/100), Hắc Sa chưởng tầng thứ tư (1/300) )
( Kỹ năng: Đánh cá (80/100), Đuổi Biển tàn thuật (2/5) )...
"Cuối cùng cũng nhập môn Hắc Sa chưởng tầng thứ tư rồi. . “
Aaron nhìn cột cảnh giới, gật gù: "Xem ra cần tu luyện tâng thứ tư viên mãn, đánh ra ba tấc ám kình. .. Cảnh giới của ta mới có thể thực sự đột phá đến ám kình."
"Tuy nhiên, có thể thành ám kình, ở bên trong phủ thành cũng là một cao thủ."
"Có 'Thanh Long Đoạt Mệnh Thang' cùng luyện pháp giảm thọ thay tiền. .. Đại khái cũng sẽ không quá chậm là được.'
Ngày mai.
Lại có Hoàng Nghĩ tặc, không, là nghĩa quân tuyên bố bố cáo.
Tống đại tướng quân Tống Thần Thông muốn tiến vị làm 'Nam Thiên Vương! Tiện thể chặt đầu tù binh tử trung Lâm quốc ở đầu chợ.
Aaron đối với chuyện này biểu thị rất không quan tâm.
'Nam Thiên Vương cái gì vương?
Một chút kết cấu đều không có, chỉ có thể làm vua cỏ trong loạn thết
Đồng thời, hắn cũng không có hứng thú gì với việc xem chém đầu, Tứ Nương Tử cũng vậy.
Có thời gian này, còn không bằng luyện công hoặc là chơi trò chơi!
Lại là một ngày trôi qua.
Aaron dữ liệu nhìn trên bảng thuộc tính, không khỏi có chút mừng rỡ: ( Võ học: Lưu Sa chưởng (100/100), Hắc Sa chưởng tầng thứ tư (2/300) )
"Một ngày tăng một điểm, chẳng phải là nói ta trong vòng một năm liền có thể luyện thành tầng thứ tư? Đột phá ám kình ngay trong tâm tay?"
Aaron thở dài, nhìn dữ liệu trên bảng thuộc tính, gật gù: "Tuy nhiên, đây chỉ là mới vừa mới nhập môn, có lẽ sau 100,200 điểm, độ thuần thục tăng cường sẽ chậm đi, khả năng hai, ba ngày, thậm chí bốn, năm ngày mới có thể thêm một điểm. Nhưng phỏng đoán cẩn thận, trong vòng hai năm, tuyệt đối có thể đột phá ám kình!"
Aaron nắm chặt nắm đấm: "Vì lẽ đó vẫn là phải ở lại đây. Chờ hai ngày nữa, lại đi dùng "Thanh Long Đoạt Mệnh Thang ' thử xem"...
Ba ngày sau, Aaron ra ngoài đi dạo phố.
Lúc này, đường phố vô cùng vắng vẻ, rất ít người đi lại. Các cửa hàng tuy vẫn mở cửa, nhưng chủ quán và nhân viên đêu mặt mày ủ rũ, rõ ràng là bị bức ép.
Tình cờ có hai ba người đi đường, cũng cúi đầu đi vội, nhanh chóng làm việc của mình, gặp phải những binh sĩ Hoàng Nghĩ quân đang tuần tra hung hăng trên đường càng là tránh như rắn rết.
Đi được một lúc, phía trước đột nhiên truyên đến tiếng thét lớn: "Quan Binh!"
Aaron lúc này trốn ở một bên, lẫn trong đám người, cúi đầu, dùng ánh mắt liếc qua đám người.
Sau khi một đám binh sĩ Hoàng Nghĩ đi qua, hắn lại nhìn thấy không ít "người quen'!
Đó là Thiếu bang chủ Kim Ngư bang mắt ưng dạ sói - Đoạn Lãng! Hắn ta đang dẫn theo một đám bang chúng Kim Ngư bang rêu rao khắp nơi.
"Tại sao lại đụng phải người này? À. .. Từ tên gọi của hắn ta, tên của hắn khắc ta, không thể bất cẩn. .. Cũng may ta không họ Từ, cũng không họ Đế... "
Sau khi nhổ nước bọt một phen trong lòng, Aaron đợi đến khi đại quân đi qua, vểnh tai lên nghe những chủ quán nghị luận:
"Kim Ngư bang gần đây phất lên rồi. . "
"Kim Ngư bang dựa lưng vào Lưu gia, lần này Lưu gia nương nhờ vào Nam Thiên Vương, có công hiến thành. .. Một đám thuộc hạ có thể không bắt đầu uy phong sao?"
"Lưu gia chết tiệt... “
"Xuyt xuyt.... Lời này cũng không được nói lung tung, sẽ bị chém đầu. Ài. . . Phủ thành chúng ta, hai đại thế gia, xem ra hiện tại là Lưu gia áp đảo Tào gial"
"Cũng chưa chắc. . . Lão thái quân Tào gia vẫn còn, đây cũng là tông sư hóa kình tiếng tăm lừng lẫy lúc trước! Dù cho Nam Thiên Vương cũng phải cho mấy phần mặt mũi, đối với sản nghiệp Tào gia không động vào mảy may!"
"Tào gia có Lão thái quân, Lưu gia cũng có lão thái công!"
"Thói đời thoạt nhìn đã loạn, vẫn phải là học võ phòng thân!"
"Ài... Đừng nói, học võ tác dụng gì? Võ quán Thanh Sơn kia không phải cũng bị đốt thành một vùng đất trống như thường sao?" "Lưu gia, Kim Ngư bang?"
Aaron lại yên lặng viết một bút sổ sách trong lòng.
Aaron đi qua con đường này, tìm tới một nhà hiệu thuốc.
"Vị khách quan này muốn mua thuốc gì?"
Chưởng quỹ cửa hàng là một ông lão ăn mặc cẩm y, thoạt nhìn tinh thần rất tốt, khách khí hỏi: "Thuốc câm máu của bản điếm nổi danh xa gần. .
"Lấy thuốc theo dược liệu ta viết, .. "