Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 871 - Chương 871: Gia Phả

Chương 871: Gia Phả Chương 871: Gia PhảChương 871: Gia Phả

"(Gia phả Tào thị)?"

Aaron cưỡi con lừa trên đường, tiện tay mở ra gia phả vừa cướp được.

Gia phả không chỉ ghi chép về truyền thừa và biến động của Tào gia, mà còn có ghi chép về một số sự kiện lớn.

Aaron bỏ qua rất nhiều tin tức vô dụng, lật đến năm mươi năm trước.

"Tháng mười một, Tào Ngọc Lân ở Thái Trạch gặp tiên, tiên nhân nói 'Cá chép Xích huyết vương là Linh ngư, đối với người tu tiên cũng có ích lợi. Toàn tộc liền huy động lực lượng, dâng cá lên cho tiên nhân. Tiên nhân vui mừng, ban cho ba đạo linh phù, nói Tào gia không có người có tố chất tu tiên, không thể cầu tiên, rất đáng tiếc!"

"Nguyên lai 'Cá chép Xích huyết vương' cũng có tác dụng với người tu tiên?"

Aaron chợt nhớ ra, hơn ba mươi năm trước, hồ Thái Trạch cũng từng xuất hiện cá chép Xích huyết vương. Nhưng cuối cùng lại biến mất một cách vô cớ, dường như không ai có được.

"Bây giờ nhìn lại, con cá chép vương đó, có lẽ là bị một kẻ tu tiên nào đó đi ngang qua bắt đi rôi? Ta vì quá cẩu, mà đánh mất một phần cơ hội tu tiên?"

Tuy nhiên, nói thật, loại cơ hội tu tiên này cũng có thể gặp nguy hiểm, và cũng không thể xác định tâm tính của kẻ tu tiên đó ra sao. Vì vậy, Aaron cũng không tiếc nuối. Nếu có cơ hội làm lại, hắn vẫn sẽ lựa chọn như vậy.

Aaron tiếp tục lật xem gia phả, thấy thêm một số ghi chép. Ví dụ như, ba đạo linh phù đó, sau đó đã bị tiêu hao hết hai tấm trong trận kiếp nạn mà Tào gia gặp phải. Tấm cuối cùng còn lại, dĩ nhiên là được gia chủ Tào Thiên Thương sử dụng.

Sau đó, trong ghi chép không còn đề cập đến bất kỳ tin đồn nào liên quan đến người tu tiên.

Aaron khép lại gia phả, ghi nhớ lai lịch và họ tên của người tu tiên đã trao đổi cá chép Xích huyết vương với Tào gia: Thanh Đan chân nhân Thanh Đỉnh môn!

"Quyển sách nhỏ ghi lại... Có người nói tu tiên có thể đạt đến trường sinh, vậy tám thành là còn sống, sau này từ từ tính sổ!"

Aaron tiếp tục lật xem (Hồng Tuyến kiếm phổi.

Cuốn bí tịch hóa kình này cũng chỉ ở mức trung bình, chỉ có thể mang lại chút tham khảo.

Điểm mấu chốt là mấy tờ cuối cùng, cũng nhắc tới người tu tiên!

"Ngoại luyện gân xương da, bên trong tu một khẩu khí... Võ sư xa xa không bằng người tu tiên!"

"Ý này... Đại khái là nói võ sư chỉ có thể rèn luyện gân xương da của bản thân, còn người tu tiên trực tiếp hấp thu linh khí của trời đất. Võ giả luyện kình, tu tiên luyện khí... Không thể so sánh được, không thể so sánh được..."

Aaron suy nghĩ một chút, lại nhìn tuổi trên bảng thuộc tính của mình, bỗng nhiên liền cảm thấy bi thương: "Trước cũng không ai nói với ta những thứ này!"

Trước đây hắn quá ẩn dật, quá cẩu, chỉ biết nghe một phía... Kiến thức chủ yếu đến từ Cát lão.

Nếu như Cát lão không biết có người tu tiên, Aaron dĩ nhiên cũng không biết...

"Ngươi nói ta đường đường một người xuyên việt, sống đến sáu mươi sắp bảy mươi... Đều đi hết nửa đoạn đường sắp chôn vào đất vàng rồi, mới biết thế gian có tu tiên, thông qua tu luyện có thể kéo dài tuổi thọ, ta khổ sở biết bao? Hối hận biết bao? Thương cảm biết bao? Quả thực là bi thương...'

Vừa nghĩ đến đây, Aaron suýt chút nữa đã rơi lệ.

Mãi cho đến khi vỗ vỗ gương mặt không có một nếp nhăn nào của mình, hắn mới phản ứng lại: “Tâm tình quá mức, quá mức....

"Thì ra ta từ lâu đã trường sinh bất lão, như vậy thì không sao rồi...

“Còn có cơ hội

"Xem ra... Sau này phải chuyển hướng sự chú ý đến tu tiên thôi."

"Tố chất tu tiên? Cũng không biết ta có món đồ kia hay không?"...

Phủ thành Long Khánh.

Aaron dắt con lừa, nộp một đồng tiền lớn lệ phí vào thành, tiến vào thành này.

Hắn cưỡi ngựa xem hoa nhìn một chút, liền tìm đến một quán rượu, đi lâu hai ngồi một cái bàn, gọi tới đồ nhắm rượu.

Lúc này chính là buổi trưa, tửu lâu làm ăn rất tốt.

Không ít tửu khách nói chuyện trời đất, đặc biệt mấy bàn người trong giang hồ mang theo binh khí, một người râu đen trong đó giọng nói lớn, âm thanh dường như sấm rên:

"Tên Cầu Nhiêm Khách kia, cao tám thước, thích mặc áo tím, biệt hiệu Tử Bào Lão Ma. Hắn thích giết chóc, Tào gia từ trên xuống dưới, già trẻ không một ai còn sống, ngay cả một con chó cũng không that”

Bên cạnh, các võ sư khác dồn dập phụ họa: "Tào gia có tông sư hóa kình, nhưng lại bị diệt môn dễ dàng như vậy. Hiển nhiên, tên Tử Bào Lão Ma đó cũng là hóa kình, không thể xem thường. Xem ra võ lâm Lâm quốc chúng ta lại có thêm một đại ma đầu nữa rồi."

"Lai lịch người này không rõ, có thể là người nước ngoài"...

"Nói bậy! Chó đáng yêu như vậy, sao ta có thể giết được? Ta ở Tào gia một con chó cũng chưa từng giết, đây là vu oan giáng họa!"

Aaron lườm một cái, oán thầm một câu trong lòng.

Sau khi ăn uống, hắn lại dắt con lừa, tìm đến chỗ người môi giới, thuê một gian nhà trong nửa năm.
Bình Luận (0)
Comment