Chương 2001: Ta là người rất dễ nói chuyện
Bành!
Kiếm quang chém xuống, quang thuẫn ngăn cản, tên đánh lén thứ hai rống to, kiếm ý tăng mạnh gấp trăm lần, quang thuẫn bị đánh nứt rạn như mạng nhện sau đó vỡ nát.
- Cút!
Lỗ Tiên Minh cũng trì hoãn được một lúc, cây nhận hình bán nguyệt trong tay chém tới.
Tên đánh lén thứ hai điểm nhẹ chân vào mặt đất, thân thể rút lui tránh thoát một kích này.
Xoát, một đạo kiếm quang thứ ba xuất hiện, lần này tới từ bên trái Lỗ Tiên Minh, hiển nhiên là kẻ đánh lén thứ ba.
Lần này Lỗ Tiên Minh thực sự biến sắc.
Một tiếp một, tuy nói hắn có thể ngăn cản hai lần đánh lén nhưng trên thực tế đều phát sinh cùng một lúc, cho dù Lỗ Tiên Minh là thiên tài võ đạo cũng khó có thể ứng phó hoàn toàn.
Hiện tại nguyên lực của hắn hơi chậm lại, thủ đoạn hộ thân đã dùng xong, lúc này một kiếm quang đoạt mệnh đâm tới.
Hắn biết rõ đây là kiếm gì, phía trên bôi "Toái hồn thảo ", chỉ cần bị đâm trúng, không ngừng thân thể tan vỡ, thậm chí thần hồn cũng mục nát, độc này vô cùng đáng sợ.
Hắn khó tránh tai kiếp sao?
Kiếm quang rực rỡ đã đâm vào ngực của hắn, nội tâm Lỗ Tiên Minh đắng chát.
Đồng căn sinh, sắc thuốc gì?
- Uy uy uy, các ngươi muốn chém giết nhau thế nào ta cũng mặc kệ, nhưng không thể lấy ta ra làm tấm mộc, ta ghét bị kẻ khác lợi dụng.
Thân ảnh Lăng Hàn xuất hiện trước người Lỗ Tiên Minh, hắn vươn tay nắm lấy độc kiếm.
- Không thể đụng vào, có độc!
Lỗ Tiên Minh vội vàng dùng thần thức truyền âm, hiển nhiên nói chuyện không kịp.
Lăng Hàn làm như không nghe thấy, hắn bắt lấy thân kiếm, nói:
- Ngươi nói gì đó! Có biết hay không, không trả lời người khác là không lễ phép, thực tế người này chính là khổ chủ của các ngươi đấy.
- Chết!
Ánh mắt tên đánh lén thứ hiện ra thần thái hung tàn, dám nắm độc kiếm của hắn, kẻ này chết chắc rồi!
Ai bảo ngươi xông vào phá hư chuyện tốt của chúng ta? Mắt nhìn thấy mục tiêu sắp bị chém giết nhưng có kẻ chặn ngang một cước, không giết ngươi thì giết ai?
- Sát!
Hai tên đánh lén khác cũng đổi mục tiêu, bọn họ hận Lăng Hàn ngập trời, đây vốn là trận ám sát hoàn mỹ vô khuyết, nhưng bây giờ lại bởi vì một người từ ngoài đến lại thất bại trong gang tấc.
Biết sớm như vậy thật không nên dùng hắn làm mồi dụ.
Bảy tên hộ vệ ngẩn ngơ, cũng lập tức giết trở lại, đương nhiên bọn họ không có nhắm vào Lăng Hàn.
- Tại sao ngươi... Không có chuyện gì?
Tên đánh lén thứ ba kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, ngươi là yêu quái sao, tay không bắt độc kiếm lại không có việc gì cả.
Lăng Hàn kỳ quái hỏi ngược lại:
- Vì cái gì ta phải có chuyện gì? Ngươi ít nói chuyện phiếm đi, mở miệng muốn người chết, không chơi với ngươi nữa.
Ta, Móa!
Tên đánh lén thứ ba nổi giận, tại sao có người như vậy? Ngươi là người ngu sao? Hắn vội vàng rút kiếm lui về phía sau, hắn không muốn dây dưa với người cổ quái này, trọng điểm là Lỗ Tiên Minh, Lỗ Tiên Minh!
Cửu Thiên Hỏa xuất hiện trên tay Lăng Hàn, đây là hỏa diễm cấp Tiên Vương, có đại đạo chèo chống, độc tố làm sao có thể thâm nhập vào cơ thể của hắn.
Hắn nắm kiếm bất động như núi, há có thể cho phép đối phương rút về?
- Uy, đừng kích động như vậy. Ngươi xem ta là người bị hại có kích động như vậy không, không biết ngươi gấp cái gì.
Lăng Hàn dù bận vẫn ung dung, nói:
- Cho ta một câu trả lời, tại sao ta phải gánh oan ức này, ta dễ khi dễ sao?
Ngươi dễ khi dễ? Dễ khi dễ quỷ ah!
Tên đánh lén thứ ba có cảm giác khóc không ra nước mắt, bọn họ không trêu chọc Lăng Hàn, gia hỏa này đúng là bệnh tâm thần, hơn nữa còn là bệnh tâm thần có thực lực cường đại.
Hỗn chiến tới bây giờ, hai tên đánh lén bị bảy tên hộ vệ vây công, dứt bỏ ám sát thuật không nói, thực lực hai tên đánh lén không ra thế nào, bọn họ cường đại ở chỗ tiềm hành tới bên người mục tiêu, phát động một kích tuyệt mệnh.
Một khi giao phong chính diện, thực lực của bọn họ không mạnh ơỡ nào.
Lỗ Tiên Minh cũng không ra tay, hắn chỉ nhìn Lăng Hàn và tên đánh lén thứ ba, cảm thấy đây là việc khôi hài.
- Ta là người dễ nói chuyện, chỉ cần các ngươi bồi thường chút thần thiết cho ta —— đương nhiên phải là hai mươi giai, chuẩn tiên kim ta cũng thu, như vậy việc này xóa bỏ.
Lăng Hàn nghiêm trang lên tiếng.
- Nhân huynh, ngươi giúp ta bắt ba kẻ này lại, ta có thể trả thù lao làm ngươi thoa mãn.
Đột nhiên Lỗ Tiên Minh lên tiếng.
- Không không không, chúng ta cũng nguyện ý trả!
Tên đánh lén thứ ba vội vàng nói ra, hắn đã hiểu thực lực của Lăng Hàn rất mạnh, đối phương có thể nắm lấy độc kiếm mà không có việc gì, từ đó cũng làm hắn sợ hãi không nhỏ.
Lăng Hàn gật gật đầu:
- Bắt đầu đấu giá đi, đến, ra giá, không nên khách khí.
Có đấu giá như vậy sao?
Đừng nói ba gã đánh lén đều nhe răng, sắc mặt Lỗ Tiên Minh đầy cổ quái, hắn thật sự gặp qua không ít kỳ nhân dị sĩ nhưng cũng mới gặp kẻ như Lăng Hàn.
- Một trăm vạn tinh thạch!
Nhưng Lỗ Tiên Minh lại lên tiếng.
Một trăm vạn tinh thạch là một bút tiền lớn nhưng hắn thuận miệng nói rất hời hợt giống như đây không phải là một trăm vạn tinh thạch, mà chỉ là một đống phế thạch.
Tên đánh lén thứ ba đổ mồ hôi lạnh, liều tài lực, hắn làm sao so với Thánh Tử thành Đan Đạo chứ?
- Một ngàn vạn!
Hắn vẫn rống to.
Lăng Hàn dùng ánh mắt sảng khoái nói:
- Uy, ngươi biết ác ý cạnh tranh sẽ bị trừng phạt thế nào hay không?
Tên đánh lén thứ ba vội vàng giải thích:
- Chỉ cần ngươi giết hắn, chúng ta có thể dùng đầu của người khác đổi tài phú vô tận, đừng nói một ngàn vạn, cho dù một ức, một tỷ tinh thạch cũng có.
Nghe nói như thế, Lỗ Tiên Minh khẽ cau mày, đúng như đối phương nói, cái mạng của hắn rất đáng giá, cho dù sống hay chết đều như thế.
Lăng Hàn vui cười:
- Nhìn ra hay không, ngươi chính là người thông minh. Nhưng đầu tên kia đáng giá như thế, vì cái gì ta không tự cầm đi đổi, còn cần các ngươi làm gì?
- Bởi vì ngươi không biết tìm ai.
Người nọ kêu lên, rõ ràng còn có chút ít đắc ý.
- Nói cũng có đạo lý.
Lăng Hàn gật gật đầu, việc này làm Lỗ Tiên Minh và bảy tên hộ vệ của hắn biến sắc, bọn họ sợ Lăng Hàn đáp ứng.
Tuy Lăng Hàn còn chưa động thủ chân chính nhưng bằng thủ đoạn hiện tại cũng đủ hù chết người, không ai muốn đối địch với hắn.
- Các hạ, ngươi còn không biết thiếu chủ nhà ta là ai a?
Một gã hộ vệ nói ra, vạch trần thân pâận của Lỗ Tiên Minh.
- Thiếu chủ nhà ta là Lỗ Tiên Minh, chính là một trong mười Thánh Tử của thành Đan Đạo, càng là người có khả năng kế thừa đạo thống.