Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5016 - Tận Diệt

Phá Thiên chính là Tôn Giả thất tinh, đối phương là bá chủ Nguyên thế giới, hắn cường đại cỡ nào?

Sau khi vận dụng sát khí xung kích, hắn căn bản không cần ra tay, huyết trùng chung quanh ngã xuống.

Hắn đã là giết tới và chém ra một kiếm lăng lệ.

Phốc!

Con trùng to lớn bị chém chết tại chỗ, chất lỏng bắn tung tóe khắp nơi.

Mọi người đều reo hò, một kiếm này quá đẹp.

Không hổ là Phá Thiên, mạnh.

Nhưng mọi người còn chưa hoan hô xong đã thấy mặt đất rung động, lại côn trùng to lớn phá đất chui ra, lần này không phải chỉ có một đầu, mà là sáu đầu.

Móa!

Mọi người còn tưởng rằng con côn trùng to lớn kia chính là trùng hậu, cho nên huyết trùng mới liều mạng bảo vệ như thế, chỉ cần chém giết thì đám huyết trùng khác sẽ không còn chỉ huy.

Nhưng sự thật lại không phải như thế, những côn trùng to lớn vẫn còn nhiều, hơn nữa, sáu con không phải là con số cuối cùng.

– Giết!

Mọi người không hề trốn tránh, mặc dù không có chỗ tốt, nhưng đám côn trùng này lại quấn lấy bọn họ, không chém sạch sẽ thì đừng mong rời đi.

Đã như vậy, mọi người cũng có giác ngộ.

Ban đầu mọi người có ý định làm theo ý mình, thậm chí còn thù địch lẫn nhau, nhưng bây giờ lại thả thù hận xuống, liên thủ tiêu diệt bầy trùng.

Kỳ thật bọn họ cũng không tính liên thủ, chỉ tạm thời không xuất thủ với nhau mà thôi..

Bốn người Lăng Hàn gia nhập chiến đoàn, bọn họ đều có chiến lực Tôn Giả, thực lực sẽ rất cường đại, một kích có thể tiêu diệt rất nhiều côn trùng.

Nhưng số lượng huyết trùng bình thường quá nhiều, căn bản giết không hết, sau khi ngã xuống thì số lượng càng nhiều.

Lăng Hàn để mắt tới sáu con côn trùng, hắn bay thẳng tới một con côn trùng.

Hầu ca cũng nhắm vào một con.

Một bên khác, mấy người Thủy Nhất, Vạn Đạo đều bay về một con côn trùng to lớn.

Mặc dù đám côn trùng này ít nhưng uy hiếp lại cực lớn, nhất định phải giải quyết trước tiên.

Đồng thời, vô số huyết trùng tiến lên ngăn cản, không cho bọn họ tuỳ tiện đắc thủ.

Ông!

Lăng Hàn, Thủy Nhất, Vạn Đạo đều phát động sát khí xung kích, đây là lợi khí đối phó quần công tốt nhất, căn bản không cần ra tay cũng có rất nhiều côn trùng ngã xuống.

Mấy người kia thế như chẻ tre, trực tiếp giết tới trước mặt côn trùng to lớn.

Bành, bành, bành.

Bọn họ cùng thi triển thủ đoạn, một kích qua đi, đám côn trùng to lớn, rất nhiều chất dịch bắn tung tóe, bọn họ sử dụng bí lực tạo thành hộ thuẫn nên có thể bình yên vô sự.

Đại quân côn trùng bị bọn họ ngăn cản, lại có mười con côn trùng to lớn xuất hiện.

Đã như thế, cứ giết!

Tất cả mọi người đều đại khai sát giới, tốc độ tiêu diệt của bọn họ rất kinh người, những võ giả khác không phải không có tổn thất, cũng có thật nhiều Giáo Chủ hóa thành bùn nhão, có chút gãy tay gãy chân hoặc trọng thương.

Dễ dàng làm cho người ta tuyệt vọng nhất chính là số lượng côn trùng không có giới hạn, giết một nhóm lại có một nhóm gia nhập.

Quá đả kích sĩ khí.

Ý chí chiến đấu vừa tiêu tan sẽ bị đánh trúng dễ dàng, nếu bị chất dịch ăn mòn, như vậy khẳng định sẽ trọng thương.

Càng ngày càng nhiều võ giả lui ra khỏi cuộc chiến, hoặc là tử vong, hoặc là trọng thương, nhưng đều là Giáo Chủ, Tôn Giả có mạnh, chiến đấu cường độ cao như thế vẫn làm bọn họ bị thương.

Ba ngày sau đó, tất cả mọi người cảm thấy áp lực nhẹ đi.

Bọn họ phát hiện, số lượng huyết trùng đang giảm bớt.

Mặc dù còn có côn trùng giết ra khỏi lòng đất nhưng cho dù là số lượng hay tốc độ đều giảm rất nhiều.

Tinh thần bọn họ rung động, nhất cổ tác khí tiêu diệt đám côn trùng còn lại.

Đến tận đây, đã không còn côn trùng giết ra.

Tất cả mọi người thở ra, sau đó đáp xuống và điều chỉnh.

Bí lực của Lăng Hàn vô tận nên không cần nghỉ ngơi, hắn quan sát chung quanh, sau trận chiến chỉ còn lại ba trăm tên võ giả.

Tổn thất rất thảm trọng.

Tới đây đều là thế hệ trẻ tuổi, đều có hi vọng xung kích cảnh giới càng cao hơn, cho nên, mặc dù chết là Giáo Chủ nhưng lại là Tôn Giả tương lai, thậm chí là Thánh Nhân.

Lăng Hàn nhìn dưới mặt đất, nói:

– Hiện tại ta càng hiếu kỳ đám côn trùng tới từ đâu.

– Như vậy sẽ lật úp cả vùng đất!

Hầu ca cười nói, hắn vung gậy nện mạnh vào mặt đất.

Bành!

Trọng kích này làm mặt đất rung động, đám người đang điều chỉnh chung quanh giật mình.

– Ngươi làm cái gì?

Thật nhiều người đều trợn mắt nhìn Hầu ca.

Hầu ca chống cây gậy và nghiêng đầu, nói:

– Muốn đánh nhau phải không, lão Tôn phụng bồi.

Lập tức, tất cả mọi người im lặng.

Hầu ca mạnh cũng chỉ có tiêu chuẩn thế hệ hoàng kim, hơn nữa hắn đã là Tôn Giả cửu tinh, thế gian có mấy người sánh ngang hắn?

Lăng Hàn hỗ trợ tiến hành phá mặt đất.

Sau khi đám người Thủy Nhất, Đinh Thụ nhìn thấy cũng gia nhập đội ngũ của bọn họ.

Những người này đều có tính cách vô cùng hiếu kì, đám trùng không có khả năng xuất hiện vô duyên vô cớ, hơn nữa, bọn họ còn chưa xử lý trùng hậu đấy.

A?

Lăng Hàn kinh ngạc, thì thì mặt đất không phải là mặt đất chân chính, mà là mang theo một ít co giãn, lại tràn đầy vật chất mục nát nên tỏa ra mùi tanh hôi.

Đào đào, phốc, đột nhiên, một dòng máu phun ra ngoài, dòng máu cao mười mấy trượng, sau đó lại chậm lại, huyết dịch sôi trào còn mang theo thứ gì đó màu trắng vô cùng tanh hôi.

Tất cả mọi người kinh ngạc, đây là tình huống như thế nào?

Lòng đất sẽ có máu tươi?

Lăng Hàn rung động, trong đầu hắn có một suy đoán nhưng không nói thành lời.

Tiếp tục đào, máu tươi càng chảy càng nhiều, hóa thành một hồ máu, máu tươi mang theo đồ vật màu trắng đục giống như thịt, lại giống như dầu trơn, nhìn rất khó phân biệt.

Nữ võ giả không tự chủ che mũi và lui ra xa.

Cái mùi này quá gay mũi, căn bản không chịu đựng nổi.

Oanh!

Đột nhiên, toàn bộ mặt đất rung động, bởi vì Hầu ca vừa đánh ra một côn mạnh hơn trước.

Là tình huống thế nào?

Bành!

Mặt đất lại run lên, lúc này phập phồng càng lợi hại.

– Đi.

Lăng Hàn quát một tiếng, hắn lập tức bay lên cao.

Đám người Hầu ca tín nhiệm Lăng Hàn vô điều kiện, nghe hắn nói liền bay vút lên cao.

Bọn họ bay lên không trung và thu tất cả vào tầm mắt.

Bọn họ hoảng sợ phát hiện, thì ra mặt đất đang nhúc nhích, dường như bên dưới có đồ vật gì đó đang xông ra.

Trùng hậu sao?

Đám người Đinh Thụ cũng phản ứng cực nhanh, tất cả mọi người đều bay lên không trung, cũng không biết có phải bọn họ quá tự tin hay không, thậm chí còn đang công kích mặt đất.

Oanh, đột nhiên mặt đất rung động nhanh hơn.

Những người vẫn còn trên mặt đất bay lên cao, có mấy người bay chậm bị đánh thành bọt máu.

Tình huống như thế nào?

– Móa!

– Đây là thứ đồ gì?

– Ông trời của ta!

Mọi người hô lớn.

Bình Luận (0)
Comment