Triệu Hồng Cầm vừa rời khỏi phòng làm việc, liền nhìn thấy Trình Nhạc Nhạc đang chờ ở ngoài.
Liền gật đầu với nàng một cái: Đi, chị dẫn em đi làm thủ tục nghỉ việc, cũng may là em còn đang trong thời gian thử việc, khách hàng duy nhất lại là bạn trai em, công ty cũng không nói gì, chị còn tranh thủ giúp em, tiến lương và trích phần trăm cũng không ít.”
Quá trình rất thuận lợi, cũng không có đơn hay giấy chứng minh gì, dù sao cũng mới chỉ vào làm mấy hôm.
Nhìn Triệu Hồng Cầm trước mặt, Trình Nhạc Nhạc cảm kích nói: “Cảm ơn chị, cũng cảm ơn chị đã chăm sóc em trong thời gian qua.”
Triệu Hồng Cầm thân mật kéo tay nàng, ân cần nói: “Còn chưa hỏi em định đi đâu phát triển, hay là an tâm làm chim hoàng yến? Hay là đi làm ở phòng cà phê của bạn trai?”
Trình Nhạc Nhạc nở nụ cười ngọt ngào, trong giọng nói còn mang theo vẻ mong đợi: “Đi học đại học.”
“A? Đi học trung cấp à? Đi học cũng tốt, học quản lý, tốt nghiệp xong liền giúp bạn trai xử lý tài sản.” Triệu Hồng Cầm không ngờ Trình Nhạc Nhạc lại còn muốn đi học, quả thực là một cô bé thích học tập.
“Không phải trung cấp, là đại học Yến Thành, em chọn ngành tài chính và kinh tế, đây là ước mơ của em lúc trước, nhưng khi đó nhà nghèo, muốn học cũng không có tiền.” Trình Nhạc Nhạc hơi ngại ngùng, nàng không phải loại người thích khoe khoang.
Triệu Hồng Cầm kinh ngạc nói: “Bạn trai giúp em vào học? HIện giờ, các trường học cũng không thiếu tiền, anh ta làm thế nào?”
“Em cũng không biết, em chỉ thấy anh ấy gọi điện, sau đó nói được rồi, đã xử lý xong.” Trình Nhạc Nhạc hơi nóng mặt, luôn cảm thấy mình dựa vào quan hệ để đi học, không đàng hoàng.
Dù Triệu Hồng Cầm tin Đường Tụng là một người có tiền, nhưng cũng có chút không dám tin.
Nhưng mà cũng đúng, sau khi đi lên đến giai tầng nhất định, quả thực là có thể làm rất nhiều chuyện.
Ví dụ như xây dựng một phòng thí nghiệm, hoặc một tòa nhà cho trường học.
Ví dụ như ký thỏa thuận vào nghề với trường học, giải quyết công việc cho một bộ phận người mới tốt nghiệp.
Những thứ này nàng không quá hiểu, cũng không nghĩ nhiều.
“Vậy chúc em thuận buồm xuôi gió!” Triệu Hồng Cầm chúc phúc một câu, lại bổ sung: “Cũng không nên quên bầu bạn với bạn trai, loại đàn ông này, sẽ không thiếu phụ nữ vờn quanh. Nếu em không xác định anh ta yêu thích em bao lâu, vậy cố gắng… cố gắng đòi hỏi thêm chút đồ vật thực tế đi.”
Triệu Hồng Cầm thở dài, thật ra có mấy lời không cần nhiều lời, lại sợ Trình Nhạc Nhạc bị thiệt.
Cô em này quá ngây thơ.
Chẳng may sau này bị Đường Tụng bỏ rơi, không biết sẽ khóc như nào.
Sắc mặt Trình Nhạc Nhạc hơi thay đổi, cúi đầu yên lặng một lát, liền nở nụ cười: “Chỉ cần em đủ ưu tú, anh ấy sẽ không bỏ em, giống như người ưu tú như anh ấy, em cũng không nỡ bỏ vậy.”
Triệu Hồng Cầm cảm thấy lời này cũng có đạo lý, nhưng nàng vẫn để ý đến đảm bảo về vật chất hơn: “Vậy sau khi em nghỉ việc, phí sinh hoạt thế nào? Anh ta có hứa hẹn gì không?”
“Không có, em cũng không cần, em có tay có chân, sẽ tìm việc làm thêm ở gần trường.” Trình Nhạc Nhạc vẫn là dáng vẻ mong chờ và hạnh phúc đó.
Ngày tháng khó khăn nhất đã đi qua, hiện giờ chỉ còn lại hạnh phúc.
“Haiz!” Triệu Hồng Cầm lại thở dài, véo má Trình Nhạc Nhạc nói: “Nếu chị là nam, tuyệt đối sẽ liều mạng theo đuổi em.”
“Tuy nhiên, thứ nên đòi hỏi thì không cần ngại, nếu em đã chọn anh ta, vậy thì không cần khách khí như vậy, anh ta cũng không thiếu tiền.”
“Anh ấy quả thực không thiếu tiền, có lẽ cả đời này em cũng không kiếm được nhiều tiền bằng căn nhà của anh ấy.” Trình Nhạc Nhạc cảm khái một câu, lại nghĩ đến căn biệt thự kia, đó quả thực là thế giới nàng chưa từng được tiếp xúc.
“Ồ? Còn chưa hỏi em, nhà anh ta ở đâu?” Thực ra Triệu Hồng Cầm cũng không hiểu về loại công tử nhà giàu đỉnh cấp này.
“Anh ấy ở Yến Giang Biệt Viện, ở một mình.” Trình Nhạc Nhạc tựa như nhớ ra cái gì, mặt lại đỏ lên.
“Yến Giang Biệt Viện? Là biệt thự ở gần sông à, bên đó không rẻ đâu, phòng có cảnh sông còn đắt hơn.” Triệu Hồng Cầm hâm mộ: “Rộng không?”
“Hình như là 500 mét vuông, nguyên cả một tầng luôn, bên ngoài cửa sổ sát đất chính là cảnh sông. Nhưng diện tích quá rộng, ở không có cảm giác an toàn, vắng vẻ, yên tĩnh. Em thấy hơn 100 mét vuông thì tốt hơn.”
“Em đang nói tiếng người sao?” Triệu Hồng Cầm cạn lời.
Nếu không phải biết tính cách của Trình Nhạc Nhạc, nàng còn cho rằng đối phương đang trang bức.
Tiếng điện thoại vang lên.
Là Đường Tụng gọi đến, nàng nội vàng nghe máy.
“Alo, Đường Tụng, em đây.” Giọng nói rất nhẹ nhàng êm dịu, nụ cười rất ngọt: “Anh chờ em ở cửa thang máy B2, em xuống ngay đây, chỉ có vài món đồ thôi.”
“Không cần, chị Cầm giúp em rồi.”
Triệu Hồng Cầm thấy rất hâm mộ.
Có một người bạn trai giàu có, đẹp trai, lại biết quan tâm, đây rốt cuộc là loại trải nghiệm gì chứ?
Cúp máy, nụ cười trên mặt Trình Nhạc Nhạc tươi rói.
Triệu Hồng Cầm hỏi: “Nhạc Nhạc, hay là mời mọi người bữa cơm tạm biệt nhỉ?”
“Được, nhưng phải chờ em nhập học đã.” Trình Nhạc Nhạc sảng khoái đáp ứng.
Dọn dẹp một chút, Trình Nhạc Nhạc thu dọn tất cả đồ vật của mình, chỉ cần một cái túi là đủ.
Khi hai người chờ thang máy, Trần Dương chạy chậm tới.
Nhìn thấy Triệu Hồng Cầm ở đây, cau mày nói: “Hồng Cầm, tôi có chuyện muốn nói riêng với Nhạc Nhạc.”
Nghe vậy, Trình Nhạc Nhạc hơi luống cuống, liền bắt lấy tay Triệu Hồng Cầm.
Triệu Hồng Cầm vỗ vỗ tay nàng, cười nói: “Bạn trai người ta đang chờ ở dưới, sao, anh muốn đắc tội với khách hàng lớn của chúng ta à?”
Khóe miệng Trần Dương giật giật, Đường Tụng đúng là khách hàng lớn của phòng tập bọn họ.
Nhưng hắn không cam lòng.
Nhìn gương mặt không son phấn mà vẫn xinh đẹp rung động lòng người, và dáng người trước lồi sau vểnh của Trình Nhạc Nhạc.
Chỉ cảm thấy rất uất ức.
Hắn nhìn vào Trình Nhạc Nhạc, kích động nói: “Trình Nhạc Nhạc, cô cảm thấy tôi không xứng với cô ở chỗ nào?”
“Nói đến trình độ học vấn, tôi tốt nghiệp đại học thể dục chính quy.”
“Nói đến điều kiện kinh tế, tôi có nhà có xe, thu nhập một tháng hơn chục ngàn.”
“Nói đến tướng mạo, tôi cũng tự nhận mình rất cao.”
“Tôi hẹn cô nhiều lần như vậy, cô lại không chịu đáp ứng dù chỉ một lần.”
“Cô mới quen anh ta mấy ngày, liền trực tiếp đến nhà người ta.”
“Cô cảm thấy tôi có chỗ nào không xứng với cô?”
“Có chỗ nào kém bạn trai bây giờ của cô?”