“Xin lỗi… xin lỗi…” Thu Thu vừa khóc vừa xin lỗi.
Không ít khách hàng đang nhìn về phía bên này với ánh mắt tò mò.
Tiểu Tĩnh và đám bạn cũng lặng lẽ đứng nhìn Thu Thu đang không ngừng khom người xin lỗi.
Rất tò mò với chuyện này.
Đường Tụng vội vàng đưa tay ngăn cản Thu Thu.
Bình thản nói: “Ngồi xuống đi, không cần như vậy, để người ta nhìn thấy sẽ không tốt.”
Thần sắc Thu Thu cứng lại, vội vàng ngồi xuống, điềm đạm đáng yêu nói: “Được.”
Thái độ rất khôn khéo, hoàn toàn bất động với vẻ lạnh lùng và cao ngạo trong lần gặp đầu tiên.
Trương Linh Linh phục hồi tinh thần, lại không biết nên nói gì, kéo tay của Đường Tụng, ấp úng nói không ra lời.
Nhớ lại lúc đó, khi Đường Tụng tuyên bố video đầu tiên.
Còn hào hứng nói cho mình xem, nói thỉnh giáo mình về vấn đề tuyên truyền.
Nếu như Thu Thu không đổi ý, có lẽ tất cả đã khác rồi.
Dù là bạn thân nhất, lúc này Trương Linh Linh cũng sinh ra chút oán giận.
Vốn chỉ là áy náy vì phụ lòng tin tưởng của Đường Tụng, nhưng bây giờ lại phát hiện ra, tình hình nghiêm trọng hơn tưởng tượng nhiều lắm.
Đường Tụng nó là muốn ủng hộ, liền bỏ ra hơn chục ngàn.
Đây là ủng hộ và tin tưởng đến dường nào chứ.
Trương Linh Linh còn nhớ rõ bầu không khí trong phòng live nói đó.
Nếu không phải có Tháng Tư ra tay, các nàng nhất định sẽ xấu mặt.
Khi toàn bộ phòng live cười nhạo nàng, nhục mạ nàng.
Ai cũng biết tâm trạng của nàng tệ đến mức nào, nàng cũng chỉ là một sinh viên mới 20 tuổi thôi.
Đối mặt với sự kiện như vậy, nàng khó chịu đến cỡ nào chứ.
Là Đường Tụng giúp đỡ, mới để nàng hả giận.
Chỉ riêng phần giúp đỡ này, đã không phải thứ các nàng có thể cô phụ.
Nhưng mà, cho dù các nàng quá đáng như vậy.
Đường Tụng vẫn đối xử tốt với nàng khi gặp lại.
Cũng không mở miệng châm biếm hay nói lời khó nghe với nàng và Thu Thu.
Thậm chí, nếu không phải các nàng chủ động hỏi thăm, thì còn không biết thân phận thật của Tháng Tư này.
Mình thật đáng chết!
Nội tâm của Trương Linh Linh hơi đau.
“Đường Tụng, tôi có việc phải đi rồi, hẹn gặp lại.” Trương Linh Linh hít sâu một hơi, nói ra: “Thu Thu, chúng ta về trường đi, cậu gọi tên kia, không mắng tên kia một trận, mình không nhịn được.”
Thu Thu hơi luống cuống tay chân: “Linh Linh, cậu đừng xúc động, chuyện này giao cho mình xử lý, được không?”
Trương Linh Linh lại biểu hiện rất bình tĩnh: “Vậy mình bắt xe về.”
“Đừng, mình đi với cậu.” Thu Thu không dám để Trương Linh Linh đi một mình, rất sợ nàng sẽ quá kích động mà làm ra chuyện gì.
Trương Linh Linh trực tiếp đứng dậy, đi thẳng xuống dưới lầu.
Thu Thu liếc nhìn Đường Tụng một cái, khẽ cắn răng đi theo.
Lúc này, cơn mưa bên ngoài đã nhỏ dần, những hạt mưa nhỏ lướt qua cửa sổ.
Nhìn hai người rời khỏi, Đường Tụng cũng không ngăn cản.
Tuy rằng tiếp xúc không nhiều, nhưng hắn hiểu tính cách của Trương Linh Linh.
Cho du bây giờ khuyên bảo, quay đầu nàng vẫn đi tìm Vương Vân Phong.
…
Trở lại phòng làm việc.
Đường Tụng mở TikTok ra, lại nạp thêm 30.000 tiền ảo vào trong TikTok.
Nhìn thấy tốc độ gia tăng fan và like chậm lại, Đường Tụng bắt đầu suy nghĩ ý tưởng mới.
Xem ra vẫn còn chưa đủ.
Những video tiếp theo có thể đổi một ý nghĩ, ngoại trừ video biến hình ra, còn có thể thêm các loại hình khác.
Đơn giản nhất chính là trực tiếp quay mặt mình, với vẻ ngoài của mình bây giờ, hấp dẫn fan nữ là chuyện quá dễ dàng.
Nhưng Đường Tụng vẫn hơi do dự, luôn cảm thấy mình xuất đầu lộ diện thì không tốt.
Sau này thừa kế càng nhiều tài sản, trở thành xí nghiệp gia trứ danh, kết quả lại bị người ta gọi là con hát?
Như vậy quá mất giá.
Ngoài trừ ưu thế bề ngoài, còn có thể khoe giàu.
Đây cũng là một ý nghĩ rất tốt.
Với giá trị con người của hắn bây giờ, cũng coi như là có chút tiền, hoàn toàn có thể thử một lần.
Có thể quay chụp sinh hoạt hàng ngày của mình.
Nhà đẹp xe sang, chắc là cũng có hiệu quả không tệ.
Xác định ý nghĩ, Đường Tụng bắt đầu tìm kiếm các video tương tự.
Học tập thủ pháp biên tập và phương thức biểu đạt của những video hấp dẫn khác.
“Keng, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ học tập hôm nay đã hoàn thành.”
Theo âm thanh nhắc nhở vang lên, Đường Tụng rời khỏi trạng thái học tập.
Nhìn đồng hồ, đã là 4 giờ chiều.
Mở wechat ra xem, không có tin nhắn của Trương Linh Linh.
Cũng không biết nàng sao rồi, dù sao cũng là trong trường học, chắc là sẽ không có chuyện gì.
Trái lại thì Lý Nhã Lỵ gửi cho hắn rất nhiều ảnh.
Hai ngày nay, đối phương luôn vô tình hoặc cố ý, gửi cho hắn rất nhiều ảnh như vậy.
Trong ảnh, có khi là đang quét dọn vệ sinh, gấp quần áo, nấu cơm…
Căn phòng sạch sẽ, quần áo chỉnh tề.
Chỉ là không nhìn thấy đồ ăn.
Tuy nhiên, chân nàng đẹp như vậy, nhất định là cô gái tốt cần cù siêng năng.
Gần đây, Lý Nhã Lỵ cũng không livestream.
Đường Tụng cũng không hiểu vì sao, cũng không hỏi nhiều.
Theo thường lệ tán dương vài câu.
…
Lý Nhã Lỵ nhận được tin của Đường Tụng, dương dương đắc ý thả muôi xuống.
Lắc lắc điện thoại với Lý Mộc Tuyết: “Thấy chưa, biểu hiện của mình rất tốt đúng không, làm gì có người đàn ông nào có thể từ bỏ một cô gái như vậy chứ.”
Lý Mộc Tuyết không khách khí nói: “Vậy còn không mau đi xem phim với anh ta đi? Còn chờ gì nữa?”
“Mình… không phải mình đang học nấu cơm sao?” Lý Nhã Lỵ hơi xấu hổ: “Mình không biết làm cơm, nhưng lại chém là biết, nếu như xem phim xong, anh ấy muốn ăn cơm mình làm, vậy thì làm sao bây giờ?”
“Cho nên, đây chính là lý do cậu cho chúng mình ăn những món rác rưởi này qua ngày?” Lý Mộc Tuyết hầm hừ nói: “Mình và Đình Đình còn tưởng cậu đổi tính, thương chúng mình, thì ra là coi bọn mình là chuột bạch.”
“Chờ mình bắt được nam thần, sẽ tặng mỗi người một bộ SK-II được chưa.” Lý Nhã Lỵ cắn răng nói.
Lý Mộc Tuyết bĩu môi, căn bản là không tin: “Cậu đóng tiền thẻ tín dụng tháng này đi rồi hãy nói, bây giờ cậu không livestream, không có thu nhập, chẳng lẽ cậu thật sự mong chờ anh ta nuôi cậu sao?”
“Vì sao không thể?” Lý Nhã Lỵ nói như đương nhiên: “Anh ấy là chồng mình, nuôi mình không phải bình thường sao?”
Lý Mộc Tuyết vỗ đầu một cái, cảm thấy không trò chuyện nổi nữa: “cậu quá non, đến lúc đó cậu sẽ hiểu, coi như anh ta là công tử nhà giàu, thì cũng không thể nuôi cậu cả đời. Tốt nhất là có sự nghiệp của mình, hoặc là để anh ta sắp xếp công việc cho cậu, đây mới là con đường chính xác.”
Lý Nhã Lỵ tuy ăn mặc rất thành thục, nhưng thật ra không lớn.
Vừa mới 19 tuổi.
Sau khi tốt nghiệp trung học, bởi vì chiều cao, nên đã đi làm người mẫu.
Sau đó lại đắc tội với chủ nhóm, đánh mất thu nhập.
Hiện giờ, lại đặt toàn bộ hi vọng vào người Đường Tụng, Lý Mộc Tuyết cảm thấy nàng sớm muộn gì cũng xong đời.
Mấy năm nay, nàng đã nhìn thấy rất nhiều tình huống tương tự.
Loại ‘phú nhị đại’ này, đều là lấy tiền của gia đình.
Đến khi kết hôn sẽ nghe cha mẹ sắp xếp, chọn đối tượng môn đăng hộ đối.
Đến khi đó, Lý Nhã Lỵ phải làm sao?
Chỉ có thể hi vọng là trước lúc đó, cầm thêm chút vật chất đảm bảo từ đối phương.
Ví dụ như mua một chiếc xe, mua một căn nhà, tốt nhất là lại sắp xếp một công việc.
Nàng cũng không tin tưởng, một ‘cao phú soái’ như vậy lại sẽ nuôi Lý Nhã Lỵ cả đời.
Nếu thật sự như vậy, nàng cũng muốn đi theo!