Lưu luyến thả cánh tay của Đường Tụng, Tiểu Tĩnh mong chờ hỏi: “Đường Tụng ca ca, bình thường anh đều ở trong tiệm sao?”
“Không phải, gần đây hơi rảnh nên mới đến, trước trung thu hẳn là sẽ ở đây.”
“Vậy nếu em không có tiết, sẽ chạy đến đây chơi.” Sắc mặt Tiểu Tĩnh hồng hồng.
Vị trí Đường Tụng đặt tay lên, bây giờ vẫn còn nóng lên, tựa như là có ma lực vậy.
“Em vẫn học đại học à?” Đường Tụng hơi kinh ngạc.
Không phải đi ra làm việc rồi sao?
“Đúng nha, bọn em là sinh viên năm hai của đại học sư phạm, ngành mầm non.” Tiểu Tĩnh vội vàng giải thích: “Tiệm tóc kia là của nhà em, hôm qua rảnh rỗi nên đi qua đó chơi, hỗ trợ một chút…”
Tiểu Tĩnh ngại không dám nói tiếp, chẳng lẽ thừa nhận mình thèm sắc đẹp của người ta, cho nên chủ động hỗ trợ?
“Đại học sư phạm?” Đường Tụng liếc nhìn hai người Thu Thu.
Nếu hắn nhờ không nhầm, hai người này cũng là sinh viên đại học sư phạm.
Hai người lại trò chuyện một lúc, Đường Tụng mới đứng lên.
Tiểu Tĩnh tiến lại gần Đường Tụng, trong đôi mắt còn mang theo ánh sáng trông mong: “Em còn rất nhiều đồng phục JK khác nhau nha, Đường Tụng ca ca, nếu anh thích màu nào, có thể nói cho em biết. Nếu anh thích kiểu quần áo khác, cũng có thể nói cho em.”
Đường Tụng gật đầu một cái, trong đầu lại toát ra một ý nghĩ to gan.
Trương Linh Linh đang trò chuyện, nhìn thấy Đường Tụng đi qua.
Liền vội vàng xích vào trong, nhường ra một vị trí.
Đường Tụng đặt mông ngồi xuống, vừa hai đối mặt với Thu Thu.
Tướng mạo và khí chất của nàng đều rất ngự tỷ, nhìn qua còn lớn hơn một chút so với tuổi thật.
Giữa cái cổ thon dài là một sợi dây chuyền vàng.
Nửa người trên là một chiếc áo len màu vàng nhạt, cổ áo hơi rộng, mặt dây chuyền rơi vào khe núi sâu không thấy đáy kia.
So sánh với nàng, Trương Linh Linh lại trẻ trung và đầy sức sống.
Khuôn mặt mộc mạc không trang điểm, buộc tóc đuôi ngựa.
Quần áo cũng rất bình thường, không có bất kỳ đồ trang sức nào.
Thu Thu chú ý thấy ánh mắt của Đường Tụng, sắc mặt đỏ lên, nhưng cũng không nói gì, chỉ là hơi cúi đầu xuống.
Trương Linh Linh cũng không còn câu nệ nữa.
Nghiêng người sang, quan sát Đường Tụng một lượt.
Trong mắt toát ra vẻ thưởng thức và khen ngợi.
Nhìn đến hắn phải nổi da gà.
Đây đúng là lần đầu tiên gặp phải một cô gái to gan như vậy.
Đường Tụng đưa tay lắc lắc trước mặt nàng: “Này, Linh Linh, cô dè dặt một chút, muốn ăn sống tôi đấy à?”
Trương Linh Linh cũng không ngại ngùng: “Anh bây giờ trở nên đẹp trai như vậy, còn không cho người ta nhìn thêm vài lần sao? Ha ha.”
Nói xong, Trương Linh Linh còn to gan đưa tay và véo mặt Đường Tụng.
Tiếp tục thở dài nói: “Da cũng khiến người ta hâm mộ, còn tốt hơn cả Thu Thu.”
Đường Tụng cười một tiếng, cũng không giải thích gì: “Sau này có thể thường xuyên đến đây chơi, chờ lát nữa tôi bảo quản lý La đưa cho hai người tấm thẻ, đảm bảo sẽ được ưu đãi nhiều nhất.”
Trương Linh Linh hiển nhiên rất vui vẻ, hai mắt lóe sáng long lanh: “Phòng cà phê này là của anh thật sao? Thì ra anh là công tử nhà giàu nha, trước kia đều không nhìn ra.”
“Tôi cũng không phải công tử gì cả, cha mẹ đều là người bình thường, những thứ này đều là tôi liều mạng kiếm được.” Đường Tụng lại âm thầm bổ sung thêm một câu: “Liều mạng chơi game kiếm được.”
“Vậy anh quá lợi hại rồi.” Trương Linh Linh lộ ra thần sắc sùng bái, lập tức bắp bắp nói: “Đúng rồi… Chuyện hợp tác lúc trước… xin… xin lỗi, nếu anh còn cần chúng tôi giúp đỡ, tôi sẽ Thu Thu sẽ tuyên truyền miễn phí.”
“Không cần, tôi đã tìm được đồng bạn hợp tác rồi, hiện giờ cũng đang hợp tác rất tốt.” Đường Tụng biểu hiện rất ung dung, tựa như không để chuyện cũ trong lòng.
Thái độ và giọng nói này, trái lại còn làm cho Thu Thu và Trương Linh Linh càng khó chịu hơn.
“Đã tìm được… đồng bạn hợp tác khác rồi sao?” Trương Linh Linh tự lẩm bẩm, trong mắt toát ra vẻ đau thương.
Nàng vốn còn đang mong chờ, có hợp tác lại từ đầu với Đường Tụng.
Hai người lại có thể thường xuyên đi quay video, thường xuyên liên lạc, thường xuyên gặp nhau.
Thu Thu không nhịn được mà hỏi: “Cũng là streamer ở Yến Thành sao?”
Trong nội tâm nàng còn có chút không cam lòng, không biết là xuất phát từ tâm tình gì, ngay cả nàng cũng không rõ.
“Ừm.” Đường Tụng cũng không nói nhiều.
Thu Thu tựa như bị kích thích, giọng nói có hơi gấp: “Tài khoản TikTok của anh là gì, để tôi follow, nhân tiện xem video của các anh luôn.”
Trương Linh Linh cũng nhìn vào hắn, muốn biết đáp án.
Đường Tụng yên lặng một lát, nghĩ đến chuyện mình vẫn còn là đại ca top 1 trong phòng live của nàng.
Cũng không phải là có gì cần che giấu, chủ yếu là sợ các nàng xấu hổ.
“Bọn tôi chỉ muốn xem hiệu quả quay chụp video thôi, nói không chừng còn có thể cho ý kiến, dù sao bọn tôi cũng đã quay nhiều video rồi, cũng coi như là có chút kinh nghiệm.” Trương Linh Linh nói rất thành khẩn.
Đường Tụng suy nghĩ một chút, biết sớm muộn gì cũng không gạt được chuyện này.
Liền mở app TikTok ra, rồi đưa điện thoại qua.
Hai cô gái vội vàng thò đầu xem.
ID: Tháng Tư; fan: 19.000.
Chỉ có 2 video, vậy mà đã có nhiều fan như vậy.
Hiệu quả này cũng quá kinh khung rồi.
Khi hai người đang giật mình, Trương Linh Linh lại phát hiện ra một chuyện.
Nàng trợn tròn mắt, miệng há hốc.
Đưa tay chỉ vào ID và ảnh chân dung, kêu lên: “Anh… anh chính là … chính là Tháng Tư!!!?”
Ngay sau đó, liền lấy điện thoại của mình ra, tìm kiếm những tài khoản đã nhắn tin.
So sánh với nhau.
Quả nhiên là một!
Bộ ngực bình thường không có gì lạ của Trương Linh Linh, bắt đầu run rẩy dữ dội.
Tựa như còn chấn động hơn cả lần trước.
Thu Thu đầu tiên là ngẩn người ra, không hiểu ý của Trương Linh Linh cho lắm.
Sau đó cũng trợn tròn mắt.
Không dám tin.
Đây … đây không phải đại ca top 1 trong phòng live của mình sao?
Đến tận lúc này, Tháng Tư vẫn là người tặng quà nhiều nhất trong phòng live của nàng.
Nàng và Linh Linh cũng không từ bỏ việc mời vị đại ca này vào phòng live chơi.
Đáng tiếc là hình như đối phương đã mất hứng thú, chưa từng xuất hiện.
Thì ra, không phải là mất hứng thú.
Sau sự kiện khen thưởng kia, ngày hôm sau nàng đã hủy bỏ hợp với với người ta.
Đường Tụng cũng đồng ý rất sảng khoái.
Khi đó mình còn cảm thấy Đường Tụng sảng khoái như vậy là vì 1000 kia, bây giờ xem ra là do chán ghét nàng, không muốn tiếp xúc với nàng.
Chẳng trách người ta lại không xuất hiện nữa.
Tối hôm trước, người ta vừa khen thưởng 5 cái Carnival, ngày hôm sau liền đâm lưng người ta.
Nếu mà là nàng, chỉ sợ nàng không mắng một trận thì không nuốt trôi cục tức này.
Thu Thu chợt đứng dậy, cúi người với Đường Tụng, khe núi sâu hun hút kia lọt vào đáy mắt của Đường Tụng.
Để cho khuôn mặt bình tĩnh của hắn hơi dao động.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Đường Tụng, tôi không ngờ sẽ như vậy…” Giọng nói của Thu Thu còn mang theo chút nức nở: “Tôi… mặc dù biết bây giờ xin lỗi cũng đã mượn, cũng không dám xin anh tha thứ.”
“Nhưng mà…” Thu Thu dừng lại một chút, hít mũi một cái: “Tôi vẫn phải chân thành xin lỗi anh một lần, thật xin lỗi!”