Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 128 - Chương 128: Nắng Sớm Ngày Thu

Chương 128: Nắng sớm ngày thu Chương 128: Nắng sớm ngày thu

Lấy từng chiếc điện thoại trong hộp ra, bày trên mặt đất.

Đường Tụng kiềm chế kích động, kiểm kê một lúc lâu.

Tổng cộng 36 cái điện thoại Apple.

Kích cỡ thống nhất, đều là loại 13 Pro Max mới nhất.

Có 512G, có 1TB.

Đủ loại màu sắc, muốn màu nào cũng có.

Chắc là HR không biết sở thích của người ông chủ là hắn, cho nên mua hết.

Đáng tiếc là Iphone 14 chưa ra, bằng không gói quà này nhất định là 14 Pro Max.

Đường Tụng cũng là một người trẻ tuổi, cũng yêu thích những sản phẩm mới này.

Hắn còn hứng thú với những sản phẩm điện tử này hơn là thẻ đổ xăng và thẻ mua đồ.

Lên mạng kiểm tra một chút.

13 Pro Max, dù là mua vào thời điểm này, cũng phải hơn chục ngàn một chiếc.

Nói cách khác, rương táo này có giá trị 360.000 NDT.

200.000 thẻ xăng dầu + 400.000 thẻ mua đồ + 360.000 táo.

Phần quà này gần 1 triệu rồi.

Số tiền này đã tương đương với tiền trong tài khoản của hắn bây giờ rồi.

Còn cả lá trà và bánh trung thu không biết giá cả nữa.

Có thể nói, hắn rất hài lòng với phần quà trung thu này.

Tuy rằng mua sắm bằng danh nghĩa của tập đoàn Đường Tống, thì nhất định sẽ rẻ hơn chút.

Nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được tâm ý của nhân viên tập đoàn với mình.

Hi vọng sau này bọn họ sẽ tiếp tục cố gắng.

Sau trung thu, còn có 10/1, lễ halloween, lễ tạ ơn, lễ giáng sinh, năm mới…

Đường Tụng nhìn lịch trên điện thoại, cười ‘khà khà’ không ngừng.

Coi như là tặng quà ngày thanh minh, thì hắn cũng nhận.

Liếc nhìn điện thoại mình đang dùng.

Vẫn là con Huawei Mate 20 mua từ mấy năm trước, hiệu quả quay phim đã hơi lạc hậu so với bây giờ.

Sáng nay quay video hàng ngày, chất lượng hình ảnh không tốt lắm.

Suy nghĩ một chút, vẫn là thay điện thoại đi.

Chọn một chiếc màu xanh 1TB, trực tiếp thay sim vào.

Sau đó bắt đầu chuyển dữ liệu sang.

Cuối cùng, mở camera lên xem thử, đúng là khá hơn nhiều.

Ngày 6 tháng 9 năm 2022, khí trời trong xanh, quang đãng, nhiệt độ từ 17 – 27 độ C.

Trải qua một cơn mưa thư, không khí càng sạch sẽ và thoải mái, nhiệt độ cũng hạ xuống một chút.

Nắng sớm ngày thu vừa lên.

Đường Tụng rời giường, bắt đầu quay chụp video hàng ngày.

Từ căn phòng ngủ chính rộng rãi xa hoa, tiến vào phòng vệ sinh rộng hơn 20 mét vuông.

Ống kính quét qua từng món đồ cao sang trong phòng tắm.

Thay áo sơ mi và quần tây, lại nghĩ đến nhiệt độ ngày hôm nay.

Liền cầm chiếc áo âu phục nhàn màu tím do Đổng Ngọc Ngôn tặng.

Từ khi mua bộ Armani này, hắn còn chưa mặc qua, chủ yếu là do thời tiết hơi nóng.

Mở ngăn kéo ra, bên trong là từng hàng thẻ xăng dầu.

Ống kính nhắm ngay vào đó, cho cái cận cảnh.

Đường Tụng rút bừa một tấm, chuẩn bị đặt trên xe, có thể dùng bất cứ lúc nào.

Lại kéo ngăn kéo khác, bên trong là từng hàng thẻ mua đồ.

Lại mở một ngăn tủ bọc da, là một chồng điện thoại quả táo.

Đạo cụ khoe giàu tốt như vậy, Đường Tụng tự nhiên là không bỏ qua.

Rời khỏi phòng ngủ, đi xuyên qua hành lang được trang trí xa hoa, phòng bếp…

Tiến vào phòng khách với cửa sổ thủy tinh khổng lồ.

Nghênh đón sắc trời còn chưa sáng hẳn, mở rèm cửa sổ chạy bằng điện ra.

Đứng trước cửa sổ sát đất.

Bên ngoài là cảnh sông, cảnh rừng cây, đám mây… tất cả đều thu hết vào mắt.

Lại đi những chỗ khác để lấy cảnh.

Đường Tụng đóng cửa nhà, tiến vào thang máy, xuống thẳng bãi đỗ xe.

Cửa thang mở ra, liền nhìn thấy một loạt chỗ đỗ xe ở đối diện, bên đó có một chiếc Panamera.

Bên cạnh còn có một chiếc mô tô BMW.

Về phần chiếc Suzuki đáng yêu kia, đã bị hắn quên lãng ở bãi đậu xe nhà cũ rồi.

Điều chỉnh góc độ camera, đảm bảo chìa khóa xe và xe đều xuất hiện trong ống kính.

Đường Tụng ấn chìa khóa trong tay, chiếc xe lập tức mở khóa, ánh đèn xe chói mắt.

Đường Tụng tạm ngừng quay chụp, rồi xem lại một lần.

Bởi vì góc độ, ánh đèn chiếu thẳng vào ống kính, dẫn đến hình ảnh không tốt lắm.

Đường Tụng lại khóa xe, điều chỉnh chỗ đứng, sau đó làm lại một lần.

Lần quay chụp lại tốt hơn hẳn.

Không thể không nói, hiệu quả quay chụp của điện thoại mới tốt hơn rất nhiều, mặc kệ là độ ổn định hay độ sáng thì đều tốt hơn.

Mở cửa xe, vỗ vỗ trang trí sang trọng bên trong xe.

Đường Tụng khởi động xe, tiếng động cơ vang vọng.

Chiếc xe chậm rãi lăn bánh.

Tạm dừng quay, Đường Tụng lại lái xe về chỗ cũ.

Xác nhận hiệu quả quay phim xong, Đường Tụng lại xuống xe.

Hắn dùng giá ba chân để cố định điện thoại, điều chỉnh góc độ và ánh sáng, sau đó tiến vào trong xe, lại bắt đầu khởi động và lăn bánh.

Xử lý xong, Đường Tụng liền kết thúc.

Coi như là một video ngắn đã hoàn thành, tiếp đó chính là biên tập.

Ngồi trong xe chỉnh sửa video một lúc.

Xác nhận không có vấn đề xong, Đường Tụng nhìn đồng hồ.

Đầu tiên là gửi tin cho Trình Nhạc Nhạc: “Bảo bối, hôm nay là ngày bánh danh, đừng dậy muộn.”

Dù sao cũng là nhiệm vụ đầu tiên của nhân vật, Đường Tụng vẫn rất coi trọng.

Đáng tiếc là hắn đang có nhiệm vụ kinh doanh trong người, không thể đi báo danh với Trình Nhạc Nhạc.

Chỉ có thể nói thêm vài câu khích lệ.

Trình Nhạc Nhạc cũng là một người tương đối độc lập, cũng không nói để hắn đi cùng, cũng không đề cập đến chuyện học phí và phí sinh hoạt.

Nhìn bộ âu phục màu tím trên người, Đường Tụng không khỏi nhớ đến Đổng Ngọc Ngôn, nhớ đến bờ môi ẩm ướt và sung mãn của đối phương, nhớ đến bộ ngực mềm nhũn lại vừa tay kia.

Đây cũng là cầu thủ trong đội, vẫn cần phải quan tâm.

Thuận tay selfie một tấm, rồi gửi cho nàng.

Nhắn lại: Rất thích quần áo, cũng rất thích người.

Chiếc xe đi xuyên qua đường phố, nghiền nát những mảnh lá cây rơi rụng.

Mặt trời xuất hiện ở chân trời, nắng sớm đánh vào nửa gương mặt hoàn mỹ của Đường Tụng.

Nhân gian còn sớm, sơn hà đã thu.

Các cô gái đi lại trên đường, nhìn thoáng qua đã sao chép lại một màn này vào trí nhớ.

Tâm lý tuôn ra vô hạn mong đợi.

Nếu có thể có một cuộc gặp tình cờ trong ngày thu với vị nam thần trong xe Porsche này.

Vậy thì quá tốt rồi.

Ánh mắt các nàng đuổi theo chiếc xe đã đi xa kia, rất lâu vẫn không thể khôi phục bình thường.

Tựa như đang tưởng tượng đến thứ gì đó.

Bình Luận (0)
Comment