Gửi đoạn phim cho Trương Linh Linh, lại miêu tả hiệu quả video mà mình muốn.
Tiếp đó liền giap cho nàng biên tập và phối nhạc.
Có người hỗ trợ thật là tốt.
Quá trình chế tác video rất rườm rà.
Với giá trị con người của hắn bây giờ, làm những chuyện nhỏ này có vẻ rất ngu xuẩn.
Trương Linh Linh không chỉ đáng tin, mà kỹ thuật cũng không tệ, tin rằng nàng có thể làm ra hiệu quả khiến mình hài lòng.
Khi chiếc xe rời khỏi tiểu khu Kim Duyệt, đã là 6 giờ hơn.
Đây là giờ cao điểm.
Đường phố đông đúc, Đường Tụng tự nhiên thả một tay qua bên cạnh.
Lý Nhã Lỵ cũng khép chân lại, hỏi: “Ca ca, lát nữa xem phim gì nha.”
Đường Tụng cảm nhận được xúc cảm tinh tế trên bàn tay, bật thốt lên: “A, xem phim hành động.”
…
Yến Giang Biệt Viện.
Khi Lý Nhã Lỵ bước vào nhà, hai mắt bắt đầu tỏa sáng.
Khi nhìn thấy tủ giày khổng lồ treo lơ lửng trên tường, nàng đã bắt đầu ảo tưởng dáng vẻ của nó khi nhét đầy những đôi giày xinh đẹp.
Thay dép xong.
Xuyên qua một hành lang rộng rãi, vòng qua bình phong bằng dây leo, liền nhìn thấy một phòng khách cực rộng rãi.
Phỏng đoán cẩn thận, phải rộng bằng căn nhà ba người bọn họ thuê chung.
Nội thất và trang trí rất đơn giản và thoải mái, lại tràn đầy hơi thở ấm áp của sinh hoạt.
Ánh tà dương màu đỏ xuyên qua cửa sổ thủy tinh, chiếu rọi vào trong phòng khách.
Lý Nhã Lỵ bị một màn hấp dẫn này thu hút, hưng phấn chạy đến bên cửa sổ.
Thưởng thức ảnh chiều tà, trong lòng chỉ cảm thấy quá đẹp.
Hít sâu một hơi, đưa mắt nhìn xuống dưới.
Liền nhìn thấy một rừng cây khá rộng rãi, và phong cảnh sông tráng lệ.
Loại trải nghiệm đẩy cửa sổ ngắm sông này, làm nàng rung động không thôi.
Đây chính là căn nhà trong mơ của nàng!
Đường Tụng quả nhiên là chồng của nàng!
“Chồng, sau này em có thể ở đây không?”
Lý Nhã Lỵ nói ra vấn đề làm mình sợ hết hồn, xưng hô cũng đã thay đổi.
Đường Tụng lắc lắc đầu, ngủ ở đây thì không thành vấn đề, nhưng ở thì không được.
Dù sao hắn cũng có nhiều cầu thủ.
Lý Nhã Lỵ cắn môi một cái, cố nén không khóc lên, tâm trạng rất ủ rũ.
“Nhưng mà…” Đường Tụng an ủi: “Anh có thể tặng em một căn nhà riêng.”
Dù sao cũng có nhiệm vụ ‘nhân duyên’.
Nhận được nhà đẹp hay xấu, vậy phải xem bản thân Lý Nhã Lỵ.
Em có bản lãnh kiếm được biệt thự, vậy anh cũng tặng em.
“Thật sao?” Lý Nhã Lỵ không dám tin tưởng: “Anh muốn tặng em một căn nhà?”
“Ừm, nhưng chúng ta phải xem phim trước.”
Nhận được câu trả lời khẳng định của Đường Tụng, Lý Nhã Lỵ kích động không nói lên lời.
Trực tiếp chạy qua ôm hắn, điên cuồng gặm.
Tình hình lại mất khống chế.
Cũng may Đường Tụng cường tráng, ôm nàng đi vào phòng ngủ, kéo rèm cửa sổ.
“Lỵ Lỵ, trước kia em có đối tượng không?” Đường Tụng hỏi vấn đề mấu chốt.
Lý Nhã Lỵ sắc mặt đỏ bừng, nghe vậy thì sợ đến thẳng người.
“Không có không có, em thề với trời, anh là người đầu tiên. Trước kia có tên chủ nhóm muốn hẹn hò với em, em mắng tên đó một trận, cho nên mới mất việc. Ca ca, anh cũng là người bạn trên mạng đầu tiên mà em gặp , hơn nữa em chỉ muốn… kiếm thêm chút tiền, chứ không có tâm tư gì khác.”
Lý Nhã Lỵ sợ hắn không tin, lấy điện thoại đưa qua: “Anh có thể hỏi Tiểu Tuyết.”
Đường Tụng cười nói: “Anh tin.”
Sau đó, hai người đi đến sân bóng.
Đường Tụng nhìn Lý Nhã Lỵ, thành khẩn nói: “Lỵ Lỵ, nếu là lần đầu tiên, vậy để anh dạy em chơi bóng đi. Thật ra em rất có năng khiếu chơi bóng, chân rất dài, sẽ có dục vọng tấn công, rất thích hợp chơi tiên phong.”
Lý Nhã Lỵ thấy Đường Tụng khen mình thì rất vui vẻ.
Ngay lập tức muốn chủ động đổi áo cầu thủ.
Đường Tụng vội vàng ngăn cản: “Không cần đổi, chúng ta làm nóng người trước.”
Lý Nhã Lỵ mặc bộ này rất đẹp, áo sơ mi vàng sõa vai đã rơi xuống.
Lúc này cũng coi như là một loại áo cầu thủ khác.
Tiếp đó, hắn tiến tới bên tai nàng, nói cái gì đó.
Lý Nhã Lỵ cũng không xấu hổ, còn hưng phấn gật đầu một cái.
Tiến đến bên cạnh Đường Tụng, giúp hắn thay áo cầu thủ.
Tiếp đó, Lý Nhã Lỵ nâng bóng rổ mà Đường Tụng đưa tới.
Bắt đầu nhẹ nhàng lau chùi.
Chỉ có lau chùi bóng rổ sạch sẽ, mới có thể ghi điểm dễ hơn.
Dù sao nàng cũng là lần đầu tiên chơi bóng, khẳng định không phải đối thủ của Đường Tụng.
Nếu không làm nóng người trước, Đường Tụng rất khó ghi điểm.
Làm nóng người một lúc lâu, Lý Nhã Lỵ đều choáng.
Thì ra, đây chính là cảm giác làm nóng người trước khi vào trận sao?
Từng có kinh nghiệm chơi bóng với Trình Nhạc Nhạc, lần này Đường Tụng vững vàng hơn không ít.
Kiên nhẫn giảng dạy cho Lý Nhã Lỵ các loại động tác và kỹ xảo.
Lý Nhã Lỵ cũng là người hiếu học, rất phối hợp với hắn.
Lý Nhã Lỵ không hổ là cầu thủ có năng khiếu xuất chúng.
Bằng vào dáng người cao gầy, và đôi chân dài.
Giai đoạn đầu rất sinh động, chơi bóng có qua có lại với Đường Tụng.
Nhưng dù sao nàng cũng là lần đầu tiên.
Rất nhanh, nàng đã bị thương trong quá trình phòng thủ, thậm chí còn chảy máu.
Đến giai đoạn sau, nàng căn bản là bị đánh, không thể phản kháng.
“Keng, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ ‘nhân duyên’ đã hoàn thành.”
“Keng, bạn nhận được một bất động sản ngẫu nhiên ‘Thịnh Nguyên Danh Dinh x1’, mời đi qua nhận sau kỳ nghỉ trung thu kết thúc.”
“Keng, chúc mừng túc chủ chiêu mộ được cầu thủ mới, tiến thêm một bước trên con đường gây dựng đội bóng.”
“Keng, kiểm tra cầu thủ mới có độ trưởng thành khá thấp, có mở nhân vật trò chơi hay không?”
Đường Tụng ngẩn người, không hiểu cái ‘độ trưởng thành khá thấp’ này là có ý gì.
Sau khi hỏi hệ thống một phen, lúc này mới hiểu rõ ràng.
Ý là Lý Nhã Lỵ không có giá trị bóc lột, đại khái là không thể giúp đỡ hắn trên sự nghiệp.
Nếu mở nhân vật trò chơi, đầu tư và hồi báo chênh lệch khá lớn.
Lý Nhã Lỵ xinh đẹp chân dài, dung mạo quyến rũ.
Nếu như là trong game, Đường Tụng chắc chắn sẽ từ bỏ.
Nhưng mà… dù sao đây cũng là thực tế.
Nhìn Lý Nhã Lỵ nước mắt như mưa ở trong ngực.
Đường Tụng nâng gương mặt quyến rũ của nàng lên, nhỏ giọng hỏi: “Lỵ Lỵ, em thích anh không?”
“Em yêu chồng, cả đời này đều đi theo chồng.” Lý Nhã Lỵ nghiêm túc nói.
Trải nghiệm chơi bóng vừa rồi, để nàng si mê không thôi.
Đường Tụng mỉm cười, vỗ về bóng lưng gợi cảm của nàng.
“Cứ quyết định như vậy đi, đây là lựa chọn của em, sau này muốn đổi ý, cũng không dễ dàng đâu.”
Một khi mở nhân vật trò chơi, Đường Tụng cũng không xác định là có thể xóa hay không, sau khi xóa thì có ảnh hưởng gì đến Lý Nhã Lỵ hay không.
Sau khi xác định đối phương muốn gia nhập đội bóng, Đường Tụng cũng dứt khoát chọn ‘có’.
“Keng, nhân vật ‘Lý Nhã Lỵ’ đã thành lập, nhiệm vụ trưởng thành đã mở, mời túc chủ tự kiểm tra.”