Khi Trình Nhạc Nhạc đắm chìm trong hưng phấn và vui sướng.
Đường Tụng cũng nhận được quà.
Phụ trách giao hàng không phải là công ty chuyển phát nhanh, mà là mộ chiếc Mercedes thương vụ.
Một người tài xế và hai người trẻ tuổi to cao.
Họ mặc âu phục thắt cà vạt, dáng người rắn chắc cường tráng, vừa nhìn đã biết là nhân vật hung ác.
Một người trẻ tuổi trong đó tiến lên một bước, lễ phép nói: “Đường tiên sinh, chào ngài, tôi là Vương Tiểu Quân, nhân viên của công ty an ninh Thịnh Đường.”
“Đây là hàng của ngài, từ Đế Đô chuyển đến, xin ngài ký nhận.”
Nghe vậy, Đường Tụng lập tức phấn chấn tinh thần.
Khẳng định là quà trung thu của thư ký Kim!
Nhận lấy két sắt cầm tay từ trong tay Vương Tiểu Quân.
Ước lượng một chút, khá nặng.
“Làm phiền ngài kiểm tra hàng, nếu không có vấn đề, xin ngài ký nhận tại đây.”
Đường Tụng gật đầu một cái: “Được.”
Ba tên nhân viên lập tức quay lưng lại, tạo thành một thế hình tam giác, vây hắn ở giữa.
Đường Tụng nhìn tủ sắt, trái tim bắt đầu đập thình thịch.
Có loại cảm giác rung động như sắp gặp mặt bạn gái online đã nói chuyện nhiều năm.
Mở két sắt an toàn, bên trong là vải lót màu nâu, hai cái hộp gỗ màu đen.
Hộp bên trái có hoa văn rất đẹp, Đường Tụng luôn cảm thấy đã nhìn thấy ở đâu đó.
Nhẹ nhàng mở hộp ra.
Bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay, nhìn qua rất cao cấp, sang trọng.
Bên cạnh còn có một hàng chữ tiếng Anh: Patek Philippe.
Là đồng hồ Patek Philippe!
Đóng nắp lại, thu hồi két sắt, cười nói với Vương Tiểu Quân: “Không có vấn đề.”
Vương Tiểu Quân vội vàng đưa đơn hàng ra.
Đường Tụng sảng khoái ký tên, đưa mắt nhìn ba người rời đi.
Nhắc đến mới nhớ, công ty an ninh Thịnh Đường này cũng là một công ty của hắn ở trong game.
Là một sản nghiệp chuyên cung cấp dịch vụ an ninh.
Có rất nhiều nghiệp vụ, vệ sĩ, áp tải, công trình an toàn, hệ thống bảo vệ…
Có chi nhánh ở tất cả thành phố lớn trong cả nước.
Trở lại nhà, Đường Tụng cười toe toét.
Mẹ Hứa Quân Ngọc nhìn chiếc két sắt trong tay hắn, hỏi: “Tiểu Tụng, cái gì vậy?”
“Là quà trung thu của một người bạn, con vào phòng xem.” Đường Tụng đã không kịp chờ đợi.
Hứa Quân Ngọc thấy dáng vẻ gấp gáp của Đường Tụng, trêu ghẹo nói: “Không phải của bạn gái chứ?”
“Có khả năng nha.” Đường Tụng nói xong, lập tức đóng cửa phòng ngủ.
Để lại Hứa Quân Ngọc đang kinh ngạc.
Lại mở hộp ra.
Đường Tụng cẩn thận từng li từng tí, cầm chiếc đồng hồ lên, nhẹ nhàng vuốt ve.
Sau đó, hắn lại cầm giấy chứng chỉ tiếng Anh lên xem.
Trình độ tiếng Anh của Đường Tụng khá bình thường, miễn cưỡng đọc được.
“Patek Philippe 5374/300P-001.”
Đường Tụng lên mạng tìm hiểu một chút, trái tim không nhịn được mà bắt đầu gia tốc.
Đây là kiểu mới, yết giá 25 triệu, nhưng mua trong nước phải gần 40 triệu.
Lại nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay, Đường Tụng cảm thấy tràn đầy mùi tiền tài.
Mặt đồng hồ màu xanh đậm, khiêm tốn lại không mất vẻ cá tính và tráng lệ.
Dây đồng hồ cá sấu màu xanh lam, xúc cảm thoải mái, tạo hình phục cổ.
Còn nạm kim cương, xếp thành một vòng tròn kinh xảo, yên tĩnh vờn quanh mặt đồng hồ màu xanh đậm.
Ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu vào, làm cho chiếc đồng hồ mấy chục triệu này càng rực rỡ rạng ngời hơn.
Cho dù là người không hiểu hàng như Đường Tụng, cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Hắn đeo chiếc đồng hồ trị giá gần 40 triệu lên cổ tay trái.
Làn da trắng nõn, làm chiếc đồng hồ càng nổi bật hơn.
Đường Tụng cảm thấy khí chất của mình chắc là đã tăng thêm một bậc.
Thư ký Kim quả nhiên là hiểu mình.
Sau đó, Đường Tụng nhìn về phía chiếc hộp thứ 2 với ánh mắt mong chờ.
Không biết trong này là thứ gì đây.
Mở hộp ra xem, phía trên cùng là một cái thiệp chúc mừng.
Đường Tụng cầm thiệp chúc mừng lên, để lộ ra hài hàng hộp đen nhỏ ở bên dưới.
Mấy hàng chữ trên thiệp đều được viết tay, từng bút từng bút tràn đầy linh tính, khiến người cảnh đẹp ý vui.
“Chúc ngài và người nhà trung thu sum vầy, hạnh phúc bình an. Chiếc đồng hồ này đã được đặt từ hơn nửa năm trước, hi vọng ngài sẽ thích nó. Tập đoàn phát triển rất thuận lợi, vẫn đang tiến hành theo kế hoạch của ngài. Ngoài ra, vì cân nhắc đến vấn đề an toàn, xin đừng mua sắm đồ kế hoạch hóa gia đình rẻ tiền. Chuẩn bị cho ngài 10 hộp Durex 001, dùng hết có thể gửi mail cho tôi, tôi sẽ mua thêm.”
“Kỳ an toàn của Trình Nhạc Nhạc: Ngày 5-11, ngày 17-23.”
“Kỳ an toàn của Lý Nhã Lỵ: Ngày 10-16, ngày 22-28.”
“Chú ý tiết chế.”
Bộ phận mở đầu còn rất tốt, phía sau lại là cái gì?
Đường Tụng thấy mặt hơi nóng lên.
Cảm giác mình bị thư ký Kim hiểu lầm.
Lập tức hiểu ra mọi chuyện.
Phần thưởng của hệ thống, bao gồm xe và thời trang của Trình Nhạc Nhạc, cả hợp đồng của Lý Nhã Lỵ.
Khẳng định là dùng danh nghĩa của hắn, để gửi email cho thư ký Kim, nhờ nàng sắp xếp mọi chuyện.
Nghĩ tới đây, Đường Tụng lại thấy hơi đau gan.
Đây quả thực là hơi quá đáng!
Hệ thống làm như vậy, hình tượng của mình trong lòng nàng, há chẳng phải là mất hết uy nghiêm rồi sao?