Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 157 - Chương 157: Nhiều Bạn Gái

Chương 157: Nhiều bạn gái Chương 157: Nhiều bạn gái

Buồn bực một lúc lâu.

Đường Tụng nhớ kỹ kỳ an toàn của Trình Nhạc Nhạc và Lý Nhã Lỵ, lại thuận tay rút một hộp Durex 001 ra.

Siêu mỏng, bôi trơn, dẻo dai, không thể rách.

Quả thực là tốt hơn mặt hàng mình tiện tay mua ở siêu thị rất nhiều.

Tuy nhiên, từ chuyện này, hắn vẫn cảm thấy thư ký Kim rất có ý kiến với mình.

Đáng ra, chiếc hộp bên phải này cũng là một món hàng xa xỉ nào đó.

Bởi vì dạo này mình thường xuyên ký hợp đồng với cầu thủ, lại nhờ nàng sắp xếp và chuẩn bị quà cho những cầu thủ này.

Lúc này mới khiến cho thư ký Kim đổi một món quà thành Durex.

Cũng coi như là một loại oán trách khác.

Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Đường Tụng bị giật mình, vội vàng nhét hộp Durex về chỗ cũ.

Cất hộp quà, đóng két sắt.

“Tiểu Tụng, có rảnh không? Mẹ muốn nói chuyện với con.” Tiếng nói của mẹ truyền vào phòng.

Đường Tụng ngồi thẳng người: “Vâng, mẹ vào đi.”

Sau khi Hứa Quân Ngọc đi vào, đầu tiên là nhìn nhìn chiếc két sắt kia, lại chú ý đến chiếc đồng hồ đang tỏa sáng lung linh trên tay hắn.

Cười nói: “Đây chính là quà cô bé kia tặng?”

Đường Tụng nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đồng hồ tinh xảo trên tay, cười nói: “Đúng vậy, một người bạn rất thân tặng.”

Hứa Quân Ngọc ngồi xuống giường, dịu dàng nói: “Chiếc đồng hồ này nhìn rất đẹp, nhìn qua đã biết là không rẻ. Con nói thật với mẹ đi, rốt cuộc là bạn gái? Hay là bạn?”

Nghĩ đến mình còn chưa gặp mặt thư ký Kim trong hiện thực, Đường Tụng cũng không tiện nói lung tung.

Chỉ có thể trả lời thành thật: “Vẫn không tính là bạn gái.”

“Con thật là, có phải bạn gái hay không mà cũng không biết?” Hứa Quân Ngọc cười nói, lại véo gương mặt tuấn tú của hắn.

Tầm tắc thở dài: “Da tốt thật, cũng có tinh thần hơn trước, bây giờ xem ra không cần lo không tìm được đối tượng! Con đã có sự nghiệp của mình, có xe sang, còn được hoan nghênh như vậy, cha và mẹ cũng yên tâm.”

Đường Tụng cười đắc ý, nói: “Chắc chắn rồi, cha mẹ chỉ cần hưởng phúc là được. Con trai mẹ đẹp trai như vậy, có rất nhiều người theo đuổi, chuyện con dâu này, không cần phải lo.”

Hứa Quân Ngọc hơi do dự một chút, nói: “Vẫn luôn không hỏi con, Bảo Nguyệt bây giờ thế nào rồi?”

Đường Tụng nghe vậy thì yên lặng, ánh mắt hơi u ám.

Dù sao đó cũng là mối tình đầu thời học sinh của hắn.

Trở về quê nhà, lại nhớ đến những hình ảnh của hai người trong quá khứ, luôn cảm thấy thổn thức.

Dù sao cũng chúng sống 6 năm, đại đa số thời gian đều học tập với nhau, chơi đùa với nhau.

Hai người từng có rất nhiều ký ức tốt đẹp.

Mẹ Hứa Quân Ngọc cũng luôn coi nàng là con dâu của mình.

Liễu Bảo Nguyệt đến nhà chơi, luôn làm những món mà nàng thích nhất.

Bình thường có đồ gì ngon, cũng sẽ bảo hắn mang qua cho nàng một ít.

Nhìn thấy thần sắc ảm đạm của Đường Tụng, Hứa Quân Ngọc cũng hiểu ra gì đó.

Vội vàng an ủi: “Không sao, bây giờ con ưu tú như vậy, muốn cô gái này mà không được chứ? Quay đầu mẹ sẽ giới thiệu cho con vài người.”

“Vâng mẹ, con biết rồi.”

Sau khi Hứa Quân Ngọc rời đi, Đường Tụng nằm ngửa trên giường.

Đầu óc rối bời.

Chẳng lẽ mình vẫn còn nhớ nhung nàng?

Cũng có khả năng là chấp niệm khi không có được đi.

Liễu Bảo Nguyệt là chấp niệm của hắn, hắn là chấp niệm của Trương Nghiên.

Trên thế giới này, nội tâm của mỗi một người có lẽ đều có ánh trăng bị mai táng.

Cũng có ngôi sao mới bắt đầu bay lên.

Bên cạnh mình cũng đã xuất hiện rất nhiều vì sao sáng, phải không?

Lắc lắc đầu, Đường Tụng không suy nghĩ lung tung nữa.

Phương pháp thư giãn tốt nhất, tự nhiên là xem ảnh 18+.

Mở wechat ra, gửi tin cho chim hoàng yến Lý Nhã Lỵ: “Có ảnh mới không?”

Rất nhanh, mấy tấm ảnh mới ra lò đã được gửi đến.

Chắc là Lý Nhã Lỵ còn chưa ngủ dậy.

Trực tiếp vén quần áo ngủ gợi cảm lên, để lộ ra bờ mông vểnh cao tròn trịa, phối hợp với đôi chân thon dài đầy nhục cảm.

Một màn này cực kỳ gợi tình.

Mặc dù không bằng mông đào mật của Trình Nhạc Nhạc, nhưng Lý Nhã Lỵ cũng rất đẹp.

Thiếu chút cơ bắp, lại nhiều chút ôn nhu và mềm mại của pháo nữ.

Cùng bờ eo tinh tế tạo thành một đường cong hoàn mỹ, vô cùng tuyệt vời.

“Lại thêm vài cái đi.” Đường Tụng thấy hơi nóng, cảm giác máu nóng sục sôi.

Tiếp theo, là một tấm ảnh cởi trần, tay để ngang trước ngực.

Lý Nhã Lỵ chu mỗi đỏ, làm động tác hôn hôn, mái tóc xõa bên bờ vai.

Ngực không tính quá to, nhưng cũng là size C.

Cái cổ thon dài, xương quai xanh gợi cảm, vòng eo tinh tế.

Lúc này có vẻ cực kỳ dụ hoặc.

Nằm trên giường, Đường Tụng vốn đang chán chường, lúc này lập tức phấn chấn trở lại.

Hình ảnh mối tình đầu đã bị xua tan quá nửa.

Xem ra sau khi hai người đột phá lớp màng kia, Lý Nhã Lỵ đã trở nên càn rỡ hơn rồi.

Quả thực là không thể chịu nổi mà!

Vì phê phán loại hành vi này, hắn quyết đoán phóng to ảnh lên.

Điện thoại Tiểu Tĩnh tặng rất tốt, phóng to mà không vỡ hình, nhìn rất rõ nét.

Hình ảnh này là cần phải censored rồi nhỉ?!

Đường Tụng: “Bảo trì tiêu chuẩn này, lại làm vài cái nữa đi!”

Đến lúc Đường Tụng phấn chấn đi ra khỏi phòng ngủ, thì đã là nửa tiếng sau.

Âm thanh xào thức ăn đang truyền ra từ phòng bếp.

Cha Đường Kiến Bân rất có năng khiếu trên phương diện nấu nướng, bây giờ lại không đi làm, đại đa số thời gian đều dùng để nghiên cứu các món ăn.

Còn nói là chờ chữa bệnh xong, sẽ đi mở một quán cơm nhỏ.

Mẹ thì đang tươi cười gọi điện thoại, miệng còn không ngừng: “Tốt, được, tốt lắm.”

Cúp máy, nhìn thấy Đường Tụng đi ra, liền vội vàng ngoắc tay với hắn: “Tiểu Tụng, con có mang bộ quần áo chính thức nào về không?”

Sau khi Đường Tụng trở về, vẫn luôn mặc đồ thể thao, hoặc quần áo bình thường, đều là cha mẹ mua cho lúc học đại học.

Đã hơi chật rồi, mặc vào không đẹp lắm.

Đây là do hắn sợ mình thay đổi quá nhiều, khiến cha mẹ lo lắng.

Hắn nghi hoặc hỏi: “Con không mang âu phục về, nhưng có chuyện gì sao?”

Hứa Quân Ngọc cười nói: “Lát nữa dì Vương của con sẽ đến, mẹ nhờ dì giới thiệu cho con một đối tượng. Dì là người làm ăn, biết rất nhiều cô gái tốt. Bây giờ con cũng coi như là thành công, nên cân nhắc đến chuyện tìm đối tượng.”

Đường Tụng từ chối: “Hay là thôi đi, con mới 23, căn bản là không vội.”

Dù sao mình cũng có không ít cầu thủ, nào có tâm tư đi xem mắt.

“Dù không được thì cũng có thể quen thêm mấy người bạn mà, sau này cũng có thêm một lựa chọn, đúng không.” Mẹ lại tiếp tục khuyên bảo.

Đường Tụng cẩn thận từng li từng tí, thăm dò: “Mẹ, nếu con không cẩn thận… có nhiều người bạn gái, vậy mẹ có lấy chày cán bột đánh con không?”

Hứa Quân Ngọc cau mày lại, buồn cười nói: “Một Bảo Nguyệt mà còn không được, còn đòi nằm mơ giữa ban ngày? Nếu con có bản lĩnh này, lại khiến mọi người chung sống hòa thuận, mẹ khẳng định không có ý kiến. Có thêm vài cô con dâu, cũng có thêm người dưỡng lão cho cha mẹ.”

Hứa Quân Ngọc vẫn rất hiểu con mình, căn bản là không có bản lĩnh này.

Đường Tụng vội vàng ôm mẹ một cái, hết sức cảm động: “Mẹ là tốt nhất! Có lời này của mẹ, con cũng yên tâm.”

Hứa Quân Ngọc thấy hơi lạ, lại giở trò gì rồi.

Nhưng bà cũng không nghĩ nhiều, đi vào bếp giúp Đường Kiến Bân.

Bình Luận (0)
Comment