Sau đó, Trương Hạo tìm đồng nghiệp lấy chìa khóa, rồi đi theo hai người ra ngoài.
Đẩy cửa ra, nhìn ngó bốn phía.
Muốn nhìn xem xe nào là của Đường Tụng.
Con phố này không tính là phồn hoa, lối vào chỉ có 4, 5 chiếc xe.
Ánh mắt Trương Hạo lập tức bị hấp dẫn bởi chiếc Porsche đen như mực.
Tốt nghiệp xong, hắn vào thẳng tiệm sửa chữa của họ hàng để học nghề.
Sau đó bởi vì không kiếm được bao nhiêu tiền, cho nên mới ra ngoài làm môi giới.
Có thể nói hắn rất thích xe, cũng coi như là người ‘hiểu xe’ trong mắt người thường.
Mặc dù mình không có xe, nhưng thường xuyên lên mạng tìm kiếm dữ liệu tương quan, thỉnh thoảng cũng chú ý đến các tin tức xe mới.
Chỉ liếc mắt một cái là đã nhận ra chiếc Porsche Panamera.
Nhìn trục bánh xe, là bản cao cấp nhất, giá 3.5 triệu, không sai!
Xác nhận kiểu xe, Trương Hạo lập tức nhớ đến tài liệu về chiếc xe này.
Tại thị trấn nhỏ này, chiếc xe này chính là tồn tại không gì sánh nổi.
Nhìn chiếc ‘dream car’ trước mắt, Trương Hạo vừa hâm mộ lại vừa ghen tị.
Có tiền thật con mẹ nó tốt!
Chờ sau này phát tài, nhất định phải mua một chiếc!
Khi hắn đang thất thần.
Đường Tụng đã móc chìa khóa ra, ấn một cái.
Đèn xe sáng lên, kính chiếu hậu mở ra.
Đường Tụng tiến lên mở cửa xe, liếc nhìn Trương Hạo đang ngẩn người.
Kêu lên: “Hạo tử, đi thôi, xem xong chúng ta lại đi ăn.”
Trương Hạo ngây ngốc nhìn Đường Tụng, lại nhìn chiếc xe kia một chút.
Động tác này, hắn lập lại 3 lần.
Nội tâm sinh ra chút cảm giác hoang đường.
Đây là làm việc mệt quá, nên ngủ gật rồi?
Nằm mơ giữa ban ngày sao?
Dùng sức bấm đùi mình một cái.
“Mẹ nó, đau quá!” Tiếp theo, sắc mặt Trương Hạo đỏ bừng, có chút không biết nên làm thế nào.
“Đường Tụng, đây… đây là xe của ông?”
“Đúng vậy, mới lấy không lâu.” Đường Tụng nói thật, hắn cũng không muốn giả vờ giả vịt.
Trương Hạo tựa như có chút mờ mịt, mơ mơ hồ hồ ngồi lên xe.
Nhìn thấy nội thất xa hoa trong xe, lại nhìn Đường Tụng ngồi trên chỗ tài xế.
Trong lúc nhất thời lại thấy hơi băn khoăn và bất an.
Trong đầu rối bời, ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp.
Bạn gay đã từng có điều kiện không khác gì nhà mình, đột nhiên trở thành ‘cao phú soái’ đỉnh cấp là loại trải nghiệm gì?
…
Khoảng 10 phút sau, chiếc xe đến Cẩm Tú Gia Viên.
Trải qua một thời gian kiến thiết tâm lý, Trương Hạo rốt cuộc cũng khôi phục bình thường.
Hiểu rõ Đường Tụng bây giờ đã phát tài thật.
Căn nhà này đại khái là mua thật.
Thân là môi giới, đây chính là công lao.
Vội vàng lên tinh thần, dẫn Đường Tụng và Hứa Quân Ngọc đi vào tiểu khu.
Đi dạo một vòng, giới thiệu hoàn cảnh chung quanh.
“Xanh hóa rất tốt, an ninh cũng cực tốt.”
“Bên này là khu rèn luyện, thiết bị đều rất mới.”
Sau đó, ba người tiến vào căn nhà.
Trương Hạo tiếp tục giới thiệu.
Hứa Quân Ngọc càng xem càng thích, càng xem càng hài lòng.
Căn nhà cũ bọn họ đang ở, chỉ có 60 mét vuông, 2 phòng ngủ.
Phòng bếp và vệ sinh đều rất nhỏ, nội thất trang trí thì không cần nói.
So sánh với căn nhà 3 phòng ngủ 2 phòng khách này, có vẻ vô cùng đáng thương.
Mua căn nhà này, sau này Đường Tụng dẫn bạn gái về nhà, cũng sẽ không chật chội.
Cho dù có con, cũng đủ dùng.
Thấy biểu cảm của mẹ, Đường Tụng không do dự nữa: “Hạo tử, bọn tôi mua căn nhà này, ông liên lạc với chủ nhà đi.”
Trương Hạo không ngờ Đường Tụng thoải mái như vậy.
Vội vàng nói: “Được! Ông trả góp hay trả hết luôn?”
Đường Tụng trực tiếp nói: “Trả hết luôn! Như vậy chủ nhà sẽ để rẻ một chút nhỉ? Ông hỏi xem, có thể khống chế giá trong vòng 1 triệu không. Nếu có thể, hôm nay ký hợp đồng luôn.”
Đường Tụng tuy không thiếu tiền, nhưng nên tiết kiệm thì vẫn phải tiết kiệm.
Như vậy cha mẹ cũng sẽ vui vẻ hơn.
Trương Hạo gọi điện thoại cho chủ nhà ở ngay trước mặt hắn.
Sau đó cho hắn một cái OK: “Chủ nhà nói không có vấn đề, bây giờ chúng ta về công ty, ký hợp đồng trước.”
…
Trở về công ty bất động sản Duyệt Cư, chờ một lát, chủ nhà vội vàng chạy đến.
Là một người trẻ tuổi rất dễ nói chuyện.
Cuối cùng, tổng tiền nhà vừa tròn 1 triệu, bao gồm tiền nhà + thuế + tiền hoa hồng cho môi giới.
Đường Tụng giao 100.000 làm tiền cọc.
Chờ ký hợp đồng xong, lại chuyển khoản còn lại đến công ty môi giới, bọn họ sẽ giúp đỡ sang tên.
Nhà ở đương nhiên là đứng tên Hứa Quân Ngọc.
Làm xong, Đường Tụng cũng coi như giải quyết một nỗi lo.
Trước tiên đưa mẹ về nhà.
Lại lái xe đến phố đi bộ bên cạnh trường trung học số 1.
Nơi này là nơi bọn họ thường xuyên đến khi còn đi học.
Liên hoan, họp lớp, tổ chức sinh nhật… cửa hàng Bốn Mùa là lựa chọn hàng đầu.
Đến giờ vẫn còn nhớ bia và đồ nướng ở đây.
Có thể nói là nơi tràn đầy cảm giác hồi ức.
Tìm một chỗ đỗ xe.
Hai người đi bộ đến cửa hàng Bốn Mùa.
Từ sau khi tốt nghiệp, Đường Tụng vẫn chưa trở về nơi này.
Trở lại chốn cũ, nhìn thấy con phố quen thuộc, cảm giác rất thân thiết.
Bánh bột kẹp sườn, đậu hũ thối, bánh bao nhân thịt, mỳ lạnh…
Từng quầy hàng quen thuộc, chủ hàng quen thuộc… lướt qua trước mắt.
Ngoại trừ mặt đường hơi cũ kỹ, thì tựa như không có bất kỳ thay đổi nào.
Đường Tụng yên tĩnh cảm nhận loại khói lửa giữa phố phường này.
Dần dần, rất nhiều ký tức bị gợi lên.
Từng cái từng cái thoáng qua trong đầu.
“Hai đồng không nhiều…”
Tiếng quảng cáo quen thuộc truyền vào tai.
Đường Tụng nhìn về bên đó, liền nhìn thấy cửa hàng quen thuộc kia: “A, hóa ra cửa hàng 2 đồng này vẫn còn?”
Trương Hạo cười ha ha nói: “Vẫn còn, nhưng bên trong lại thay đổi rồi, cũng lên giá rồi.”
Đường Tụng nhìn vào trong một chút.
Tuy bố cục vẫn như trước kia, nhưng hàng hóa bên trong đã khác xưa.
Tiếp tục đi về phía trước.
Khi sắp đi hết con phố này, Đường Tụng đột nhiên dừng bước.
Đứng ở giữa đường, quay đầu nhìn lại.
Ký ức vốn mơ hồ, lúc này đột nhiên lại trở nên vô cùng rõ ràng.
Tất cả tựa như là mới phát sinh ngày hôm qua.
Tựa như không có gì thay đổi, nhưng tựa như trở nên hoàn toàn bất đồng.
Mối tình đầu từng ở bên cạnh mình đã không còn.
Bạn bè thân thiết với nhau, cũng chỉ còn lại Trương Hạo tình cờ gặp mặt.
Bốn năm đại học.
Vì trầm mê vào game.
Mất đi rất nhiều, cũng nhận được rất nhiều.
Hôm nay tốt nghiệp đại học, ước mơ tự do tài chính đã thành sự thật, sở hữu một tập đoàn lớn.
Lại nghĩ đến cuộc sống thời đi học.
Bài thi, bài tập, tự học, thức đêm…
Những ký ức đau khổ này, càng ngày càng trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Thanh xuân, bạn học, nỗ lực, nụ cười vui sướng…
Những ký ức hạnh phúc này, càng ngày càng trở nên quý giá hơn.
Đường Tụng giơ điện thoại lên, chụp lại một màn trước mắt.
Giống như phác họa ra thanh xuân của quá khứ.
“Keng, chúc mừng túc chủ, tâm tính phát sinh biến hóa, bước thêm một bước quan trọng trên con đường trưởng thành, hoàn thành nhiệm vụ ẩn, nhận được đạo cụ ‘thẻ đọc’.”
Thẻ đọc: Sau khi sử dụng, trong thời gian 1 tuần, trí lực +30, sở hữu năng lực nhìn qua không quên, linh cảm bùng nổ. Có thể nhanh chóng nắm giữ tri thức và đạo lý trong những quyển sách đã đọc.