Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 168 - Chương 168: Phú Nhị Đại Bắt Đầu Cho Nghỉ Việc

Chương 168: Phú nhị đại bắt đầu cho nghỉ việc Chương 168: Phú nhị đại bắt đầu cho nghỉ việc

“Haiz, Đình Đình, hôm nay cậu đi hẹn hò với bạn trai cơ mà?” Lý Nhã Lỵ vừa vào cửa, đã thấy Trần Đình ngồi trên salon, thì thấy rất kinh ngạc.

Trần Đình cúi đầu không nói gì, biểu cảm rất ủ rũ.

Lý Mộc Tuyết nghe thấy tiếng động liền đi ra.

Giọng nói chua xót: “Nha, sống sót ra khỏi biệt thự Yến Giang Biệt Viện rồi? Tối hôm qua nhất định là rất sảng khoái chứ?”

Lý Nhã Lỵ nhíu mày, liếm khóa miệng một cái: “Còn sảng khoái hơn tưởng tượng của cậu.”

Lý Mộc Tuyết bị biểu cảm vô sỉ này của nàng làm cho nghẹt thở, tức giận nói: “Cậu nói anh ta sẽ tặng cậu một căn nhà đúng không? Lúc nào?”

“Chuyện này… Hình như là còn phải ký một hợp đồng gì đó trước.” Lý Nhã Lỵ hơi mơ hồ.

Nàng cũng không biết quỹ ủy thác là gì, cũng không quan tâm lắm.

Chỉ cần còn Đường Tụng, thì nàng vẫn sẽ sống tốt.

Sau khi hiến thân, Lý Mộc Tuyết đã hỏi nàng được cái gì.

Nàng lập tức khoe chuyện nhà ở, nhưng không nói đến chuyện quỹ ủy thác.

“Hợp đồng? Chẳng lẽ còn bắt đầu hứa hẹn gì đó mới cho nhà?” Lý Mộc Tuyết suy đoán nói: “Sở thích của kẻ có tiền là thứ cậu không thể tưởng tượng ra được, nói không chừng còn có yêu cầu đặc thù gì đó, cậu cần phải chuẩn bị tâm lý đấy.”

Tiếp theo, Lý Mộc Tuyết lại nhỏ giọng nói mấy từ ngữ kỳ kỳ quái quái.

Lý Nhã Lỵ bị dọa cho giật mình, yếu ớt nói: “Không thể nào… chắc là không đâu. Mình cảm thấy anh ấy rất thích mình, ngày hôm qua chơi đến 3 trận bóng, đến 1 giờ sáng mới cho mình ngủ, đến bây giờ vẫn còn sưng.”

Trần Đình vốn đang ủ rũ,n ghe vậy lập tức mở miệng: “Chém gió chứ? Một lần có thể kéo dài bao lâu?”

“Mình không chém, một lần phải hơn một tiếng nhỉ? Mình cũng không biết, cứ mơ mơ màng màng. Đó là mình còn dùng rất nhiều kiến thức cậu dạy mình, bằng không hôm nay các cậu không gặp được mình rồi.”

Lý Nhã Lỵ nhớ lại trải nghiệm tối qua, cảm giác chân như nhũn ra.

Quá tàn bạo.

Nói đến đề tài này, ba người đều trở nên hưng phấn.

Lý Mộc Tuyết hâm mộ đến nghiên răng, nhưng lại vô cùng tò mò, bắt đầu hỏi thăm chi tiết.

Trần Đình càng nghe lại càng cảm thấy Lý Nhã Lỵ đang chém gió, căn bản là không tin.

Nàng có không ít bạn trai, nhưng chưa nghe thấy ai mạnh như vậy.

Lý Nhã Lỵ tò mò hỏi: “Đúng rồi, hôm nay cậu đi hẹn hò với bạn trai cơ mà?”

Trong ba người, nàng là nhàn nhất, ngày ngày ở nhà.

Trần Đình là bận nhất, bình thường làm việc rất bận, xã giao nhiều, còn ra ngoài đi chơi với bạn trai.

Thời gian này, rất ít khi ở nhà.

Trần Đình thở dài, cúi đầu không nói gì.

Lý Mộc Tuyết lạnh lùng nói: “Còn có thể làm sao, bị bạn trai ‘phú nhị đại’ cho nghỉ việc thôi, nàng là nhóm bị loại đầu tiên.”

“Là sao?” Lý Nhã Lỵ không hiểu lắm.

Trần Đình bất đắc dĩ nói: “Là bị đá.”

Lý Mộc Tuyết đưa điện thoại của Trần Đình cho Lý Nhã Lỵ: “Cậu xem đi, ha ha, đàn ông…!”

Lý Nhã Lỵ cầm điện thoại của Trần Đình lên xem.

Từ ID và ảnh đại diện, có thể nhận ra là bạn trai của Trần Đình.

Ban đầu, khi hai người họ mới ở cùng nhau.

Thì Trần Đình thường xuyên có quần áo mới, thỉnh thoảng lại nhận được tiền lì xì của đối phương.

Làm cho nàng rất hâm mộ.

Lý Nhã Lỵ bắt đầu kiểm tra lịch sử trò chuyện của hai người.

Trần Đình: “Em đã rất từ rất sớm, đang chờ anh nha!”

Trần Đình: “Đã nghĩ dẫn em đi đâu chơi chưa?”

Trần Đình: “Hôm nay muốn em mặc bộ nào?”

Trần Đình: “Anh Thành, sao anh không trả lời.”

Trần Đình: “Ca ca, có phải anh đang bận không?”

Lý An Thành: “Chúng ta chia tay đi.”

Trần Đình: “Vì sao?!”

Trần Đình: “Em có chỗ nào không tốt sao? Em cần một lời giải thích.”

Lý An Thành: “Xin lỗi, Vũ Tình, chúng ta chấm dứt đi.”

Trần Đình: “????”

Trần Đình: “Em là Trần Đình, Đình Đình nha anh Thành!”

Lý An Thành: “A… Trần Đình sao? Chờ chút, để anh kiểm tra lại.”

Lý An Thành: “Chuyện này… rất xin lỗi, là hiểu lầm, tuy nhiên… em cũng trong danh sách chia tay, tình hình kinh tế dạo này hơi kém, thứ lỗi ha.”

Lý An Thành: “Rất xin lỗi, Đình Đình, chúng ta chấm dứt đi.”

Đến lúc này, Trần Đình bắt đầu dùng chữ bẩn, mắng chửi mà không có câu nào lặp lại.

Liền nhận được nhắc nhở: “Đối phương đã từ chối nhận tin.” (Block)

Lý Nhã Lỵ xem đến đây, chỉ cảm thấy sợ hết hồn hết vía.

Phú nhị đại cũng bắt đầu cho nghỉ việc rồi?

Sau này Đường Tụng có đuổi việc mình không?

Vội vàng hỏi: “Đình Đình, bạn trai cậu đối xử với cậu rất tốt cơ mà? Tại sao lại như vậy?”

Trần Đình cười khổ nói: “Mình vẫn đánh giá thấp trình độ vô sỉ của đàn ông, cũng đánh giá cao sức hút của mình.”

Lý Mộc Tuyết vỗ đầu nàng: “Đã nói với cậu rồi, tên đó không đáng tin đâu, rõ ràng là đang chơi cậu. Đừng nói là xe hay nhà, cậu đi với tên đó ba tháng, có nhận được thứ gì quá 5000 không? Nạp điện thoại cho cậu cũng chỉ nạp 50, 100! Chưa nghe qua câu nói kia sao? Tiền là cho phụ nữ nhìn, chứ không phải để phụ nữ tiêu. Tên đó là trap boy chính hiệu đấy.”

Lý Nhã Lỵ nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Sờ sờ vòng tay vàng trên cổ tay mình, nội tâm lại ngọt ngào.

Lý Mộc Tuyết liếc mắt đã nhận ra tâm tư của nàng, tức giận nói: “Cậu cũng đừng đắc ý, đến giờ vẫn chưa trả tiền thẻ tín dụng đâu. Nhà ở cũng chưa chắc chắn đâu, cậu còn chưa lấy được gì đâu. Chẳng may ngày nào đó anh ta cũng đuổi việc cậu thì sao? Đến lúc đó cậu chờ chết đi.”

“Chồng mình không phải loại người đó, anh ấy rất tốt với mình, tuyệt đối sẽ không đuổi mình! Anh ấy còn nói sẽ nuôi mình cả đời.” Lý Nhã Lỵ trực tiếp bật lại một câu.

“Có cần làm một bài kiểm tra nhỏ không?” Lý Mộc Tuyết cười nói.

“Kiểm tra gì?”

“Gửi tin cho Đường Tụng, nói điện thoại cậu hết tiền, bảo anh ta nạp cho cậu. Cậu không nói là nạp bao nhiêu, để xem anh ta biểu hiện thế nào.”

Lý Mộc Tuyết thường xuyên lăn lộn trong nhóm ‘Danh viện’, có rất nhiều chiêu trò.

Đơn giản nhất định là nạp tiền điện thoại, con gái cũng sẽ không nói thẳng, như vậy sẽ mất giá.

Mà sẽ nói là muốn gọi điện cho hắn, nhưng hết tiền điện thoại.

Lý Nhã Lỵ nghi ngờ nói: “Như vậy không hay lắm đâu?”

Hôm nay Trần Đình đã bị đả kích, cũng rất muốn nhìn biểu hiện của bạn trai Lý Nhã Lỵ.

Khuyên nhủ theo: “Chỉ là một bài kiểm tra đơn giản thôi, chẳng lẽ cậu không tò mò mình sức nặng thế nào trong lòng bạn trai cậu sao?”

Khi Lý An Thành qua lại với nàng, còn từng hứa sẽ cho nàng nhiều thứ hơn Đường Tụng hứa cho Lý Nhã Lỵ rất nhiều.

Kết quả thì sao?

Ngay cả tên cũng nhớ nhầm.

Lý Nhã Lỵ do dự một lát, nói: “Được rồi, mình nhắn tin.”

Lấy điện thoại ra, soạn tin nhắn: “Chồng, điện thoại em hết tiền, anh có thể nạp giúp em một chút không? Đáng thương.gif.”

Qua một lúc lâu, Đường Tụng vẫn không trả lời.

“Chồng mình bảo hôm nay sẽ đi chuẩn bị quà cho mình, chắc chắn là đang bận rồi.” Lý Nhã Lỵ giải thích.

Sau đó lại nghĩ đến lời dặn dò của Đường Tụng: “Đúng rồi, lát nữa hai cậu cũng đi với mình đi. Mình ký hợp đồng xong, sẽ có phí sinh hoạt. Đến khi đó sẽ tặng mỗi người một bộ mỹ phẩm.”

Hai người vội vàng gật đầu, ai mà không thích mỹ phẩm chứ.

Bình Luận (0)
Comment