Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 169 - Chương 169: Phòng Luật Sư Đường Kim

Chương 169: Phòng luật sư Đường Kim Chương 169: Phòng luật sư Đường Kim

Đường Tụng mới đến bãi đỗ xe của cửa hàng địa sản An Gia.

Liền nhìn thấy tin nhắn của Lý Nhã Lỵ.

Đối với con chim hoàng yên này, hắn tự nhiên là hết sức yêu thích.

Nghĩ đến tối hôm qua, khóe miệng lại cong lên.

10 triệu tiền ảo kia, có thể nạp điện thoại.

Lúc ở nhà thì đã nạp cho cha mẹ không ít.

Đường Tụng cầm điện thoại lên, mở giao điện.

Nhập số điện thoại của Lý Nhã Lỵ.

Nạp nhiều nhất là 500 một lần.

Đường Tụng nạp liền 10 lần, cảm thấy hơi mệt.

Liền nhắn tin cho Lý Nhã Lỵ: “Nạp trên internet là có giới hạn, nạp cũng rất mệt, quay đầu em cầm điện thoại của anh mà nạp, muốn nạp bao nhiêu thì nạp. Bây giờ anh đang chuẩn bị quà cho em.”

Gửi xong, liền mở cửa xe, đi về phía cửa hàng địa sản An Gia.

Tinh tinh…

Tiếng tin nhắn wechat vang lên, ba người vội vàng bu đầu vào.

Trần Đình bĩu môi một cái: “Chỉ là qua loa lấy lệ mà thôi, chính là không muốn lãng phí thời gian.”

Lý Nhã Lỵ phản bác: “Là do anh ấy bận chuẩn bị quà cho mình, hơn nữa còn bảo mình tự nạp, muốn nạp bao nhiêu cũng được.”

Trần Đình vừa mất bạn trai, tâm trạng rất tồi tệ: “Mình quen với mấy chiêu này rồi, lúc trước Lý An Thành cũng nói vậy, quay đầu sẽ tặng quà cho mình.”

Đúng lúc này, tin nhắn SMS của Lý Nhã Lỵ lại vang lên không ngừng.

“Ngài đã nạp 500…, số dư trước mắt là 490,11.”

Cuối cùng, số dư còn lại trên điện thoại là 4990,11.

Lý Nhã Lỵ hưng phấn hét lên, mặt mày hớn hở nói: “Đây chính là tình yêu, các cậu không hiểu.”

Trần Đình cảm thấy mặt nóng lại đau rát, lúng túng nói: “Đường Tụng đúng là rất tốt với cậu.”

Lý Mộc Tuyết chua xót nói: “Xem ra anh ta rất thích cậu, loại người có tài sản và địa vị như anh ta, chịu bỏ chút thời gian nạp 10 lần cho cậu, đã là không dễ rồi.”

“Chắc chắn rồi! Đi! Chúng ta đi ký hợp đồng, xong xuôi mình dẫn hai người đi shopping!” Lý Nhã Lỵ tràn đầy phấn khởi, tha hồ tưởng tượng: “Không biết chồng mình định cho mình bao nhiêu phí sinh hoạt một tháng đây.”

“Mình cảm thấy 1 triệu một năm là ổn, hợp đồng này chắc là chỉ hạn chế cậu làm mấy chuyện khác người thôi.” Lý Mộc Tuyết cũng có suy đoán từ thái độ của Đường Tụng đối với Lý Nhã Lỵ.

“Quá hâm mộ rồi, Lỵ Lỵ tìm được một người bạn trai yêu mình.” Trần Đình cũng rất chua xót.

Lúc trước nàng cảm thấy bạn trai mình không tệ.

Bây giờ xem, quả thực là kém quá nhiều.

Đi theo tên đó mấy tháng, không mò được thứ gì có giá trị cả.

Trái lại thì Lý Nhã Lỵ đần độn ngây thơ, lại có thể nhận được phí sinh hoạt.

“Đường tiên sinh, đây là biệt thự 380 mét vuông của ngài, nội thất và trang trí đã đầy đủ. Nhà ở sườn sông, tọa bắc triêu nam. (quay lưng về bắc, nhìn về nam)

“Chủ nhà cũng là một người giàu có, nhưng vì vội xuất ngoại, nên giá tương đối thấp…”

Nhân viên môi giới nhiệt tình dẫn Đường Tụng vào trong biệt thự.

Tiến vào cửa chính, liền nhìn thấy một bãi cỏ xanh, cây xanh và đình đài.

Tổng cộng 150 mét vuông, thuộc về diện tích biếu tặng, không tính trong giá đất.

Tuy rằng tiểu khu đã xây dựng vài năm, nhưng tổng thế vẫn rất mới và đẹp.

Chắc là thường xuyên chăm sóc.

Đi qua cửa chống trộm rộng rãi.

Đập vào mắt là một cánh cửa hình chữ hồi, màu gỗ ấm rất hợp với sàn nhà.

Hai cửa sổ sắt đất làm cho cả phòng khách trở nên rộng rãi và sáng ngời.

Có thể ngắm nhìn bãi cỏ và cây xanh ở bên ngoài.

Nội thất bên trong lại rất hiện đại, thiết kế thời thượng dễ nhìn.

Phòng ăn được thiết kế như nhà hàng.

Phía sau còn có một tủ rượu ẩn trong tường.

Nội thất và trang trí đều là hàng tốt, đồ điện đều thuộc về các thương hiệu lớn.

Tầng một có một phòng riêng, tiện cho người già.

Hai người dọc theo cầu thang khảm đèn cảm ứng, đi xuống tầng hầm

Nhân viên môi giới vẫn không ngừng giới thiệu.

“Tầng hầm là khu vực giải trí, ăn nhậu chơi bời tập gym đều thoải mái. Quầy rượu cực dài, có thể mời người thân và bạn bè đến chơi. Bên này là khu vực âm thanh và video, ghế salon bằng da thật, máy chiếu cao cấp, bàn trà bằng gỗ xịn… Bên này là khu tập luyện, các loại máy tập đã có đủ…”

Tiếp đó hai người đi lên tầng 2.

“Bên này là phòng ngủ chính, có ghế sô pha, bàn trà nhỏ, có phòng vệ sinh riêng, phòng để đồ, bên ngoài cửa sổ sát đất còn có một ban công rất rộng… Bên này là phòng trẻ em…”

“Tôi dẫn ngài lên tầng 3 xem…Ngoại trừ thư phòng, tầng ba còn có một vườn hoa rộng 100 mét vuông. Khi ngài làm việc, bạn gái ngài có thể trồng chút hoa cỏ…”

“Sở hữu một biệt thự như vậy ở Yến Thành, tuyệt đối là đại biểu cho thân phận và địa vị. Chúc Đường tiên sinh vào ở vui vẻ, gia đình bình an.”

Đi dạo một vòng.

Đường Tụng đứng trong một góc của vườn hoa trên tầng ba, đưa mắt nhìn về phía trước.

Chỉ cảm thấy tầm mắt rộng rãi, tâm trạng thoải mái thanh thản.

Sau này nhất định phải thường xuyên đến đây.

Phòng luật sư Đường Kim nằm ở cao ốc Thành Nguyên.

Tuy rằng không nhiều người, nhưng lại chiếm nguyên một tầng rộng 1300 mét vuông.

Đi ra khỏi cửa thang máy sang trọng.

Sau quầy tiếp tân tinh xảo, là logo của Phòng luật sư Đường Kim.

Đánh dấu chính là tập đoàn Đường Tống.

Để cho mọi người không tự chủ được mà sinh lòng tôn trọng với thực lực của công ty này.

Ba cô gái tuy đã tham dự rất nhiều hoạt động triển lãm xe và các hoạt động khác.

Nhưng đúng là chưa từng đến nơi nghiêm túc và trang trọng như vậy.

Nhìn thấy nữ tiếp tân mặc váy đồng phục, khuôn mặt xinh đẹp, tràn đầy khí chất ở phía trước.

Cả ba nhất thời đều hơi quẫn bách và co vòi.

Do dự một chút, Lý Nhã Lỵ nghĩ đến nhiệm vụ của Đường Tụng, lấy hết dũng khí bước đến trước đại sảnh tráng lệ.

“Xin chào ngài! Ngài cần gì sao?” Nữ tiếp tân rất lễ phép, khom người hỏi thăm.

Lý Nhã Lỵ rụt cổ một cái, nhắm mắt nói: “Chào ngài, bạn trai tôi giúp tôi hẹn với một vị luật sư tên La Tân, nói là đến ký hợp đồng.”

“Xin hỏi ngài tên là?”

“Lý Nhã Lỵ.”

“Xin ngài chờ một lát, tôi xác nhận ngay.” Nữ tiếp tân cầm điện thoại bàn lên gọi một cuộc.

“Chủ nhiệm La, có một nữ sĩ đến tìm ngài.”

“Có hẹn trước.”

“Lý Nhã Lỵ.”

“Vâng chủ nhiệm La! Đã rõ! Vâng!”

Cúp máy, nàng vội vàng đi ra khỏi quầy.

Khom người đưa tay, nói: “Mời ngài đi theo tôi.”

Lý Nhã Lỵ yên tâm, ngoắc ngoắc tay với hai chị em sau lưng.

Lý Mộc Tuyết và Trần Đình cẩn thận từng li từng tí mà đi theo, đôi mắt không nhịn được mà quan sát chung quanh.

Nội thất rất xa hoa, toàn thể hiện ra màu xanh đậm và màu vàng.

Vừa trang trọng lại không thiếu mỹ cảm.

Cho dù là người nguyên cứu mặt xa xỉ như Lý Mộc Tuyết, lúc này cũng bị chấn động.

Công ty này quá tráng lệ!

Lý Nhã Lỵ nắm chặt điện thoại trong tay, cảm giác mồ hôi đã chảy đầy tay.

Xuyên qua từng khu làm việc rộng rãi, lại qua mấy phòng họp.

Bốn người tiến vào một khu làm việc riêng tư.

Đối diện là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt anh tuấn, âu phục giày da, trên tay là đồng hồ cao cấp.

Kiểu tóc đơn giản mà ưu nhã, thành thục lão luyện, khí chất và hình tượng đều rất tốt.

Trên người hắn còn có một loại sức hút đặc biệt của tầng lớp tinh anh.

“Chào ngài, tôi là La Tân! Trước mắt đang đảm nhiệm chức chủ nhiệm của Phòng luật sư Đường Kim!”

La Tân đi đến trước người Lý Nhã Lỵ và mấy người khác.

Khí chất bình tĩnh, trên mặt mang theo ý cười ung dung.

Có một loại phong cách đặc biệt, để người có ấn tượng rất sâu sắc.

Bình Luận (0)
Comment