Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 185 - Chương 185: Chủ Tịch

Chương 185: Chủ tịch Chương 185: Chủ tịch

Khi Đường Tụng trở lại phòng ngủ chính trên tầng 2, Lý Nhã Lỵ mới thay quần áo xong.

Váy đầm màu đỏ, ngực thấp lộ lưng và xẻ tà, dán chặt lấy cơ thể.

Để lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết.

Khiến cho toàn thân nàng trở nên mê hoặc và gợi cảm đến cùng cực.

Đường Tụng tiến lên sờ một cái, chất liệu váy rất mềm mại.

Nhất thời, dục vọng bị Lý Mộc Tuyết khởi dậy, đã không thể áp chế nữa.

Nếu như bạn thân của em đã khiêu khích anh, vậy em đương nhiên phải chịu trách nhiệm rồi.

Đường Tụng tiến đến gần cổ Lỵ Lỵ, gửi mùi thơm trên cơ thể nàng.

Khẽ cười nói: “Như vậy, tối nay em vất vả rồi.”

Sau đó là một tiếng kinh hô.

Nằm ở phòng bên cạnh, Lý Mộc Tuyết vốn đang thỉnh kinh trong nhóm ‘danh viện’.

Muốn học trộm vài chiêu trò mới, để dùng lên người Đường Tụng.

Đột nhiên nghe thấy từng trận âm nhạc cao vút và kịch liệt.

Lý Mộc Tuyết đỏ mặt, cũng hiểu là chuyện gì xảy ra.

Qua một lúc lâu, âm thanh càng ngày càng to.

Đối phương không hề để ý đến sự tồn tại của nàng.

Nghĩ đến Lỵ Lỵ từng miêu tả là Đường Tụng rất khỏe.

Lý Mộc Tuyết chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngáy.

Trong lúc vô tình đã đi ra khỏi phòng.

Đứng trước cửa phòng ngủ chính.

Cẩn thận từng li từng tí mà áp lỗ tai vào cửa phòng.

Nghe thấy tiếng hồ ngôn loạn ngữ ở bên trong.

Lý Mộc Tuyết giật mình, không nhịn được mà kẹp chặt chân.

“Lỵ Lỵ quá to gan!”

Ngày 20 tháng 9 năm 2022, trời nhiều mây, nhiệt độ cao nhất 25 độ C.

Đồng hồ sinh học ưu tú khiến Đường Tụng dậy rất sớm.

Tuy rằng tối hôm qua ngủ muộn, nhưng vẫn cảm thấy tinh thần sung mãn, đầu óc tỉnh táo.

Nhìn Lý Nhã Lỵ còn mê man bên cạnh, gạt vài sợi tóc vương trên mặt nàng.

Không nhịn được mà thở dài.

Muốn trách thì trách bạn tốt của em đi.

Chạy xuống tầng hầm để hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện hôm nay, sau đó lao vào tắm rửa.

Tiến vào phòng để đồ, mở ra ngăn tủ thuộc về hắn.

Bên trong đã có không ít đồ nam.

Thậm chí còn nhiều quần áo hơn cả Yến Giang Biệt Viện.

Nhìn một lúc, liền lấy ra một bộ âu phục Zegna màu xám.

Mặc thử một chút, cũng khá hợp.

Dù sao cũng là quần áo may sẵn, khẳng định là không so được với hệ thống.

Đi xuống dưới, vào nhà bếp.

Mở tủ lạnh ra xem, nhìn thấy rất nhiều nguyên liệu tươi mới ở bên trong, Đường Tụng gật đầu hài lòng.

Lúc này mới giống một cái nhà.

Mình ở Yến Giang Biệt Viện, rộng rãi thì đúng là rộng rãi, nhưng vẫn thiếu hơi thở khói lửa.

Lỵ Lỵ lại làm rất khá ở phương diện này.

Nghe nàng nói là Lý Mộc Tuyết dạy nàng.

Như vậy nhìn qua, Lý Mộc Tuyết cũng coi như là một bạn tốt hợp cách nhỉ?

Sau này chờ Nhạc Nhạc chuyển vào Bắc Thành Hoa Viên, có thể chạy qua hai nơi nhiều hơn.

Như vậy mới có mùi vị sinh hoạt.

Dù sao với tố chất thân thể của hắn bây giờ.

Một cầu thủ là rất khó có thể đối kháng với hắn.

Làm 2 quả trứng, rót ly sữa bò và mấy miếng bánh mì.

Đường Tụng ăn sáng xong, liền tiến vào thư phòng trên tầng ba.

Bắt đầu làm nhiệm vụ học tập ngày hôm nay.

“Keng, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ học tập đã hoàn thành.”

Nhìn đồng hồ, đã 9 giờ đúng.

Là thời điểm đi xem công ty mới của mình một chút.

Đường Tụng đứng dậy đi về phòng ngủ.

Nhìn Lý Nhã Lỵ vẫn ngủ say, lại hôn lên trán nàng một cái.

Gửi wechat nhắc nhở nàng nhớ ăn sáng.

Lúc này mới xuất phát đến công ty TNHH văn hóa Đường Trình.

Cao ốc Nguyệt Thành.

Đường Tụng lái xe vào bãi đỗ.

Thành thạo đi vào cửa cao ốc, đến đại sảnh rộng rãi sáng ngời.

Đứng trước cửa quẹt thẻ.

Lúc này Đường Tụng mới nhớ ra, mình còn không có thẻ ra vào ở đây.

Cười lắc lắc đầu.

Gọi điện thoại cho người của công ty.

Chờ một lát, một bóng người vội vàng chạy ra khỏi thang máy.

Nhìn quanh một lát, sau khi nhìn thấy Đường Tụng thì vội vàng chạy đến.

Nhiệt tình mà thấp thỏm: “Đường tổng, chào ngài, tôi là Sử Thu Lệ của bộ phận tài nguyên và nhân lực, ngài có thể gọi tôi là Helen. Rất xin lỗi vì để ngài chờ lâu, bây giờ đang là giờ cao điểm, thang máy hơi chậm.”

“Không sao, làm phiền cô đi một chuyến rồi.” Đường Tụng cười đáp lại.

“Đường tổng, đây là thẻ của ngài.” Helen vội vàng đưa thẻ qua.

Đường Tụng nhận lấy, nhìn tấm thẻ ra vào cao ốc Nguyệt Thành quen thuộc trong tay, hắn lại thấy hơi hoài niệm.

Sau đó, bắt đầu quan sát bị giám đốc nhân lực ở trước mắt.

Helen khoảng 35 tuổi, tóc ngắn ngang tai, ngũ quan đoan chính.

Nhìn qua rất có tinh khí thần, đôi mắt rất có thần, có vẻ thành thục khôn khéo.

Không hổ là nhân viên do hệ thống lựa chọn, là cùng một loại hình giống La Thu Ngọc.

Thang máy dừng lại ở tầng 30.

Đường Tụng đi ra ngoài, Helen đi theo sau.

Nhìn quanh một vòng, liền thấy đại sảnh sáng ngời và vô cùng bắt mắt.

Tạo hình rất khác biệt.

Áp dụng tổ hợp trang sức cẩm thạch + dải sáng + gỗ thật.

Khung vàng bao quanh logo và hàng chữ ‘Công ty TNHH văn hóa Đường Trình’.

Toàn bộ đại sảnh rất có khí thế, rộng rãi và hào hoa.

Tốt hơn công ty cũ của hắn rất nhiều.

“Đường tổng, phòng làm việc của ngài ở bên này.” Helen đưa tay ra hiệu mời.

Đường Tụng gật đầu một cái, đi theo nàng vào trong.

Khu làm việc rộng rãi sáng ngời, nội thất và trang trí rất sang trọng, thời trượng.

Bàn ghế đều có cảm nhận cực tốt, thể hiện vẻ hấp dẫn.

Chỉ là… sân bãi này có rộng rãi quá rồi không?

Đi một đoạn, Đường Tụng cảm thấy không thích hợp, hỏi: “Diện tích nơi này là bao nhiêu?”

“Chúng ta thuê nguyên tầng này, tổng diện tích là 2200 mét vuông.” Helen cười giải thích một câu, đôi mắt lóe sáng.

Công ty có nơi làm việc rộng lớn như vậy, đúng là rất đáng giá hưng phấn.

Đường Tụng giật mình, hệ thống ba ba quá ra sức.

Dựa theo 2.5 đồng/ một ngày/ 1 mét vuông để tình, vậy tiền thuê mỗi năm khoảng 2 triệu.

Qua một ngã rẽ, tiến vào khu làm việc của bộ phận nhân lực và tài vụ.

Nhân viên khá ít, chỉ có vài người lẻ tẻ.

Mấy nữ nhân viên trẻ tuổi nhìn thấy Đường Tụng bên cạnh Helen thì đều lộ vẻ khiếp sợ.

Đến khi hắn đi qua nơi này, thì bắt đầu ríu rít thảo luận về vị chủ tịch này.

Tai Đường Tụng rất thích, có thể nghe được vài câu.

“Vị này chính là ông chủ kiêm chủ tịch của công ty chúng ta?!”

“Quá đẹp trai! Quá trẻ!”

“Nam thần! Nam thần!”

Đi thêm một đoạn, hai người dừng lại trước một phòng làm việc.

Đường Tụng nhìn biển hiệu và tiêu chí trên cửa.

Viền gỗ màu nâu, từng chữ mạ vàng xa hoa lại bắt mắt.

“Văn phòng chủ tịch PRESIDENT OFFICE”

Đường Tụng mở cửa ra.

Trong phút chốc, một loại cảm giác khác thường xông lên đầu.

Đây đại khái chính là hoàn thành ước mơ khi tốt nghiệp đại học nhỏ?

Thăng chức tăng lương, cưới vợ ‘bạch phú mỹ’, trở thành chủ tịch công ty.

Lúc này, khi đứng trước cánh cửa này, nỗi lòng của hắn hơi khuấy động.

Thật là muốn gọi thư ký Kim đến báo cáo công tác mà!

Bình Luận (0)
Comment