Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 189 - Chương 189: Đây Không Phải Xem Mắt, Mà Là Phỏng Vấn!

Chương 189: Đây không phải xem mắt, mà là phỏng vấn! Chương 189: Đây không phải xem mắt, mà là phỏng vấn!

“Rất đơn giản!” Đường Tụng vỗ tay một cái, nhếch miệng cười: “I want you!”

Tạ Vũ Đồng không hiểu gì cả, cau mày nói: “Không cần đùa như vậy.”

Đường Tụng thấy đối phương không vui, vội vàng thu hồi nụ cười.

Thành khẩn nói: “Chị Vũ Đồng, tôi mới thành lập một công ty, trọng tâm bây giờ là mở rộng mắt xích phòng cà phê, sau này còn sẽ có các đội ngũ kinh doanh, tuyên truyền, nghiên cứu…”

“Đương nhiên, nếu như có phương hướng thích hợp, tôi cũng sẽ thu mua một số xí nghiệp khác, tiến hành phát triển nghiệp vụ. Trước mắt, công ty đang thiếu một vị quản lý cấp cao có kinh nghiệm, không biết chị có thấy hứng thú không?”

Tạ Vũ Đồng lập tức hiểu ra, nội tâm lại có cảm giác như bị người đùa bỡn.

Từ tốn nói: “Xin lỗi, công ty tôi đang phát triển khá ổn, tạm thời không có ý định làm việc cho người khác! Hơn nữa, lợi nhuận và quy mô của tôi chưa chắc đã kém hơn phòng cà phê của cậu.”

Tạ Vũ Đồng đang cố gắng duy trì phong độ và vẻ đoan trang của mình.

Người trẻ tuổi này, vậy mà lại muốn tuyển mình vào làm công cho cậu ta?

Nào có chuyện tốt như vậy?

Uổng công nàng còn tưởng đối phương tỏ tình!

Đường Tụng cười tự tin: “Chị Vũ Đồng, không biết công ty chị có chấp nhận thu mua thâu tóm không?”

Nghe vậy, Tạ Vũ Đồng lại bật cười.

Trong quá trình tán gẫu vừa rồi, nàng còn cảm thấy Đường Tụng là một người thành thục chững chạc.

Không ngờ bây giờ lại há mồm chém gió.

Nàng nở nụ cười: “Sao? Vì để tôi làm việc cho cậu, cậu bỏ tiền mua toàn bộ công ty của tôi?”

“Không sai! Chính là ý này!”

Đường Tụng chống cùi chỏ lên bàn, ngón tay đặt bên mép, thân thể hơi nghiêng về phía trước.

Cảm giác ngột ngạt phả vào mặt, để ánh mắt Tạ Vũ Đồng hơi tránh né, không còn vẻ thành thục đoan trang như trước.

Đường Tụng nhíu mày, nàng bây giờ quá giống với Bạch Hiểu Manh.

Hắn nói đầy tự tin: “Chị Vũ Đồng, ra giá đi.”

Có 500 triệu trong tay, Đường Tụng có thể thỏa hiệp một chút để đổi lấy nhân tài.

Huống hồ nhân tài này còn xinh đẹp như vậy, đặt ở bên cạnh cũng là cảnh đẹp ý vui.

Tạ Vũ Đồng bị thái độ này làm khơi dậy lòng háo thắng, không cam lòng yếu thế: “Được, tôi cũng không gạt cậu, công ty tôi có một nhà kho, 5 cửa hàng, còn có con đường cung cấp hoàn chính và đường dây tiêu thụ. Dựa theo lãi hàng năm để định giá, đại khái khoảng 10 triệu. Thế nào? Cậu cảm thấy mình có thể nuốt trôi không?”

Trên thực tế, nàng đầu tư khá nhiều vào công ty này ở giai đầu, cũng giẫm phải rất nhiều cạm bẫy.

Mãi đến hai năm nay mới bắt đầu kiếm tiền.

Năm ngoái mới đạt đến lãi một năm 1 triệu, tất cả đều chưa ổn định.

Dựa theo cái giá này, đúng là có hiềm nghi lừa gạt.

Nàng là bị thái độ và giọng điệu của Đường Tụng làm cho tức giận.

Nói chuyện ái muội thì cũng thôi, lại còn xem thường công ty của nàng, kích thích lòng tự ái của nàng.

Phần sản nghiệp này của nàng, là chỗ nàng tự hào nhất, là minh chứng cho sự nỗ lực của nàng.

Đường Tụng lại nói: “Nếu tôi bỏ 10 thu mua công ty của chị, vậy chị sẽ đến làm việc ở công ty tôi đúng không?”

“Đúng! Tôi sẽ không hạ giá! Chỉ xem cậu có bản lĩnh này không!” Tạ Vũ Đồng nhìn bốn phía, bình tĩnh phân tính: “Tiệm này của cậu, tiền thuê + sửa sang + tuyên truyền, đầu tư giai đoạn đầu cũng phải 3,4 triệu nhỉ?”

“Cậu còn bao nhiêu tiền mặt để thu mua công ty tôi, hơn nữa còn mở các chi nhánh mới.”

Đường Tụng không giải thích nhiều, gật đầu nói: “Được, tôi đồng ý, hôm nay có thể ký hợp đồng, tôi sẽ sắp xếp người giao tiếp với chị.”

Có 500 triệu đầu tư trong tay, Đường Tụng không hề hoảng.

Dù sao thu mua một công ty khác cũng không phải chuyện xấu.

Vừa có một nhân tài như Tạ Vũ Đồng, vừa có con đường cung ứng riêng.

Hơn nữa đây còn là một công ty đang có lợi nhuận.

Một công nhiều việc, thắng chắc!

Tạ Vũ Đồng nghe thấy câu trả lời khẳng định, đôi môi hồng hào lại há to.

Ngũ quan đoan trang phác họa ra một biểu cảm kinh ngạc.

Không dám tin nói: “Cậu đùa à?! Cậu biết 10 triệu tiền mặt là thế nào không?”

Đường Tụng không giải thích nhiều, gọi cho Helen ở trước mặt nàng.

“Helen, nói cho bên pháp vụ của công ty, luật sư Trương của phòng luật sư Đường Kim, để anh ta và tài vụ chuẩn bị một hợp đồng thu mua, chi tiết thì chờ tôi đi qua rồi nói.”

“Đúng rồi, gửi tài liệu cho tôi…”

“Được, vất vả rồi.”

Cúp máy, Đường Tụng nở nụ cười: “Chị Vũ Đồng, lát nữa chị sửa sang tài liệu của công ty một chút, chiều nay ký hợp đồng sẽ cần đến. Lát nữa tôi sẽ đưa chị đến công ty chúng ta một chuyến, coi như là làm quen hoàn cảnh làm việc mới. Hiện giờ nhân viên hơi ít, quản lý cấp cao chỉ có một mình chị, phòng làm việc tùy chị chọn.”

Công ty chúng ta rồi?

Tạ Vũ Đồng vẫn cảm thấy không dám tin.

Sao lại đến trình độ bán công ty rồi?

Sắc mặt nàng hơi đỏ lên, khó tin nói: “Cậu có nhiều tiền như vậy?”

Đường Tụng mở tài liệu do Helen gửi đến, đưa qua.

Thuận miệng giải thích: “Dù công ty đang trong giai đoạn mới thành lập, nhưng tiền vốn đăng ký là 100 triệu. Tôi còn có thể đảm bảo, tiền trong ngân hàng của tôi không thấp hơn con số này.”

Đường Tụng không nói dối, 500 triệu đầu tư vẫn nằm trong tài khoản của hắn.

Tuy rằng chỉ có thể dùng để đầu tư, nhưng đây vẫn là tiền thật.

Huống hồ, có danh hiệu ‘quan điều hành cửa hàng’.

Chỉ một phòng cà phê này thôi, mỗi tháng cũng có 1.5 triệu rồi.

Nuôi một công ty là không có vấn đề.

Nhìn thấy ánh mắt hơi động lòng của Tạ Vũ Đồng.

Đường Tụng lại giải thích: “Công ty nằm ở cao ốc Nguyệt Thành, tổng bộ rộng 2200 mét vuông. Ngoài ra, sau khi trị nhậm chức, sẽ làm phó tổng, tiền lương một năm sẽ không ít hơn lợi nhuận của chị bây giờ. Nếu chị muốn, sau khi thu mua xong, tôi sẽ giao cho chị quản lý nó.”

Ánh mắt Tạ Vũ Đồng lấp lánh, cố gắng duy trì bình tĩnh.

Nhìn những tài liệu trên điện thoại di động, cảm giác tim đập rộn lên.

Cứ tưởng là một người trẻ tuổi mới lập nghiệp, hóa ra người ta là đại gia?

Chuyện này… kịch bản này có chút ảo.

Khi nàng đang hoảng loạn.

Đường Tụng đứng lên, vươn bàn tay thon dài về phía nàng.

Tạ Vũ Đồng vội vàng đứng lên, cũng vô thức đưa tay qua.

Đường Tụng nắm chặt bàn tay nhỏ trắng nõn, mềm mại không xương của đối phương, vui vẻ nói: “Hoan nghênh chị gia nhập văn hóa Đường Trình, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Tạ Vũ Đồng nhìn Đường Tụng ở trước mắt, lúc này mới phản ứng lại.

Hồi tưởng lại những chuyện ngày hôm nay.

Đây đâu phải xem mắt, rõ ràng là đến phỏng vấn mà!

Còn thuận tiện thu mua công ty của mình luôn?

Tuy rằng nàng bỏ rất nhiều tâm huyết vào công ty, nhưng nếu có thể bán với giá tiền này.

Tuyệt đối là kiếm nhiều, rất nhiều.

Lại thêm chức vị phó tổng, lương hàng năm 1 triệu.

Điều kiện của đối phương, khiến nàng không thể từ chối.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.

Đường Tụng thấy hơi xấu hổ khi Tạ Vũ Đồng cứ nhìn chằm chằm mình không nhúc nhích.

Tuy rằng mình rất đẹp trai, nhưng chị cũng quá rồi đấy.

Cảm nhận bàn tay nhỏ trắng nõn trong tay, Đường Tụng không nhịn được mà nhéo một cái.

Tạ Vũ Đồng dường như là bị dọa sợ, vội vàng rút tay về.

Tuy rằng nàng cố gắng duy trì vẻ đoan trang, nhưng hai tai đã đỏ lên.

Rõ ràng là rất phản cảm, nhưng lại không tức giận nổi.

Dù sao, đây chính là một đại gia trẻ tuổi mà đẹp trai.

Bình Luận (0)
Comment