“Keng, chúc mừng túc chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ‘khảo nghiệm của nam thần’.
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, Đường Tụng nới lỏng 2 đuôi ngựa của Lý Nhã Lỵ.
Biết rõ nàng đã không chịu nổi.
Nhẹ giọng an ủn: “Lỵ Lỵ, em không sao chứ?”
Lý Nhã Lỵ không nói gì, như đã ngủ thiếp đi.
Đường Tụng đứng dậy, nhìn từng mảnh vụn của tất chân.
Nhớ tràng cảnh điên cuồng vừa rồi, lại thấy hơi xấu hổ.
Hắn chưa thấy việc đời, nên có hơi quá đáng.
Đắp chăn cho Lý Nhã Lỵ, đi vào phòng vệ sinh tắm rửa một chút.
Mở nhà kho ra xem, 2 gói quà sáng loáng.
Lập tức mở ra.
“Keng, bạn nhận được ‘5 triệu tiền điều hành’ x1”
“Keng, bạn nhận được đạo cụ ‘hạt điều thần kỳ’ x1.”
5 triệu tiền điều hành, cũng giống như 1 triệu tiền kinh doanh lần trước.
Bởi vì có danh hiệu ‘quan điều hành cửa hàng’, công ty có thu nhập 1.8 triệu một tháng.
Cộng thêm 5 triệu này, trong thời gian ngắn là không cần lo về vấn đề tiền bạc.
Tuy nhiên, sẽ không chống được bao lâu.
Theo kế hoạch phát triển của Đường Tụng.
Tiếp theo, công ty sẽ tập trung tiến hành mở chi nhánh cho phòng cà phê, tổng cộng 7 nhà.
Đảm bảo mọi khu vực trong Yến Thành đều có một chi nhánh.
Lần này không có hệ thống giúp đỡ, hắn phải tự thuê cửa hàng, tự sửa sang và mua sắm thiết bị.
Phong cách đương nhiên phải thống nhất.
Chi phí trung bình là 3.5 triệu trên một chi nhánh, tổng cộng 24.500.000 NDT.
Cách tốt nhất là dùng 500 triệu tiền đầu tư, mua các cửa hàng mắt xích khác, như vậy có thể tiết kiệm tiền thuê.
Hạt điều thần kỳ: Ưu hóa nhóm cơ eo, đề thăng năng lực, chức năng thận.
Không hổ là phần thưởng nhận được từ Lỵ Lỵ, thế mà lại là đạo cụ tăng chức năng thận.
Chỉ là… tính năng của hắn còn cần tăng lên sao?
Nếu dùng hạt điều này, chính là ưu hóa 4 lần.
Ai cũng phải biến thành gà con khi nằm trước mặt hắn.
Lập tức sử dụng.
Trong miệng bỗng có thêm một hạt điều, rất giòn rất ngon.
Rất nhanh, hạt điều đã tiến vào dạ dày.
Hình như không có cảm giác gì.
Đường Tụng sờ eo mình một cái, cũng không thay đổi gì.
Chắc là còn cần một thời gian để phát huy như viên con nhộng kia.
Đường Tụng liếc nhìn Lý Nhã Lỵ đã hôn mê, yêu thương cầm 2 đuôi ngựa của nàng.
Hắn hơi lo lắng, nếu cứ thế này, không biết nàng có hỏng hay không.
Còn cả ‘bạn tốt’ Lý Mộc Tuyết của nàng nữa, đúng là rất có thủ đoạn.
Phải dành chút thời gian giáo dục nàng một trận, đây là hoàn toàn không để ý đến sống chết của Lỵ Lỵ mà.
Tuy nhiên hắn rất thích.
Đường Tụng uống ly nước, lại nằm xuống bên cạnh Lý Nhã Lỵ, nhưng nằm mãi vẫn không buồn ngủ.
Ngày hôm nay quá phong phú và nhiều màu sắc.
Trình Nhạc Nhạc buổi sáng, bữa trưa.
Đôi môi mềm mại và ngây ngô của Tiểu Tĩnh.
Khuôn mặt đầy mồ hôi của Trương Linh Linh, tự tay chế tạo ba lô vẽ.
Đổng Ngọc Ngôn làm phép, đàn violin.
Còn cả trang phục tăng tốc độ đánh của Lý Nhã Lỵ.
Những cô gái này, đều dùng phương thức của mình để chuẩn bị quà tặng cho hắn.
Trong lúc nhất thời, Đường Tụng thấy hơi phức tạp.
Mặc quần áo ngủ, đứng trước cửa sổ rộng rãi.
Nhìn bóng đêm bên ngoài, lắng nghe gió thu và cành lá diễn tấu.
Không biết đang nghĩ gì.
Đúng lúc này, âm thanh của hệ thống lại vang lên.
“Keng, phó bản – vẽ vật thực đã thành lập.”
Tiếp đó, giao diện hệ thống hiện lên ở trước mắt.
Từng dòng chữ lập lòe ánh sáng xuất hiện.
“Đang tải nội dung…”
“Hoan nghênh người chơi đến với phó bản vẽ vật thực.
“Đang tải nhiệm vụ…”
“Đang thiết lập nhân vật cho người chơi….”
“Họa sĩ theo đuổi giấc mơ, Đường Tụng.”
“Chúc bạn thành công.”
Tiếp theo, một vài hình ảnh 3D xuất hiện.
Trong đó, trừ hắn ra thì còn có một bóng dáng mơ hồ của phụ nữ.
Tuy rằng không thấy rõ mặt, nhưng dáng người rất đẹp.
Mặc áo sơ mi tơ tằm, váy màu xám, mái tóc nâu buộc thành đuôi ngựa.
Đường Tụng cảm thấy rất quen mắt, nhưng lại không nhớ nổi là ai.
Hắn xuất hiện ở các khu phố và phong cảnh của thành phố Ô Sơn.
Hắn luôn đang trầm mê trong vẽ tranh, một cây bút, một trang giấy, là có thể ngồi nửa ngày.
Trong bức tranh của hắn.
Có mặt trời mọc trên bờ biển, có mặt trời lặn trên đỉnh núi, có bóng đêm rét lạnh, có mặt trời rực rỡ giữa trưa, có bóng người…
Mười bức tranh đều xuất hiện.
Có rất nhiều là khu danh lam thắng cảnh của Ô Sơn mà hắn từng thấy trên internet.
Đột nhiên, toàn bộ hình ảnh đều biến mất.
Màn sáng tiếp tục chuyển động, xuất hiện từng dòng giới thiệu.
“22:22 ngày 4 tháng 10 năm 2022, bạn chính thức tiến vào phó bản vẽ vật thực.
“Hình tượng: Họa sĩ theo đuổi giấc mơ Đường Tụng.”
“Hai năm trước, bạn mua chiếc xe đầu tiên trong đời… một chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang, chỉ cần có thời gian và tiền dư, bạn sẽ lái nó đi vẽ vật thực.”
“Tiền trong ngân hàng của bạn chỉ có 10.000, sinh hoạt hết sức túng quẫn.”
“Bạn không có bạn bè có thể vay tiền.”
“Bạn là người không am hiểu trò chuyện, là một họa sĩ thiên tài lương thiện và ôn nhu.”
“Bạn yêu quý hội họa, nó là đồng bạn quan trọng nhất trong sinh mệnh của bạn.”
“Bởi vì không giỏi giao tiếp, trầm mê trong hội họa, bạn có rất ít bạn bè.”
“Bạn tràn đầy tài năng và mơ ước, tuổi trẻ đã có kỹ xảo cấp đại sư. Bởi vì không muốn bị trói buộc, không thể hòa nhập với bầu không khí đoàn đội trong công ty, bạn không có một công việc ổn định, phải dựa vào nhận việc trên internet để kiếm phí sinh hoạt.”
Nhiệm vụ:
“Khi có người ở chung quanh, bạn cần phải duy trì hình tượng của mình. Bảo trì trái tim hướng tới, hoàn thành 10 bức tranh ẩn chứa tình cảm.”
“Nhắc nhở: Sau khi nhận xe yêu, hình tượng của bạn sẽ được thành lập.”
“Nhắc nhở: Xe yêu tại chỗ đậu số 1055 B2 cao ốc Nguyệt Thành.”
“Nhắc nhở: Hình tượng sụp đổ, phó bản tự kết thúc, người chơi bị cưỡng chế rời khỏi.”
“Nhắc nhở: Trong thời gian phó bản, không thể kích hoạt những nhiệm vụ phụ tuyến khác. Có thể kích hoạt nhiệm vụ phó bản, nhiệm vụ sẽ quyết định hướng đi và tiêu chuẩn chấm điểm.”
“Nhắc nhở: Sau khi thành công, sẽ căn cứ vào độ hoàn thành để đánh giá, đánh giá càng cao phần thường càng phong phú.”