Đường Tụng ngồi trên giường, cầm điện thoại trò chuyện với mấy cầu thủ khác.
Thỉnh thoảng lại nhìn về phía cửa phòng vệ sinh, trên mặt mang theo vẻ không kịp chờ đợi.
Đã nửa tiếng, Đổng Ngọc Ngôn vẫn chưa đi ra.
Nghe tiếng nước ở bên trong, lại có tiếng máy sấy tóc, tiếng sột soạt của tất…
Cảm giác chờ mong của hắn bị kéo lên đến đỉnh, nội tâm càng ngày càng ngứa ngáy.
Cảm giác chờ mong như có như không do Đổng Ngọc Ngôn tạo ra này, quả thực là chọc trúng chỗ ngứa của hắn.
So với Trình Nhạc Nhạc và Lý Nhã Lỵ, Đổng Ngọc Ngôn rất chú ý cảm giác nghi thức và bầu không khí, cũng rất có tâm cơ.
Kẹt kẹt… cửa phòng tắm chậm rãi kéo ra.
Đổng Ngọc Ngôn trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu đã xuất hiện trước mặt Đường Tụng.
Có lẽ là bởi vì Đường Tụng từng tán thưởng mắt của nàng.
Nên Đổng Ngọc Ngôn cố tình kẻ mắt, đeo kính áp tròng đỏ mà hắn thích. (có ảnh)
Bộ ngực size không bị trói buộc cao vút và sung mãn.
Quần skinny bó sát phác họa ra đường cong mông eo mượt mà.
Nàng bước chân đất đi về phía Đường Tụng.
Khuôn mặt quen thuộc kia đã không còn vẻ ôn nhu như nước, mà thay vào đó là vẻ cao ngạo lạnh lùng mang theo một tia quyến rũ.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong không khí tựa như có tia lửa.
Đường Tụng nuốt ngụm nước miếng.
Trải qua một thời gian chờ đợi, giá trị chờ mong của hắn đã max điểm, có chút không kiềm chế được.
Đổng Ngọc Ngôn đứng cách hắn một mét, ưỡn bộ ngực cao vút, đồng tử màu đỏ nhìn thẳng vào hắn.
Giống như là đang phát động khiêu khích.
Sau khi tắm xong, mùi thơm ngát của sữa tắm hòa với đồ trang điểm và nước hoa đập vào mắt.
Đường Tụng khịt khịt mũi, trực tiếp đưa tay kéo nàng qua.
Đổng Ngọc Ngôn uốn éo người, ngăn cản bàn tay làm loạn của Đường Tụng.
Dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng nói: “Bạn Đường Tụng này, hình như bạn còn chưa tỏ tình đâu.”
Vị trà xanh nhàn nhạt truyền đến từ trong miệng nàng, là mùi kẹo cao su Đổng Ngọc Ngôn hay dùng.
Đường Tụng mỉm cười, trong lòng cũng cảm thấy hơi có lỗi với nàng.
Bọn họ đã xác định quan hệ từ rất lâu, hắn cũng chưa từng nói mấy lời yêu đương.
Trái lại thì Đổng Ngọc Ngôn thường xuyên gửi những lời như vậy.
Mỗi khi hai người thân mật, thì nàng cũng sẽ nói vài câu tâm tình, biểu đạt tình cảm của mình.
Tựa như vẫn luôn là nàng đang chủ động.
Đường Tụng ngậm lấy vành tai của nàng, giọng nói thành khẩn: “Đổng Ngọc Ngôn, anh yêu em.”
Nghe được câu nói mình chờ đợi từ lâu, Đổng Ngọc Ngôn hô hấp dồn dập, bộ ngực phập phồng kịch liệt, khóe mắt hơi ươn ướt.
Nàng chờ giây phút này quá lâu.
Nếu như không nghe được câu này, nàng luôn cảm thấy lần đầu tiên sẽ không hoàn mỹ.
“Anh nhất định là thật lòng.” Nàng kéo tay Đường Tụng, đặt lên tim mình: “Em cũng thật lòng, em yêu anh.”
Ngay sau đó, thân thể Đổng Ngọc Ngôn bay lên.
Sau một tiếng kêu, bờ môi nàng đã bị chặn lại.
Cảm giác kích thích mãnh liệt truyền đến, giờ phút này nàng cực kỳ chủ động.
Dùng sức hôn môi mỏng của Đường Tụng, đôi tay sờ mó loạn xạ.
Tựa như còn khát vọng hơn cả hắn.
Đêm cuối thu, gió lạnh lẽo.
Từng chiếc từng chiếc lá rụng bị gió cuốn trôi, lên lên xuống xuống không ngừng.
Nhánh cây va chạm vào nhau, phát ra những tiếng kêu rên không kiêng nể.
…
Gió rét qua đi, lại là một trời thu mát mẻ.
Vừa qua 0 giờ sáng.
Mùa thu nghênh đón những ngày cuối cùng, sương bắt đầu xuống.
Thời tiết càng ngày càng
Tuy nhiên, bầu không khí trong phòng ngủ lại rất nhiệt liệt nóng bỏng.
Sắc mặt Đổng Ngọc Ngôn đỏ như táo, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi và no đủ.
Nàng rụt rè nói: “Em biết sai thật rồi!”
Đường Tụng ôm lấy thân thể mềm mại thơm ngào ngạt của Đổng Ngọc Ngôn, đình chỉ chuyển động.
Nhẹ nhàng vuốt ve bóng lưng nàng, cười tủm tỉm nói: “Vậy tha cho em lần này.”
Đổng Ngọc Ngôn hừ nhẹ một tiếng, tựa vào ngực hắn, nhắm mắt nỉ non: “Không có ruộng bị cày hỏng, chỉ có trâu bị chết vì mệt, một ngày nào đó, em sẽ lật kèo.”
“Keng, chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ‘nhân duyên’.”
“Keng, bạn nhận được một bất động sản ngẫu nhiên ‘nơi ở tại Bắc Thành Hoa Viên x1’. Mời ba ngày sau đi nhận.”
“Keng, chúc mừng túc chủ chiêu mộ cầu thủ mới, tiến thêm một bước trên con đường gây dựng đội bóng.”
“Keng, kiểm tra được cầu thủ mới có độ trưởng thành cực cao, đang khởi tạo nhân vật trò chơi…”
“Keng, đã sáng tạo nhân vật ‘Đổng Ngọc Ngôn’, nhiệm vụ trưởng thành đã mở, mời tự kiểm tra.”
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, Đường Tụng hơi chấn động.
Nhất là câu ‘độ trưởng thành cực cao’, đã chứng minh Đổng Ngọc Ngôn đúng là một nhân tài.
Hắn lập tức kiểm kê thu hoạch.
Nơi ở tại Bắc Thành Hoa Viên x1: 180 mét vuông, 4 phòng 2 sảnh 3 vệ sinh, mỗi hộ một thang riêng biệt… Mời ba ngày sau đến văn phòng bất động sản tại Bắc Thành Hoa Viên để nhận.
“Cái này… mẹ nó… giống hệt căn nhà của Trình Nhạc Nhạc…” Đường Tụng nuốt ngụm nước miếng.
Trình Nhạc Nhạc vẫn đang ở trong tiểu khu này.
Mặc dù bình thường nàng hay ở trong trường, nhưng nếu Đổng Ngọc Ngôn cũng vào ở, nói không chừng có ngày chạm mặt nhau.
Đột nhiên, Đường Tụng lại hơi động lòng.
Nếu như vậy, nói không chừng hắn có thể thông qua quản lý thời gian, để đồng thời quan tâm đến sức khỏe thể xác và tinh thần của hai cầu thủ.
Ví dụ như tối hôm nay chơi xong một trận bóng.
Sáng hôm sau rời giường, tiến hành thi đấu huấn luyện với một cầu thủ khác.
Như vậy không chỉ có thể duy trì cảm giác chơi bóng ba người, mà còn có thể bầu bạn nhiều hơn.
Nghĩ như vậy, Đường Tụng không khỏi cười khẽ.
Đổng Ngọc Ngôn mở mắt ra, dịu dàng hỏi: “Sao thế?”
Đường Tụng véo má nàng, cười tủm tỉm nói: “Ngọc Ngôn, mấy ngày nữa anh có bất ngờ cho em.”
“Bất ngờ gì?”
“Giờ chưa nói được.”
“Nói cho em biết đi mà.” Đổng Ngọc Ngôn nũng nịu, giả bộ ngây thơ.
Đường Tụng vỗ lên mông nàng một cái: “Muốn chơi thêm một trận nữa à?”
Đổng Ngọc Ngôn cứng đờ, lập tức yên tĩnh lại, không dám nói gì nữa.
Đường Tụng mở trung tâm cá nhân.
Bên cạnh hình 3D trần trụi của hắn, xuất hiện nhân vật trò chơi thứ tư.
Nhưng so sánh ra, mô hình 3D của Đổng Ngọc Ngôn không có gì quá đặc biệt.
Không có mông đào mật như Trình Nhạc Nhạc, chân ly rượu như Lý Nhã Lỵ, ngực cỡ E như Liễu Bảo Nguyệt.
Nhưng tổng thể lại rất cân đối.
Đường Tụng so sánh và thưởng thức một lát, mời ấn vào mô hình ‘Đổng Ngọc Ngôn’.
Lập tức xuất hiện một giao diện.
Bên trái là thông tin cá nhân của nàng.
Tuổi tác: 23 tuổi, chiều cao: 1m68, cân nặng: 54kg.
Trí lực: 77, sức chịu đựng: 58, nhanh nhẹn: 56.
Kỹ năng: không.
Độ trưởng thành: 35/90.
Lại là một cầu thủ ưu tú có độ trưởng thành 90.
Mặc dù thuộc tính của Đổng Ngọc Ngôn kém hơn Trình Nhạc Nhạc, nhưng độ trưởng thành lại rất cao.
Chứng tỏ nàng rất có tính dẻo, có tiềm lực trở thành một nhân tài cao cấp.
Có hệ thống trợ giúp, có thể quy hoạch con đường phát triển cho nàng, phát huy bản thân tốt hơn.
Bởi vì là nhân vật do Đường Tụng chiêu mộ, nên hệ thống không tự động quy hoạch con đường phát triển.
Bên phải giao diện là những lựa chọn bắt mắt.
“Mời lựa chọn con đường phát triển của nhân vật ‘Đổng Ngọc Ngôn’.
A: Trợ lý công việc, nâng cao năng lực làm việc của nhân vật, bồi dưỡng kiên nhẫn, cẩn thận, lòng trách nhiệm, trợ giúp người chơi quản lý thời gian, xử lý công việc, tiếp đãi thương vụ, vân vân… có thể chiêu mộ đội ngũ hỗ trợ.
B: Nữ nghệ sĩ, có thể trở thành nghệ sĩ ký hợp đồng cấp S của công ty giải trí Tụng Mỹ, hưởng đãi ngộ của minh tinh. Trước đó cần tiến hành huấn luyện ca hát, diễn xuất, vân vân… tỷ lệ thành công và hồi báo tương đối cao.
C: Tinh anh thương nghiệp, bồi dưỡng thành nữ cường nhân, cân nhắc đến độ trưởng thành và năng lực cá nhân của nhân vật hiện nay, cần tiến thành huấn luyện nhất định.
Chú: Con đường phát triển của nhân vật sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ chính tuyến của người chơi, mời lựa chọn thích đáng.