Đường Tụng mỉm cười: “Anh đã hứa giúp em trở thành nữ cường nhân, tự nhiên là nói được thì làm được. Đây là bước đầu tiên trong việc bồi dưỡng, em có lòng tin hoàn thành nhiệm vụ không?”
Đổng Ngọc Ngôn ánh mắt lay động, có chút lo sợ bất an nói: “Chuyện này… em không có kinh nghiệm, em sợ làm anh thất vọng.”
“Không sao.” Đường Tụng véo véo khuôn mặt xinh đẹp của nàng: “Anh sẽ an bài một đội ngũ chuyên nghiệp từ tư bản Tĩnh Ngộ đến trợ giúp em, bồi dưỡng em. Em chỉ cần cố gắng học tập, mau chóng trưởng thành.”
“Đằng!”
Nghe thấy vậy, Đổng Ngọc Ngôn trực tiếp đứng bật dậy, khó tin nói: “Tư bản Tĩnh Ngộ? Là … là … em tư bản Tĩnh Ngộ mà em biết sao?”
“Đương nhiên, đó cũng là công ty dưới cờ tập đoàn Đường Tống.”
“Đường Tụng, em không nằm mơ chứ?” Đổng Ngọc Ngôn nhìn hắn.
Đường Tụng ngoắc tay với nàng.
Đổng Ngọc Ngôn lập tức bu lại gần.
Đường Tụng đưa tay, cảm nhận nhịp tim kịch liệt của nàng.
Trợ giúp nàng bình ổn cảm xúc xao động.
Một lát sau, Đổng Ngọc Ngôn thở gấp nói: “Được rồi, em tin mình không nằm mơ rồi.”
Đường Tụng mỉm cười, thu hồi bàn tay, ngửi một hơi, mùi hương quen thuộc rất chọc người.
Đổng Ngọc Ngôn cắn đôi môi nở nang, nhỏ giọng nói: “Anh chờ em một lát, em vào nhà vệ sinh một chuyến.”
Nói xong liền chạy chậm rời đi.
Một lúc sau, nàng đã đổi kiểu tóc, đeo kính áp tròng đỏ và xuất hiện. (có ảnh)
Nàng cất bước đi đến bàn ăn, trong con ngươi mang theo sương mù.
Chậm rãi ngồi xuống trước ghế.
Lắc lắc hai đuôi ngựa, nhỏ giọng nói: “Tóc quá dài, giúp em cầm đi, em muốn ăn sáng.”
Đường Tụng nhíu mày, cảm nhận được tình yêu thương thâm trầm của đối phương.
Hắn khẽ vuốt ve sợi tóc mềm mại của nàng, giúp nàng nắm chặt hai đuôi ngựa, đề phòng tóc dính phải.
Không thể không nói, xúc cảm đuôi ngựa đen nhánh rất tốt.
Nhìn Đổng Ngọc Ngôn nghiêm túc ăn sáng.
Hai tay của Đường Tụng hơi dùng sức, cảm nhận cảm giác thỏa mãn.
Nhớ đến tiến độ nhiệm vụ chính tuyến ngày hôm qua, Thương Thành có vật phẩm mới, còn chưa kịp xem.
Đường Tụng điều chỉnh tư thế ngồi.
Mở Thương Thành, kệ hàng vốn trống rỗng, xuất hiện ba vật phẩm mới.
Hạt năng lượng x5: Sau khi sử dụng có thể khôi phục tinh thần, thể lực, xua tan cảm giác mệt mỏi, bảo trì trạng thái tốt hơn, giá bán 3 triệu.
Chú: Sau khi quá mệt mỏi, đau eo đau chân, tinh thần không phấn chấn, giống như cơ thể bị móc sạch. Chỉ cần một hạt năng lượng, anh vui em vui hai người cùng vui.
Đây là thứ tốt, nếu khi sử dụng ‘thẻ đọc’ mà có nó, hắn có thể học tập nhiều thứ hơn.
Đương nhiên, đây cũng là một thần khí trên sân bóng.
Năng lực của Đường Tụng rất xuất chúng, nhưng theo kỹ thuật và thể năng của cầu thủ tăng lên, nhất là sau này còn chơi bóng với nhiều cầu thủ cùng một lúc.
Thì hắn rất có thể sẽ ‘giống như thân thể bị móc sạch’ như hệ thống miêu tả.
Lúc đó chỉ cần một hạt năng lượng, hắn có thể sinh long hoạt hổ, bất khả chiến bại.
Ấn ký may mắn x1: Sau khi sử dụng sẽ nhận được buff may mắn +10, thời hạn 24 giờ, giá bán 8 triệu.
Khá lắm, may mắn +10.
Đây là đi ra đường cũng nhận được tiền nha.
Phải biết, bộ ‘thời trang – mùa thu’ cũng chỉ tăng 1 điểm may mắn.
Mặc dù chỉ có hiệu lực trong 24 giờ, nhưng dùng để rút thưởng cũng rất tốt.
Thẻ trao đổi 50% sản nghiệp: Sau khi sử dụng, nhận được quyền hạn mua sắm 50% sản nghiệp ngẫu nhiên, giá bán 50 triệu.
Chú: Sản nghiệp có giá trị từ 10 triệu đến 1 tỷ.
Đây là một đạo cụ mang tính chất cá cược.
Giá bán 50 triệu, vậy phải mở được sản nghiệp 100 triệu mới không lỗ.
Tuy nhiên, nếu như kết hợp với đạo cụ ‘ấn ký may mắn’, vậy chính là kiếm bộn không lỗ.
Dưới buff ‘may mắn +10’, có khả năng cao là rút được sản nghiệp 1 tỷ.
Nhưng cho dù là 50%, thì cũng cần 500 triệu để mua.
Dù hắn còn 500 triệu đầu tư, nhưng tiếp đó cần thu mua tiệm lẩu Thượng Hà, làm nhiệm vụ ‘nhà đầu tư’, và nhiệm vụ trưởng thành của Đổng Ngọc Ngôn, tất cả đều cần tài chính.
Vẫn là chờ một thời gian đi.
“Sữa bò yến mạch uống ngon thật.” Đổng Ngọc Ngôn ngẩng đầu lên, liếm liếm chút sữa còn dính bên khóe miệng: “Sau này có thời gian thì em vẫn muốn uống, chỉ là làm có hơi phiền.”
Đường Tụng gật đầu phụ họa: “Sữa bò yến mạch chứa rất nhiều vitamin và vật chất dinh dưỡng, có tác dụng an thần, nhuận phổi thông tràng, bổ máu, là hàng bổ dưỡng cao cấp. Hôm nay em vất vả rồi, hay là lần sau để anh làm cho em, em chỉ cần an tâm hưởng thụ là được rồi.”
Đổng Ngọc Ngôn hỏi đỏ mặt, dịu dàng nói: “Em nghe anh, dù sao chỉ cần có sữa uống là được.”
Đường Tụng nâng cằm nàng lên, nhìn vào đôi mắt màu đỏ rực của nàng, dặn dò: “Còn có một việc, 20 triệu này, chỉ có thể dùng để đầu tư, không thể dùng vào việc khác.”
Đổng Ngọc Ngôn vội vàng gật đầu, chân thành nói: “Anh yên tâm, em hiểu.”
Nói xong, nàng lại bước nhanh vào phòng vệ sinh.
Một lúc sau, điện thoại của Đường Tụng vang lên.
Cầm lên xem.
Là bạn cũ Trương Hạo.
Lần trước gặp mặt thì Đường Tụng đã mời Trương Hạo đến Yến Thành phát triển, nhưng về sau Trương Hạo đã từ chối.
Nguyên nhân rất mập mờ, đại khái là bạn gái không đồng ý đi.
Khi đó Đường Tụng đang trong giai đoạn sử dụng thẻ đọc, nên cũng không để ý nhiều.
Nghe máy, giọng nói hơi buồn ngủ của Trương Hạo vang lên: “Alo, Tiểu Tụng, rảnh không?”
Đường Tụng: “Rảnh, Hạo Tử, có chuyện gì sao? Định đến Yến Thành à?”
Trương Hạo xin lỗi: “Haiz, xin lỗi người anh em, bạn gái tôi rất nóng tính, tôi vừa nói chuyện này ra, cô ấy đã đòi chia tay rồi, thực sự là hết cách.”
Đường Tụng: “Được rồi, dù sao tôi cũng hoan nghênh ông bất cứ lúc nào.”
Trương Hạo yên lặng một chút, nói: “Haiz, không nói chuyện này nữa, hôm nay có chuyện vui muốn báo cho ông biết. Mấy người bạn cùng lớp của chúng ta sẽ tụ tập ở khách sạn Giang Tiên Cư tối nay. Ông lên đại học thì ít liên lạc với họ, lần này tranh thủ thời gian đi gặp mặt mọi người đi.”
Đường Tụng kinh ngạc nói: “Sao bạn cấp ba của chúng ta lại chạy đến Yến Thành họp lớp?”
Trương Hạo cười nói: “Cái huyện thành nhỏ này không phát triển gì cả, đại đa số người đều ra ngoài làm việc. Có hơn 10 người ở Yến Thành, các ngành các nghề đều có, lần này đều là những người phát triển không tệ không tụ. Quan hệ tốt với họ, sẽ có lợi cho việc kinh doanh của ông ở Yến Thành.”
Đường Tụng lập tức hiểu được, Trương Hạo đang giúp mình phát triển quan hệ.
Thời đại học trầm mê vào game, đúng là không để ý đến nhiều thứ, những bạn học tốt ngày xưa, cũng ít liên hệ.
Trương Hạo lại nói: “Ông nhớ Lý Nhất Hàng không? Tên đó đang lập nghiệp, mở một công ty làm game ở Yến Thành. Lần này cũng là Lý Nhất Hàng chủ động triệu tập mọi người, ngoại trừ gặp mặt ôn chuyện ra, còn có ý định tìm đầu tư từ những người phát triển tốt như các ông. Nếu ông không có ý định đầu tư, vậy thì đi qua ôn chuyện cũng được. Hai người Trạch Châu và lão Hạ cũng đến, hiện giờ cũng làm ngành phục vụ giống như ông. Mọi người trao đổi kinh nghiệm, cũng không có chỗ xấu.”
“Được, cảm ơn ông.”
Mặc dù Đường Tụng bây giờ không cần đám bạn học cũ này giúp đỡ, nhưng hắn vẫn cảm nhận được ý tốt của Trương Hạo.
Trương Hạo cười ha ha: “Cảm ơn cái gì, khách khí như vậy làm gì. Thôi tôi cúp đây, lát nữa sẽ gửi tin tức cụ thể cho ông. Tôi phải mang khách đi xem nhà rồi.”
“Đúng rồi.” Đường Tụng hơi do dự một chút, hỏi: “Trương Nghiên có đi không?”
Trương Hạo ngẩn người, nói: “Chắc là không, dù sao cô ấy vẫn chưa tốt nghiệp.”
Đường Tụng lập tức phản ứng lại.
Lần họp lớp này, cũng coi như là bữa cơm ‘cao cấp’.
Trương Nghiên là một sinh viên chưa tốt nghiệp, đúng là khó có thể tham dự vào.
Trương Hạo cười nói: “Nhưng có Lý Vũ Bình, Lý Vũ Bình và Trương Nghiên vẫn luôn liên lạc với nhau. Tối nay ông có thể xin phương thức liên lạc của Trương Nghiên. Trước kia hai người thân như vậy, lại đều ở Yến Thành, đúng là nên liên lạc nhiều hơn.”
“Được rồi.”
Cúp máy, Đường Tụng thở dài.
Không biết mình đang suy nghĩ cái gì.
Có lẽ là muốn xác nhận một chút, xem xem cuộc sống của nàng bây giờ thế nào đi!