Giang Tiên Cư, phòng 310.
Sau khi nghe thấy câu trả lời của lớp trưởng Lý Vũ Bình, cảm xúc của Đường Tụng hơi hạ xuống.
Suy tư giây lát, liền lấy điện thoại ra nói: “Lớp trưởng, chúng ta add wechat đi.”
“Được, thời cấp ba thì là add QQ. Quay đầu tôi sẽ kéo người trong lớp chúng ta vào trong nhóm wechat.” Lý Vũ Bình cười nói, mở mã QR ra.
“Mọi người đều add đi, tôi cũng gửi tài liệu cho mọi người luôn.” Lý Nhất Hàng cũng đưa điện thoại qua.
“Đúng, tôi cũng chưa có wechat của lớp trưởng và Đường Tụng, chúng ta đều add đi.”
Ngoại trừ Hạ Minh, những bạn học khác đều không có wechat của Đường Tụng.
Sau khi add wechat xong, Đường Tụng bị Lý Nhất Hàng kéo vào một nhóm nhỏ.
Nhóm tên là ‘nhóm đầu tư chiến lược’.
Rất nhanh, Lý Nhất Hàng đã gửi một phần tài liệu công ty vào trong nhóm.
Sau đó giơ ly rượu lên, cười nói: “Mọi người xem một chút, có vấn đề gì có thể tìm tôi, lại mời mọi người một ly, cảm ơn vì đã ủng hộ.”
Mấy người cười cười nói nói, đều uống kha khá.
Nhất là Lý Nhất Hàng, sắc mặt đỏ lên, nói chuyện cũng mạnh mẽ hơn.
Bắt đầu miêu tả câu chuyện đại học của mình cho đám bạn học.
Mấy năm đó, tuyệt đối có thể nói là những tháng ngày đắc ý.
Bản thân hắn cũng có thành tích không tệ, sau khi tốt nghiệp thì vào đại học Yến Thành.
Trong trường biểu hiện rất xuất chúng, vì chơi ‘ai là nội ứng’ với bạn bè, nên đã kéo mấy người khai phát ra một game nhỏ để chơi, không ngừ lại hot lên trong sân trường.
Sinh viên rất nhiều thời gian, rất nhiều người cũng thích chơi mấy trò chơi nhỏ có lợi cho trí tuệ này.
Thế là, trò chơi nhỏ thông qua một nhóm sinh viên, bắt đầu khuếch tán ra ngoài.
Vì vậy hắn kiếm được món tiền đầu tiên.
Trong lúc đại học, cũng có hai người bạn gái xinh đẹp, nhưng sau khi tốt nghiệp thì đã chia tay.
Những người khác cũng bắt đầu mở miệng, nói về những năm gần đây của mình.
Mấy người Trương Trạch Châu, Hạ Minh đều có điều kiện gia đình rất tốt, hoặc là làm ăn ở ngay huyện.
Dù bằng cấp bọn họ không cao, thậm chí có người còn không học đại học, nhưng có tích góp của cha mẹ.
Bọn họ chỉ cần đi theo con đường của cha mẹ, cộng thêm sự giúp đỡ của họ hàng và các mối quan hệ.
Chẳng mấy chốc đã đứng vững ở Yến Thành.
Trước mắt phát triển cũng không tệ, với những người ở độ tuổi này, cũng coi như là thành công.
Đường Tụng nghe chuyện của mọi người, thỉnh thoảng uống mấy ngụm rượu, dần dần cũng cảm thấy hơi say say.
Nhịn không được mà nhớ đến Trương Nghiên ngồi cùng bàn.
Điều kiện gia đình nàng rất khó khăn, cấp ba nàng rất tiết kiệm, thường xuyên không ăn sáng, buổi tối thì ăn đồ thừa từ trưa.
Khi đó Đường Tụng nhìn không được, thỉnh thoảng mang cho nàng chút đồ ăn vặt, sáng cũng mua thêm mấy cái bánh bao và bánh nướng cho nàng.
Có lẽ đây cũng là một nguyên nhân mà nàng thích hắn đi.
Đường Tụng rất khó tưởng tượng, một cô gái nho nhã và hướng nội như vậy, lại có dũng khí nhét ảnh vào trong sách của mình.
Chẳng qua bây giờ, Đường Tụng và Trương Nghiên đều có thay đổi không nhỏ so với lúc còn đi học.
Ví dụ như hắn đã biến thành một Hải Vương chính hiệu.
Hắn cũng không muốn tùy tiện đi quấy rầy cuộc sống của đối phương.
Suy tư một lúc, hắn vẫn quyết định giao quyền lợi lựa chọn cho đối phương.
“Lớp trưởng, quay đầu gửi wechat của tôi cho Trương Nghiên nhé.”
Lý Vũ Bình nghĩ nghĩ, giống như đoán được ý của hắn, gật đầu nói: “Được, ông yên tâm.”
Quyết định xong, Đường Tụng giống như giải quyết được một tâm sự.
Cầm chén rượu lên, chủ động mời mấy người.
Một lúc sau, âm báo wechat của Lý Vũ Bình vang lên.
Nàng cầm lên xem một chút, thần sắc hơi sững sờ.
Bộ VC - Kiều Á Bân: Bộ phận đầu tư mạo hiểm đang teambuilding tại Giang Tiên Cư, happying.
Lý Vũ Bình ngẩng đầu nhìn Lý Nhất Hàng một chút, giữa hàng lông mày hiện lên vẻ giãy dụa.
Sau khi nàng tốt nghiệp, vất vả lắm mới vào được công ty khống chế cổ phần Tự Nhiên.
Trải qua ba vòng phỏng vấn, cạnh tranh với hơn mười người, được xưng là qua năm quan chém sáu tướng.
Nàng cũng rất quý trọng công việc này.
Vốn không muốn giới thiệu cho Lý Nhất Hàng.
Nhưng hôm nay tình cờ gặp mặt ở đây.
Bộ phận đầu tư này phụ trách thẩm tra giai đoạn đầu.
Cũng là thứ Lý Nhất Hàng cần nhất.
Hơn nữa tình cớ gặp mặt ở đây, những lãnh đạo kia cũng sẽ không để ý nhỉ?
Do dự một lát, nàng mở miệng nói: “Nhất Hàng.”
Lý Nhất Hàng dừng lại: “Có chuyện gì sao lớp trưởng.”
“Bộ phận VC của công ty bọn tôi đang teambuilding ở đây, trong đó có mấy giám đốc đầu tư, có muốn qua tìm vận may không?”
Nghe vậy, Lý Nhất Hàng trực tiếp đứng lên, thần sắc phấn khởi nói: “Cái này… cũng quá trùng hợp rồi! Lớp trưởng, bà nhất định phải giúp tôi một tay.”
Lý Vũ Bình thở dài, nói: “Tôi cũng không có mặt mũi lớn như vậy, tôi chỉ là một nhân viên hành chính mới vào làm không lâu. Hay là như vậy đi, chúng ta ra hành lang chờ một lúc. Nếu gặp phải đồng nghiệp bộ phận VC đi ra, tôi sẽ dẫn ông lên trò chuyện. Có thể thành công hay không, có thể nói đến nước nào, vậy phải xem bản thân ông.”
Lý Nhất Hàng vội vàng gật đầu: “Được được, vậy chúng ta đi ra ngoài đi.”
Đưa mắt nhìn hai người rời đi.
Đường Tụng cầm điện thoại lên, bắt đầu xem tài liệu mà vị bạn học cũ này vừa gửi đến.
Hạng mục này dựa vào trò chơi nhỏ ‘ai là nội ứng’ mà Lý Nhất Hàng khai phát thời đại học, gia tăng thêm một ít đạo cụ và sự kiện ngẫu nhiên, để người chơi có nhiều lựa chọn và cơ hội hơn.
Trừ cái đó ra, còn tăng thêm các trò chơi nhỏ như mê cung, rắn săn mồi… với tư cách là bổ sung.
Trước mắt đang trong giai đoạn khai phát, ngoại trừ chơi trên wechat, còn đang lên kế hoạch làm app cho android và IOS, và cả website.
Có thể thấy, vị bạn học này đang đi đúng.
Tuy nhiên, cũng có không ít chỗ xấu.
Chi phí khai phát quá cao, trò chơi không đủ phong phú, hạng mục tiến triển chậm, tốc độ update cũng rất chậm.
Chỉnh thể mà nói, đây là một hạng mục nguy hiểm.
Đương nhiên, đây chỉ là phán đoán của cá nhân Đường Tụng.
Nhưng đây dù sao cũng chỉ là một hạng mục nhỏ, không cần phải lãng phí một cơ hội ‘bản thảo của Ngô Khác Chi’.
Nếu vị bạn học này cần trợ giúp, hắn cũng không ngại ném chút tiền.
Vài người khác cũng đang xem tài liệu này, thỉnh thoảng lại thảo luận vài câu.
Nhưng không có ai có ý định đầu tư.
…
Trên hành lang.
Lý Nhất Hàng mang theo vẻ khẩn trương và hưng phấn, thỉnh thoảng lại đảo mắt qua cửa của mấy căn phòng còn lại.
Công ty Tự Nhiên đã thành lập hơn mười năm, là một công ty đầu tư tài chính cỡ lớn.
Đầu tư toàn bộ và khống chế cổ phần của 14 xí nghiệp, tham dự đầu tư vào rất nhiều ngành nghề khác nhau.
Tổng tài sản lên đến 5 tỷ, có tiếng tăm lừng lẫy toàn bộ tỉnh.
Nếu như được đối phương nhìn trúng và đầu tư, như vậy vòng đầu tư bỏ vốn tiếp theo sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Công ty của hắn sẽ phát triển cực nhanh.
Cộc cộc cộc… tiếng bước chân vang lên, là một cô gái ăn mặc tài trí đi ra khỏi toilet.
Lý Vũ Bình vỗ vỗ cánh tay bạn học, tiến lên một bước, mở miệng nói: “Quản lý Kiều, trùng hợp thật!”
Kiều Á Bân nghiêng đầu nhìn một chút, cười nói: “Tiểu Bình, cô cũng ăn cơm ở đây à?”
Lý Vũ Bình khẩn trương xoa xoa tay, vẻ mặt thành khẩn: “Đúng vậy, đi ăn với mấy người bạn cũ, vị này là bạn học của tôi, Lý Nhất Hàng.”
Lý Nhất Hàng nắm chặt nắm đấm, vội vàng lấy danh thiếp ra: “Quản lý Kiều, nghe danh của bộ phận VC của công ty Tự Nhiên đã lâu. Là như vậy, tôi và bạn hùn vốn mở một công ty khoa học kỹ thuật internet, chủ yếu làm khai phát game, hạng mục rất không tệ. Nếu tiện thì ngài có thể cho tôi xin wechat, tôi sẽ gửi tài liệu cho ngài. Trước mắt…”
Kiều Á Bân hiển nhiên là rất quen thuộc với chuyện này, nể mặt Tiểu Bình, cũng kiên nhẫn lắng nghe.
Lúc này mới lên tiếng: “Sàng chọn không thuộc quyền quản lý của tôi, có thể bảo TIểu Bình dẫn cậu đi gặp Trương Dược.”
Lý Nhất Hàng vội vàng kéo vạt áo của Lý Vũ Bình, trong mắt mang theo vẻ cầu khẩn.
Lý Vũ Bình thở một hơi, e sợ nói: “Cảm ơn quản lý Kiều, vậy chúng tôi đi vào nói hai câu rồi đi ngay.”
Nàng không quá quen với bộ phận VC, cộng thêm trong đó còn có mấy vị lãnh đạo nhỏ, nên nội tâm hơi lo sợ bất an.
Sợ đắc tội với đối phương.
“Không sao, đều là đồng nghiệp, giờ cũng không phải giờ làm việc, không cần khẩn trương.” Kiều Á Bân cũng có ấn tượng không tệ với nhân viên mới của bộ phận hành chính này.
Cộng thêm đều là phụ nữ trong công ty lớn, girls help girls, trợ giúp lẫn nhau cũng không có gì.
Ba người cất bước đi vào phòng 308.
Lý Vũ Bình kéo Lý Nhất Hàng đứng sát tường, đảo mắt tìm kiếm vị giám đốc Trương kia.
Cũng may là mọi người cũng không để ý đến hai người họ.
Tiêu điểm của tất cả mọi người là một cô gái, đề tài nói chuyện của họ cũng vây quanh đối phương.
Nhìn đại mỹ nữ cao quý ngồi bên kia, trái tim nhỏ của Lý Vũ Bình lập tức đập rộn lên.
Cô gái này, Lý Vũ Bình thân là chuyên viên phòng hành chính, tự nhiên là nhận ra.
Hơn nữa còn nghe sếp nói đến không ít lần.
Đối phương là nhân viên do tư bản Tĩnh Ngộ cắt cử xuống, thân phận cực kỳ đặc thù.
Là đại nhân vật tuyệt đối không thể đắc tội.
Nàng nhỏ giọng nhắc nhở: “Nhất Hàng, tuyệt đối đừng quấy rầy vị đang ngồi ở vị trí chủ kia!”