Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 337 - Chương 337: Bảo Trì Chất Vấn

Chương 337: Bảo trì chất vấn Chương 337: Bảo trì chất vấn

Nghe thấy Đường Tụng nói vậy, Lý Nhất Hàng đã nổi gân xanh.

Hắn cảm giác Đường Tụng căn bản là không có ý định đầu tư, cũng không có thực lực này.

Trước đó chỉ làm bộ trước mặt đám bạn học cũ mà thôi.

Đây là trang bức xong thì chạy?

Nào có chuyện tốt như vậy!?

“Ông lấy gì cam đoan?” Lý Nhất Hàng vỗ bàn.

Hắn đã tức giận, có chút không khống chế được cảm xúc.

“Nhất Hàng!”

“Lý Nhất Hàng! Đừng quá đáng!”

“Bình tĩnh một chút! Có gì từ từ nói.”

Những người khác đều đứng dậy khuyên can.

Lý Vũ Bình kéo tay Đường Tụng: “Đường Tụng, ông đừng giận, cậu ta nhất thời xúc động thôi.”

“Không sao.” Đường Tụng lắc đầu, cầm điện thoại lên, mở wechat.

Tìm tài khoản của Nhậm Thành Minh, rồi đặt điện thoại lên bàn.

“Đây là wechat của tổng giám đốc đầu tư VC công ty Tự Nhiên, mọi người có thể xác minh lại.”

Lý Vũ Bình ngẩn người, cầm lên xem.

Nhậm Thành Minh: “Đường tiên sinh, đại hội đầu tư xác định vào khoảng ngày 28 tháng 10….”

Nàng liếc nhìn ảnh chân dung.

Là một nam trung niên nghiêm túc, giống hệt vị Nhậm tổng mà nàng từng gặp.

Ấn vào vòng bạn bè của đối phương, đều là các hoạt động, hội nghị, trong đó có không ít hình ảnh nội bộ của công ty.

Nàng ngẩng đầu, khó tin nói: “Dường như là Nhậm tổng của bọn tôi thật.”

Những người khác đều giật mình.

Lư Chí Bằng cầm điện thoại lên xem một chút, biểu cảm có hơi kỳ dị.

Lý Nhất Hàng có hơi choáng váng, hắn rất hiểu tính cách của Lý Vũ Bình.

Mặc dù tướng mạo bình thường, nhưng làm người chính trực, tính cách nhiệt tình hào phóng.

Không thể nào nói dối giúp Đường Tụng.

Hắn rướn người qua, nhìn lướt qua màn hình điện thoại của Đường Tụng.

Chờ thấy tin nhắn của đối phương, thì cũng giật mình.

Hắn biết đại hội đầu tư mạo hiểm, lúc trước cũng báo danh, tiếc là không thông qua xét duyệt.

Nhưng bây giờ hắn vẫn nửa tin nửa ngờ, không dám tin.

Lư Chí Bằng nghi ngờ nói: “Tôi nghe nói gần đây có trò lừa đảo. Họ sẽ copy tất cả vòng bạn bè của đối phương rồi đăng lên tài khoản của mình, từ từ ngụy trang thành đối phương, từ đó tiến hành lửa đảo. Hơn nữa, đối phương khách khí với cậu như vậy, căn bản là không phù hợp với thân phận của đối phương. Đường Tụng, cậu sẽ không bị lừa chứ? Đối phương hứa hẹn cho cậu tham gia đại hội đầu tư mạo hiểm, rồi có đòi tiền thế chấp gì không?”

Nghe vậy, Lý Nhất Hàng cũng phản ứng kịp.

Như vậy mới hợp lý!

Bảo sao cứ thấy là lạ ở chỗ nào.

Quản lý cấp cao của công ty Tự Nhiên, sao có thể khách khí với Đường Tụng như vậy?

“Tôi nói được thì làm được, nếu không tin thì có thể bảo trì chất vấn.” Đường Tụng cầm điện thoại, lạnh nhạt nói với Lý Nhất Hàng: “Nếu ông có lòng tin với hạng mục công ty mình, vậy thì cố gắng bắt lấy cơ hội này đi.”

Nói xong, hắn không để ý đến đối phương nữa.

Theo góc nhìn của hắn, hạng mục của Lý Nhất Hàng là không có tiềm lực phát triển.

Trên thị trường có quá nhiều công ty cùng loại, muốn vào đại hội đầu tư mạo hiểm để tuyên truyền cũng không đủ tư cách.

Cơ cấu đầu tư chính quy cũng chướng mắt.

“Nhất Hàng, ông chờ một chút đi, nếu Đường Tụng nói thật, vậy ông có thể nhận được cơ hội tiếp xúc với công ty Tự Nhiên rồi.” Trương Trạch Châu thấy bầu không khí hơi xấu hổ, vội vàng đứng ra hòa giải.

Trần Tử Thần vội vàng phụ họa: “Đúng vậy, lại nói một giám đốc đầu tư cũng không có quá nhiều quan hệ, chỉ cần hạng mục tốt, thì sẽ có cơ hội.”

Lý Nhất Hàng cau mày, ánh mắt lúc sáng lúc tối, không nói một lời.

Lư Chí Bằng vỗ vỗ bả vai cậu ta, an ủi: “Đều là bạn học, nếu cuối cùng công ty ông không qua được cửa ải này, chúng tôi có thể góp một chút, giúp ông hoàn thành vòng đầu tư thiên thần.”

Hắn rất thân với Lư Chí Bằng, cấp ba ngủ cùng phòng, thời khắc mấu chốt cũng rất có nghĩa khí.

Trương Trạch Châu cầm chén rượu lên, nói: “Nào nào, mọi người cạn một chén, đều lăn lộn ở Yến Thành, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, sau này vẫn phải trợ giúp lẫn nhau.”

Tâm trạng Lý Nhất Hàng rất kém, cũng cầm chén rượu lên, rồi uống ‘ừng ực ừng ực’.

Bởi vì uống quá nhanh, mặt đã đỏ bừng, còn ho khan vài tiếng.

Những người khác thấy thể, cũng không khuyên uống rượu nữa, bắt đầu trò chuyện về bạn học và giáo viên cũ.

Trương Dược mỉm cười trở về chỗ ngồi.

Trải qua một trận phát tiết, tâm trạng của hắn cực tốt.

Bầu không khí trong phòng rất nhiệt liệt.

Mọi người ăn uống linh đình, cũng thoải mái hơn không ít.

Có đồng nghiệp to gan xách ghế đến ngồi cạnh Lý Mộc Tuyết, thăm dò sở thích của nàng.

Lý Mộc Tuyết thể hiện rất lạnh nhạt, thỉnh thoảng trả lời một hai vấn đề, ngẫu nhiên hỏi một câu về xu thế cổ phiếu.

Đám nam đồng nghiệp lập tức tràn đầy phấn khởi, bắt đầu phân tích, phun ra những danh từ chuyên nghiệp.

Tự thuật mình nhìn trúng cái nào, bàn luận mình mua cái nào, kiếm được bao nhiêu…

Dần dần, mọi người bắt đầu trò chuyện những lĩnh vực cao siêu hơn.

Khiến Lý Mộc Tuyết đang nghe lén phải bối rối.

Lý Mộc Tuyết nghe không hiểu, lại không dám hior, gấp đến độ thầm kêu khổ.

“Mẹ nó, không thể trực tiếp nói cho bà đây biết nên mua loại cổ phiếu nào vào thời gian nào sao?”

Thời gian đã qua 9 giờ tối.

Không ít người rơi vào trạng thái chuếnh choáng, nói chuyện đều hơi mơ hồ.

Lý Mộc Tuyết đã không còn tâm tư nữa, từ tốn nói: “Ngày mai còn phải đi làm, tôi về trước nhé.”

Dù sao trở về Thịnh Nguyên Danh Dinh, nàng còn phải trợ giúp Lỵ Lỵ tập luyện tư thế mới, không thể về quá muộn.

Thân là nhân vật trung tâm của buổi liên hoan, nàng mở miệng thì những người còn lại cũng không còn tâm tư chơi bời nữa.

Trương Dược lại đề nghị: “Mộc Tuyết, đã muộn rồi, hay là tôi đưa cô về nhé.”

“Cảm ơn, không cần, tôi đi với chị Kiều là được.” Lý Mộc Tuyết lắc đầu.

Kiều Á Bân mặt mày hớn hở, cảm giác đêm nay nịnh nọt nhiều như vậy cũng được đền đáp rồi.

Triệu Tư Minh vỗ vỗ bả vai Trương Dược: “Đi thôi lão Trương, chúng ta xuống thanh toán, lại tìm vài người lái thuê.”

Nói xong liền kéo Trương Dược ra ngoài.

Những người khác cũng đứng lên, bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

Đám người lần lượt đi xuống dưới.

Mấy cô gái vây quanh Lý Mộc Tuyết, thảo luận những mặt hàng xa xỉ đang hot gần đây.

Lý Mộc Tuyết là người lăn lộn trong ‘nhóm danh viện’ nhiều năm, tự nhiên rất thành thạo điêu luyện với chủ đề này, biểu diễn như một thiên kim tiểu thư, một ‘bạch phú mỹ’ đỉnh cấp.

Nhìn ánh mất ngưỡng mộ của mọi người, nàng ra vẻ bình tĩnh thong dong, nhưng nội tâm đang sung sướng không thôi.

Nàng cố gắng thiết lập hình thường này, đây cũng chính là giấc mơ nhiều năm của nàng.

Xe sang nhà đẹp, cao quý lãnh diễm, tự do tài chính, hàng hiệu thích thì mua.

Tốt nhất là có thêm một tổng tài bá đạo làm bạn trai nữa.

Đây mẹ nó mới thật sự là ‘danh viện’.

Bình Luận (0)
Comment