Trong trung tâm, đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo.
Hai bên đều là những cửa hàng của các nhãn hiệu thường thấy.
Nam nam nữ nữ đi lướt qua nhau.
Đại bộ phận đều là những cặp đôi, chị em, người một nhà…
Một thanh niên đi một mình như hắn thì đúng là hiếm thấy.
Đường Tụng tay trái cầm cốc cà phê, thỉnh thoảng lại uống mấy ngụm.
Tai nghe đang phát một bài tiếng Anh cũ ‘Free Loop’, âm điệu tràn ngập lãng mạn ôn nhu.
Trình độ tiếng Anh của Đường Tụng rất cao, cộng thêm giai điệu của bài hát này đúng là rất tuyệt.
Không tự chủ được mà ngâm nga theo.
Ánh mắt đảo qua những cửa hàng chung quanh, thấy thú vị thì sẽ dừng chân, đi vào xem một lượt.
Bước chân hắn càng ngày càng nhẹ nhàng.
Hắn dường như không thèm để ý đến những ánh mắt phức tạp ở chung quanh, thỉnh thoảng lại uống vài ngụm cà phê thơm ngát.
Cả người và tâm thần đều rất buông lỏng.
Rất nhanh, hắn dừng lại trước một tiệm đồng hồ Rolex.
Rolex có giá cả rất rộng rãi, rất được ưa chuộng.
Từ 10.000 cho đến đồng hồ cao cấp đến hàng chục triệu đều có.
Lên đến đại gia minh tinh, xuống đến người đi làm thuê phổ thông, ai muốn cũng có thể mua một chiếc Rolex.
Đường Tụng bây giờ chỉ có 2 chiếc đồng hồ.
Một cái là Patek Philippe do thư ký Kim tặng.
Một cái khác là Vacheron Constantin do Tiểu Tĩnh tặng.
Hai chiếc đồng hồ này đều rất đẹp.
Nhưng thân là một phú ông trăm triệu chân chính.
Tự nhiên phải có nhiều đồng hồ, kiểu dáng phong phú, như vậy mới phối hợp được với nhiều loại quần áo, cũng có thể thể hiện phong cách của mình.
Mặc dù Rolex kém hơn Patek Philippe một cấp bậc, nhưng hắn đã có chiếc đồng hồ hơn 40 triệu, nên không quan tâm mấy thứ này.
Đi vào cửa hàng Rolex xa hoa.
Nữ nhân viên bán hàng lập tức sáng mắt lên, nhiệt tình tiếp đãi: “Tiên sinh, chào ngài, hoan nghênh quang lâm, mời ngài tham quan.”
“Ok.” Đường Tụng thuận miệng trả lời một câu, ánh mắt lướt qua từng chiếc đồng hồ phản quang óng ánh trên quầy.
Lúc này, nữ nhân viên mới có tâm tư quan sát tỉ mỉ vị khách hàng này.
Nhìn thấy khuôn mặt này, cảm giác khá quen mắt.
Đẹp trai như vậy, chỉ cần gặp một lần thì nhất định sẽ nhớ kỹ.
Nàng hơi nhớ lại.
Đúng rồi, đã gặp được khi đi dạo phố với chị em tốt Từ Giai Lệ.
Dáng người cao to và dung nhan tuấn mỹ này, làm nàng nhớ mãi không quên.
Khi đó, vị này dẫn hai theo hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đi ra khỏi cửa hàng Cartier.
Thân là người bán Rolex, liếc mắt một cái đã nhận ra hai chiếc đồng hồ trên tay hai cô gái kia.
Giá phải khoảng 150.000 một chiếc.
Hôm nay vị này còn đẹp trai hơn, trên người mang theo khí chất cao quý.
Nhớ đến khi đó nàng còn trêu chọc Giai Lệ, bảo Giai Lệ lên xin wechat.
Không ngờ một ánh mắt của đối phương, lại làm Giai Lệ bỏ chạy.
Sau đó Giai Lệ rầu rĩ không vui vài ngày, giống như nhớ mãi không quên với vị này.
Rất có cảm giác ‘một lần thấy Dương Quá lầm chung thân’.
Nghĩ tới đây, nàng lặng lẽ lấy điện thoại ra, chụp một tấm ảnh Đường Tụng đang cúi đầu quan sát.
Rồi gửi cho bạn thân Từ Giai Lệ.
Còn nói: “Hì hì, nhớ mãi không quên tất có tiếng vọng, để chị đây mở mặt hộ nhé.”
Gửi xong, Trương Tử Kỳ lại nở nụ cười, còn trắng trợn nhìn Đường Tụng.
Trong tiệm cũng không nhiều đồng hồ, không đủ phong phú.
Đường Tụng xem một lượt, cũng không phát hiện ra kiểu dáng nào ưng ý.
Khi hắn đang suy tư, một đôi nam nữ vội vàng đi vào trong, tiếng bước chân rất vội.
Người đàn ông khoảng hơn 30, chải đầu bóng mượt, cổ tay đeo một chiếc đồng hồ vàng, dưới nách là một chiếc ví da màu nâu.
Nhìn có vẻ rất thành thục già dặn.
Nhưng sắc mặt của người này hơi khó coi, không ngừng lấy lòng bạn gái ở bên cạnh.
Trương Tử Kỳ gửi ảnh xong, thấy người đến thì lập tức mở miệng nói: “Lâm tiên sinh, chiếc Rolex Day-Date Ice Blue mà ngài đặt trước đã gửi đến, tôi đi lấy cho ngài.”
Cô gái ăn mặc thời thượng đứng cạnh người đàn ông lại mở miệng nói: “Không cần, chúng tôi đến để trả hàng.”
Nói xong, cô gái còn vỗ lưng chồng mình một cái.
Vị Lâm tiên sinh này cười xấu hổ, xin lỗi: “Hết sức xin lỗi, bên tôi xảy ra chút vấn đề về tài chính, có thể trả hàng UwnyzVJobEỦ
Trương Tử Kỳ vội vàng nói: “Lâm tiên sinh, có thể thì có thể, nhưng sẽ không trả lại tiền cọc, ngoài ra còn có thể phải trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng.”
Nghe vậy, cô gái bên cạnh chợt nói: “Nhất định phải trả tiền cọc cho chúng tôi! Hiện giờ được trả hàng không lý do trong vòng 7 ngày cơ mà? Đồng hồ hơn 700.000, chồng tôi chưa được sự đồng ý của tôi, đã sử dụng tài sản chung của vợ chồng, hôm nay các cô nhất định phải trả lại tiền cho tôi.”
“Lâm phu nhân, ngài đừng nóng giận, cửa hàng cũng đã câu thông với Lâm tiên sinh về điều khoản trả hàng, Lâm tiên sinh cũng đã đồng ý.” Trương Tử Kỳ không hề hoang mang, giải thích rõ ràng, thái độ rất thành khẩn.
Vị Lâm tiên sinh kia lại nhìn vợ mình, nhỏ giọng khuyên vài câu.
Nhưng cũng không có hiệu quả gì.
Thấy đối phương có xu hướng náo loạn.
Đường Tụng chợt đứng lên, hỏi: “Có thể cho tôi xem chiếc đồng hồ đó được không?”
Hai vợ chồng kia lập tức nhìn qua.
Cô gái thấy tướng mạo của Đường Tụng, thái độ lập tức tốt hơn hẳn, vui mừng nói: “Anh muốn tiếp nhận?”
Đường Tụng mỉm cười, thuận miệng nói: “Tôi xem trước đã, nếu thích sẽ mua.”
Thái độ của hắn bình tĩnh tự tin, làm người ta tin tưởng.
Trương Tử Kỳ trao đổi với hai vợ chồng một phen.
Sau khi được đối phương đồng ý.
Lập tức đi mở két, lấy ra một chiếc hộp màu xanh lá có tạo hình rất đẹp, phía trên còn in logo Rolex.
Nàng nhẹ nhàng mở hộp ra.
Một chiếc đồng hồ xinh đẹp xuất hiện trước mắt mọi người.
Trương Tử Kỳ nhìn thấy vẻ mừng rỡ trong mắt Đường Tụng.
Nghiêm túc giới thiệu: “Tiên sinh, đây là Rolex Day-Date 40mm Platinum Ice Blue Baguette, vỏ đồng hồ làm từ bạch kim và kim cương, đường kính 40mm, mặt đồng hồ là ngọc bích chống trầy xước, ống kính cyclops trên hiển thị số ngày, khả năng chống thấm nước lên đến 100m/330 feet…”
Đường Tụng nhìn mặt đồng hồ màu xanh lam như băng, quả thực là rất đẹp.
Chỉ nói đến vẻ ngoài, tuyệt đối xứng với giá cả.
Hắn nhịn không được mà đưa tay ra.
Lâm tiên sinh lập tức tiến lên ngăn cản, nói: “Người anh em, câu không mua thì đừng sờ chứ, còn chưa phải của cậu mà.”
Anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trong mơ của mình, trong mắt đầy vẻ không nỡ.
Khi nhìn thấy hàng thật, mới biết nó đẹp thế nào.
Trương Tử Kỳ nhìn Đường Tụng: “Tiên sinh, chiếc đồng hồ này phải đặt trước ít nhất nửa năm mới có hàng, đúng lúc đang có sẵn, ngài xem…”
Đường Tụng trực tiếp đưa tay cầm đồng hồ: “Tôi mua.”
Lâm tiên sinh vẫn không cam lòng, nói: “Người anh em, chiếc đồng hồ này 750.000 đấy, đủ tiền mua một căn nhà ở Yến Thành rồi, cậu phải cân nhắc kỹ nha.”
Đây chính là chiếc đồng hồ anh mơ ước nhiều nằm, lại đặt trước mấy tháng mới có hàng.
Nếu như không trả tiền cọc, còn phải mất tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.
Khả năng cao là vợ anh ta sẽ để anh ta mua nó.
Bây giờ lại bị người trẻ tuổi này cướp mắt, để anh ta có cảm giác như bị cắm sừng, lòng như đao cắt.
Đường Tụng khẽ ừ: “Viết hóa đơn đi.”
“Vâng, tôi sẽ làm ngay.” Trương Tử Kỳ cũng biết tài lực của đối phương.
Tiện tay tặng hai cô gái đồng hồ 150.000, tự nhiên sẽ không cho rằng Đường Tụng nói đùi.
Thanh toán xong 750.000.
Đường Tụng vẫn thản nhiên như không, giống như bỏ 75 đồng mua chiếc đồng hồ điện tử vậy.
Lâm tiên sinh lập tức yên lặng.
Anh ta cũng coi là nhân sĩ tinh anh, ánh mắt và tâm tính đều không tệ.
Có thể đoán được rất nhiều tin tức từ biểu hiện này.
Biết tài lực của Đường Tụng vượt xa sự tưởng tượng của mình.
Mặc dù vẫn không nỡ, nhưng mà không dám nói gì nữa.
Trương Tử Kỳ dịu dàng nói: “Tiên sinh, để tôi đeo giúp ngài nhé?”
Đường Tụng gật đầu.
“Rất hân hạnh được phục vụ ngài.”
Trương Tử Kỳ cẩn thần cầm đồng hồ lên, nhẹ nhàng đưa vào tay hắn, lại cẩn thân đeo len.
Dưới áo sơ mi trắng và âu phục màu tím, ngón tay trắng nõn có vẻ rất rõ ràng.
Dưới mặt đồng hồ màu xanh băng phụ trợ, lộ ra vẻ thời thượng lại ưu nhã.