Giờ phút này, nhìn nụ cười vui vẻ kia, Trương Linh Linh lập tức cảm thấy trái tim tràn ngập hạnh phúc.
Nàng đỏ mặt nháy mắt với Đường Tụng, điềm nhiên hỏi: “Đường tổng, chào buổi tối! Đang đi dạo phố với bạn cùng phòng thì nhìn thấy anh, cho nên đã to gan đi lên bắt chuyện, chắc anh sẽ không ghét bỏ nhỉ?”
Đường Tụng cười khẽ một tiếng, trực tiếp đưa tay vuốt vuốt mái tóc hơi rối của nàng: “Mấy ngày không gặp mà khách khí như vậy rồi? Đây không phải là Trương Linh Linh mà tôi biết nha.”
Trương Linh Linh cảm nhận hơi ấm của bàn tay trên đỉnh đầu, hơi vểnh môi lên nói nhỏ: “Hôm nay là ngày 27 tháng 10, sau ngày 4 tháng 10 là chúng ta không gặp mặt, đã 23 ngày rồi, sao có thể xem như mấy ngày? Tôi còn gửi nhiều tin nhắn như vậy, anh lại trả lời rất ít, xem ra là đã quên người bạn này.”
Nghe vậy, Đường Tụng hơi sững sờ, không ngờ nàng lại nhớ rõ ràng như vậy.
Xấu hổ thu tay lại, xin lỗi: “Ah… Dạo này tương đối bận, xin lỗi nha.”
Nhìn thấy biểu cảm này của hắn, Trương Linh Linh cảm thấy Đường Tụng quen thuộc đã trở về.
Nàng quay đầu liếc nhìn đám bạn cùng phòng, lại nhìn thanh niên trước mặt.
Khẽ cắn môi, trực tiếp vươn tay véo véo khuôn mặt trắng nõn của Đường Tụng.
“Được rồi, tha thứ cho anh.” Trương Linh Linh cảm nhận một phen, nội tâm lập tức vui vẻ.
Trương Tử Kỳ thấy cảnh này, ánh mắt lấp lóe.
Đây đúng là một Hải Vương điển hình.
…
“Linh Linh chơi thật kìa! Thật sự là can đảm mà!”
“To gan thật đấy!”
“Đây là bị sắc đẹp làm mờ mắt mà!”
Mấy người bạn cùng phòng không khỏi tiến lên vài bước, quan sát hành trình bắt chuyện của Trương Linh Linh ở khoảng cách gần hơn.
Sau đó liền nhìn thấy hai người trò chuyện với nhau, nam thần kia còn đưa tay sờ đầu nàng.
“Đậu xanh!!!!!!”
“Móa móa móa móa móa!”
“Con mẹ nó, tôi nhìn thấy cái gì đây!?”
Mọi người đều trợn tròn mắt, có chút không dám tin.
Ngay sau đó, Trương Linh Linh vậy mà đưa tay véo má nam thần.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, cả đám đều trợn mắt há mồm, nói không ra lời.
Thu Thu thì vẫn yên tĩnh tại chỗ, lẳng lặng nhìn hai người.
Nội tâm vừa hâm mộ và mất mát.
Nàng hiểu khoảng cách giữa mình Đường Tụng hơn bất kỳ kẻ nào.
Lần trước, sau khi gửi tin nhắn kết bạn, thì nàng đã hiểu thái độ của Đường Tụng.
Rất nhiều lần, nàng đã từng muốn cầu xin tha thứ.
Lại sợ nhận được câu trả lời tàn nhẫn.
Nếu như không có sự kiện kia.
Nàng cảm thấy mình và Đường Tụng có thể trở thành bạn rất tốt.
Dù là không yêu đương, thì cũng có thể trở thành bạn tốt như Trương Linh Linh bây giờ.
Gặp mặt có thể thoải mái đi lên nói chuyện, thậm chí sờ mặt, xoa đầu.
Ngẫu nhiên có thể trò chuyện tâm sự, ra ngoài quay chụp video.
Gặp được đồ ăn ngon có thể chia sẻ với nhau.
Gặp được chuyện thú vị của thể thảo luận với nhau.
Có thể chào buổi sáng, chúc ngủ ngon trên wechat.
Mặc dù là những yêu cầu đơn giản như vậy, nhưng lại quá khó để thực hiện.
Thu Thu nắm chặt túi xách của mình, mang theo dũng khí lớn lao để đi về phía trước.
“Biết rõ là không thể làm, tỉnh táo nhưng lại trầm luân.”
“Đây đại khái chính là mình đi!”
…
“Tha thứ dễ dàng như vậy?”
Đường Tụng cười quan sát Trương Linh Linh ở trước mặt.
Mặt mộc không trang điểm, ăn mặc cũng mộc mạc như trước kia, không khác lần đầu gặp mặt là bao.
Thật ra dung mạo của nàng cũng coi như không tệ.
Mặc dù không quá xinh đẹp, nhưng cũng rất thanh tú.
Thuộc về loại hình nhìn nhiều cũng sẽ không ngán.
Đương nhiên, so với khuôn mặt ngự tỷ hệ cấm dục của Thu Thu, cộng thêm size 32D, dáng người lồi lõm của Thu Thu thì không so được rồi.
Nghĩ đến Thu Thu, khóe mắt hắn liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Mặc áo khoác len, áo trong màu trắng, quần dài màu sát bó sát chân.
Tóc nàng đã nhuộm đen, hơi rủ xuống vai.
Trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, biểu cảm có hơi co quắp.
Nàng đang cất bước đi về phía bọn họ.
Rất nhanh, ánh mắt của hai người nhìn thẳng vào nhau.
Đường Tụng bình tĩnh như thường, đôi mắt sáng chói không có chút rung động nào.
Thu Thu lại sững sờ tại chỗ, giống như bị trúng thuật Định Thân.
Đường Tụng thu hồi ánh mắt, đưa tay kéo bả vai Trương Linh Linh, kéo nàng đến cạnh quầy hàng.
Chỉ vào khu vực đồng hồ nữ, hào phóng nói: “Chọn một cái đi, coi như là một món quà nhỏ để bồi tội.”
Cảm nhận bàn tay ấm áp trên vai, nội tâm Trương Linh Linh hơi run rẩy.
Nhớ đến mùi mồ hôi trên người mình, vội vàng rụt cổ lại, sợ hãi bị hắn ghét bỏ.
Vội vàng từ chối: “Đừng mà, đừng mà! Tôi chỉ đùa một chút thôi, tôi biết anh rất bận.”
Chiếc xe Benz CLS lúc trước đã khiến nàng sợ hãi rồi.
Hiện giờ còn muốn tặng đồng hồ.
Nàng cảm thấy mình có chút không chịu nổi.
Thật ra nàng chỉ muốn tâm sự với hắn, tốt nhất là có thể cùng quay video giống như lần trước.
Đường Tụng cười khẽ một tiếng: “Cùng một câu ‘đừng mà’, vì sao người khác nói thì là phong tình vạn chủng, còn cô nói thì lại giống như đấu địa chủ?”
Trương Linh Linh lập tức bật cười, cũng hiểu ý ngầm trong lời này.
Nàng kiễng chân đến bên tai hắn, nhỏ giọng làm nũng nói: “Yamete… Yamete…”
Tiếp đó, sắc mặt đỏ bừng mà dời mắt đi.
Làm bộ như đùa giỡn: “Thế nào? Có phải phong tình vạn chủng rồi không?”
Đường Tụng nhướng mày, khóe miệng mang theo ý cười.
Dưới ánh mắt của hắn, Trương Linh Linh mặt đỏ tim run.
Quay người vẫy tay với đám bạn cùng phòng, ra hiệu cho mọi người qua đây.
…
“Đây… đây… mẹ nó, mình cảm thấy hôm nay đang xem phim khoa học viễn tưởng.” Trương Kỳ nhỏ giọng nói.
“Đúng thế, ai có thể nghĩ nam thần lại là một người thích sân bay chứ?? Châu Châu, chuẩn bị dậy sớm mua bữa sáng đi.”
Châu Châu: “Linh Linh đáng yêu như thế, chắc chắn sẽ không tàn nhẫn như vậy.”
Bốn người đi vào cửa tiệm Rolex.
Tất cả đều nhìn Đường Tụng với ánh mắt tò mò.
Trương Linh Linh lại liếc mắt ra hiệu với đám bạn.
Rồi giới thiệu với Đường Tụng: “Đây là Hồ Lỵ Châu, Trương Kỳ, Hà Viện, người còn lại thì không cần giới thiệu nhỉ?”
Tiếp đó lại đắc ý nói với ba người bạn cùng phòng: “Vị này là Đường Tụng, Đường tổng, là người tặng xe cho mình. Mọi người vẫn luôn tò mò đúng không? Hôm nay được gặp rồi đấy, có giống như suy nghĩ của các cậu không?”
Đường Tụng cười gật đầu với các nàng: “Xin chào.”
Thu Thu lộ ra nụ cười kích động mà co quắp, nói khẽ: “Đường Tụng… chào buổi tối.”
Ba người khác nghe vậy thì lập tức giật nảy mình.
Trước đó nghe nói có người tặng xe sang cho Linh Linh, mọi người còn chưa tin.
Cho là Linh Linh thuê xe để quay video với Thu Thu, Trương Linh Linh cũng không giải thích nhiều.
Nên mọi người cũng không nghĩ nhiều.
Không ngờ hôm nay lại gặp được chính chủ tặng xe.
Lại còn là một nam thần đẹp trai như vậy.
Lớn lên đẹp trai, nhiều tiền còn hào phóng.
Làm sao thấy hơi không quá chân thật.
Châu Châu há hốc miệng, gian nan nói: “Linh Linh, cậu không nói đùa chứ?’
Những người khác cũng tỏ vẻ không tin.
Trương Linh Linh mặt mày hắn hở, ôm lấy cánh tay Đường Tụng, cười nói: “Quay đầu cho các cậu xem giấy đăng ký xe.”
“Vậy hai người là người yêu?” Trương Kỳ lại hỏi một vấn đề mà mình cũng không tin.
“Kỳ Kỳ, nói mò gì đó, đã nói là bạn rồi mà.” Trương Linh Linh giật mình, vội vàng thả tay Đường Tụng ra, vành tai đã nóng bỏng.
Nếu thật sự là người yêu, mình nào rảnh đi dạo phố với mấy người này chứ.
Hiện giờ đi khách sạn luôn cũng được.