Bên phía khách sạn.
Nhậm Tử Hiên nhìn chằm chằm vào Đường Tụng đang đi tới.
Nhưng đối phương không hề nhìn vào hắn.
Mà chỉ nhỏ giọng trò chuyện với cô gái bên cạnh.
Đường Tụng dường như căn bản không biết sự tồn tại của hắn, cũng không để hắn vào mắt.
Nhậm Tử Hiên chỉ thấy rất bực bội.
Lý Thụ Kỳ nhận ra, khuyên nhủ: “Tử Hiên, quân tử báo thù mười năm không muộn, không cần tức giận vì loại người này.”
Đặng Tử Vân kéo tay Nhậm Tử Hiên, dịu dàng an ủi: “Tử Hiên, tôi tin cậu, cậu có tài như vậy, sẽ có một ngày cậu bỏ xa tên kia. Loại phú nhị đại này chỉ biết dựa vào tài nguyên của gia đình. Nói đến năng lực cá nhân thì còn lâu mới bằng cậu. Hơn nữa, nhìn hai người kia thân mật như vậy, nhất định là có một chân. Đổng Ngọc Ngôn quá ngu xuẩn, lại tham hư vinh, một ngày nào đó sẽ phải hối hận. Tôi chỉ hi vọng chờ đến khi Đổng Ngọc Ngôn quay đầu tìm cậu, cậu đừng mềm lòng, loại phụ nữ này không xứng với cậu.”
Nhậm Tử Hiên thở sâu.
Thời đại học, hắn và Đổng Ngọc Ngôn có quan hệ rất tốt.
Hắn rất thưởng thức vị sư muội có IQ và EQ cao, lại xinh đẹp và đa tài đa nghệ này.
Hắn vẫn luôn coi đối phương là chuẩn bạn gái của mình.
Không ngờ Đổng Ngọc Ngôn lại thay đổi như vậy.
Nghĩ đến vẻ lạnh lùng của Đổng Ngọc Ngôn tối hôm đó.
Trong mắt hắn tràn đầy chiến ý và lửa giận.
Một ngày nào đó, tôi sẽ đạp các người xuống dưới chân.
Đến khi đó, tôi nhất định sẽ thưởng thức vẻ hối hận của cô.
Lý Thành Vĩ vỗ vỗ vai Nhậm Tử Hiên: “Kiềm chế một chút, tiếp đó phải dựa vào cậu rồi. Cơ hội là dành cho người có chuẩn bị, hôm nay có không ít người đến ‘diễn thuyết 1 phút’. Cậu phải hành động nhanh, nghĩ sẵn ở trong đầu, phải trình bày được ưu thế của mình.”
“Vâng anh Lý!”
Nói xong, hắn liền cất bước đi về phía trước.
Nhắm ngay mấy người đầu tư vừa mới bước xuống xe.
…
Hiện trường tiệc rượu áp dụng phương thức tự phục vụ.
Các loại đồ ăn muôn màu muôn vẻ, bày biện tinh xảo sạch sẽ, nhìn rất ngon miệng.
Nhân viên phục vụ thì không ngừng chạy đi đưa rượu.
7:30, hiện trường đã có không ít người.
Bọn họ hoặc ngồi hoặc đứng, tốp năm tốp ba trò chuyện.
Trao đổi kinh nghiệm của nhau.
Có người đầu tư và xí nghiệp có ý đồ với nhau thì đang trò chuyện hừng hực, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy vài câu chuyện thú vị nào đó.
Cũng có một số xí nghiệp mưu đầu đầu tư đang cẩn thận tiếp xúc với các cơ cấu đầu tư nổi tiếng.
Đối với bọn họ mà nói, đây là một cơ hội tuyệt vời.
Đường Tụng và Tạ Vũ Đồng đi vào trong.
Lập tức cảm nhận được bầu không khí nhiệt liệt ở đây.
Nhưng hắn là người mới trong ngành này, nên không biết nhiều người.
Nhìn một vòng, cuối cùng tìm thấy mấy người quen.
Hà Tiểu Quang và Nhậm Thành Minh.
Hai người đang trò chuyện với vài người khác.
Theo khoảng cách gần hơn, Đường Tụng nghe được bọn họ đang nói chuyện gì.
Hà Tiểu Quang cảm khái nói: “Nghe Phùng tổng nói, quả thực là có cảm xúc. Thật sự là hoài niệm những năm 2018, thời đại internet di động quật khởi mạnh mẽ, chiến trường tràn đầy khói lửa. Rất nhiều xí nghiệp internet quật khởi. Khi đó vòng tròn LP (đối tác có hạn) rất nhiệt liệt. GP (đối tác phổ thông) như chúng ta đều không cần lo lắng về tài chính.”
“Khi đó đúng là thời điểm đỉnh phong của đầu tư mạo hiểm trong nước, khắp nơi đều là vàng.”
“Hiện giờ, các tập đoàn lớn cũng bắt đầu tập trung vào thu mua đối ngoại, chuyện này có ảnh hưởng không nhỏ đến ngành nghề của chúng ta.”
Nhậm Thành Minh cười nói: “Đó là vì tỷ lệ hồi báo và khứu giác chiến lược.”
“Trong những xí nghiệp tôi nói, cũng có tập đoàn Đường Tống của các anh. Nó chính là một bá chủ quật khởi sau năm 18. Lại để bộ phận đầu tư của mình độc lập ra ngoài, thành lập tư bản Tĩnh Ngộ. Tập trung tài chính vào các lĩnh vực khoa học kỹ thuật và đầu tư hải ngoại, tỷ lệ hồi báo cao đến kinh người.”
Những người khác cũng phụ họa theo, nói ra cái nhìn của mình.
Tập đoàn Đường Tống xuất hiện, xem như là một kỳ tích sau năm 2018.
Nó không chỉ quật khởi và đột phá đơn phương, mà là mang theo toàn bộ phương diện và rất nhiều ngành nghề.
Rất nhiều xí nghiệp nó nhìn trúng, cuối cùng đều trở thành thế lực bá chủ trong ngành nghề của mình.
Nó quật khởi còn mang theo một chút sắc thái thần thoại.
Điều này cũng làm cho mấy vị quản lấy cao tầng của họ vang danh khắp nơi.
Tạ Vũ Đồng liếc nhìn Đường Tụng một cái.
Chờ mong nhận ra điều gì đó từ trong mắt hắn.
Nhưng Đường Tụng vẫn luôn treo nụ cười như có như không, dường như không hề bị ảnh hưởng.
Trong lúc nói chuyện, Hà Tiểu Quang và Nhậm Thành Minh cũng phát hiện ra Đường Tụng.
Bọn họ đi qua chào hỏi, cụng ly với Đường Tụng,
Những người khác cũng đi theo.
Nhậm Thành Minh có nguồn gốc với tập đoàn, nên rất nhiệt tình với Đường Tụng.
Cười giới thiệu với những người khác: “Đúng lúc nói đến tập đoàn Đường Tống, vị Đường tiên sinh này cũng có trưởng bối làm quản lý cấp cáp trong tập đoàn.”
Tiếp đó lại giới thiệu mấy người kia với Đường Tụng.
“Vị này là Lâm Gia Ảnh của công ty đầu tư mạo hiểm Bác Quảng, hai vị này là Vương Dương và Cố Trung Trạch của tư bản Bích Thần…”
Đường Tụng bắt chuyện và trao đổi danh thiếp với mọi người.
Tạ Vũ Đồng chỉ yên lặng đứng bên cạnh, giúp hắn phân loại và chỉnh lý danh thiếp.
Biểu hiện rất giống một thư ký.
Mấy người này đều là GP và quản lý cấp cao của các quỹ đầu tư.
Là nhân vật cùng cấp bậc với Hà Tiểu Quang.
Mặc dù khá lịch sự với Đường Tụng, nhưng cũng không quá nhiệt tình.
Càng nhiều là khen ngợi vẻ ngoài của hắn, chứ rất ít khi thảo luận chuyện đầu tư với hắn.
Khách sáo vài câu, mọi người bắt đầu nói chuyện riêng.
Đường Tụng cũng không cảm thấy không thoải mái.
Đám người này xem như là tồn tại trên đỉnh tháp trong lĩnh vực đầu tư.
Bọn họ đều là nhân vật chính trong vòng tròn của riêng mình.
Thường xuyên xuất hiện trên tin tức tài chính và kinh tế.
Thậm chí còn không ít lần đi gõ chuông ở các nơi giao dịch.
Bọn họ bàn luận The Midas List năm 2022 (bảng danh sách nhà đầu tư tốt nhất trên thế giới do tạp chí Forbes và TruBridge bình chọn).
Các loại tin tức và ngôn ngữ chuyên nghiệp đều là há mồm liền ra.
Đường Tụng bây giờ, đúng là chưa thể trò chuyện với họ.
Nhậm Thành Minh nhận ra hắn hơi mất tự nhiên, cười nói: “Đường tiên sinh cảm thấy trận diễn thuyết hôm nay thế nào? Có thu hoạch gì không?”
Đường Tụng lộ ra vẻ bất đắc dĩ: “Nhìn trúng mấy xí nghiệp, nhưng đối phương hình như không muốn tiếp nhận người đầu tư độc lập.”
“Vậy có thể nhận cơ hội này để tiếp xúc với đối phương, nhìn xem có cơ hội hay không.”
Đường Tụng gật đầu, hàn huyên vài câu với mấy người.
Sau đó đứng lên đi về phía một đám người ở cách đó không xa.