Trong đám người đó là Tần Ngọc Văn, chủ tịch của Tuệ Y Vân, cũng là mục tiêu hàng đầu của hắn.
Hắn chủ động giới thiệu, đưa danh thiếp qua.
Cười nói: “Tần tổng, có thể nói chuyện đầu tư không?”
“Đương nhiên, mời ngồi.” Tần Ngọc Văn biểu hiện rất nhiệt tình.
“Tôi rất coi trọng hình thức thương nghiệp và sự phát triển của quý công ty, đã biểu đạt ý nguyện đầu tư với phía tổ chức.”
Tần Ngọc Văn nhìn danh thiếp trong tay, nói: “Rất cảm ơn Đường tiên sinh đã tin tưởng và thưởng thức, không biết Đường tiên sinh đại biểu cho cơ cấu đầu tư nào?”
Đường Tụng cười nói: “Tôi là người đầu tư độc lập.”
Tần Ngọc Văn mỉm cười, kiên nhẫn giải thích: “Chúng tôi đang đầu tư bỏ vốn vòng C, hi vọng tìm được nhà đầu tư có tài nguyên trong ngành thiết bị y tế.”
Đường Tụng nói: “Không biết quý công ty có cần ủng hộ về kỹ thuật AI không, tôi có thể cung cấp tài nguyên.”
Hiện giờ hắn có 5% cổ phần của Công HIệt, Liễu Bảo Nguyệt còn là đổng sự ở đó.
Hắn hoàn toàn có năng lực để hai công ty hợp tác, đây cũng là vì sao hắn muốn thử một lần.
Tần Ngọc Văn vội vàng lắc đầu, có vẻ rất tự tin: “Chắc Đường tiên sinh đã nhìn thấy bản kế hoạch của chúng tôi rồi. Đội ngũ của chúng tôi đều đến từ các tập đoàn lớn trong và ngoài nước. Trong lĩnh vực AI cũng đã có đối tác, tạm thời không cần ủng hộ ở phương diện này. Có lẽ tương lai chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác, cảm ơn.”
Đường Tụng không nói gì nữa, hàn huyên vài câu liền quay người rời đi.
Lại tiếp xúc với hai công ty mà mình nhìn trúng.
Nhưng đều nhận được đáp án phủ định.
Bên cạnh họ không thiếu nhà đầu tư, công ty cũng đang phát triển rất mạnh.
Thậm chí trước khi tham gia đại hội đầu tư, một số cơ cấu đầu tư đã nghiên cứu và điều tra rất lâu về họ.
Bọn họ đến đây, thực ra là để biểu diễn bản thân, nâng cao danh tiếng.
Tiếp xúc với các cơ cấu lớn hơn, tạo mối quan hệ với họ, trải đường cho việc lên sàn ở tương lai.
…
Trong đám người, Lâm Gia Ảnh nhận điện thoại.
Trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, còn vỗ tay một cái.
Mọi người lập tức nhìn qua.
Lâm Gia Ảnh cười nói: “Người của tư bản Tĩnh Ngộ đến rồi, là Đỗ tổng của bọn tôi đích thân mời đến.”
“A? Là ai đến?”
“Hiếm thấy thật, bọn họ không có chi nhánh ở Yến Thành, đây là cố tình bay từ Ma Đô đến à?”
“Không thể nào là Ngô Khác Chi đâu nhỉ?”
“Không thể nào, Ngô Khác Chi không lộ diện từ rất lâu rồi, nghe nói là đi công tác nước ngoài rồi.”
“Có lẽ tập đoàn Đường Tống có kế hoạch mới ở hải ngoại.”
Lâm Gia Ảnh cười nói: “Là phó tổng thanh tra bộ phận khống chế nguy hiểm Trần Minh Hoa.”
“Thì ra là Trần Minh Hoa.”
Trần Minh Hoa rất nổi tiếng trong vòng đầu tư mạo hiểm quốc nội, từng nhậm chức ở các cơ cấu đầu tư mạo hiểm lớn.
Có không ít người ở đây đã từng tiếp xúc với Trần Minh Hoa.
“Tôi đi ra đón.” Lâm Gia Ảnh đứng lên.
Đại hội lần này là do Bác Quảng liên hợp tổ chức.
Tư bản Tĩnh Ngộ là cơ cấu đầu tư hàng đầu cả nước, có thể phái quản lý cấp cao đến đây, đã là rất nể tình rồi.
Đại hội đầu tư mạo hiểm tỉnh Yến mặc dù rất lớn, nhưng xét cho cùng vẫn chỉ là khu vực tỉnh thành thôi.
Chủ yếu là xí nghiệp trong tỉnh tìm kiếm tài chính.
Rất ít PE đỉnh cấp xuất hiện ở đây.
Hơn nữa, những người này đều chỉ lộ mặt một cái, sau đó đã rời đi luôn.
Dù sao trong những trường hợp đông người như vậy, sức hấp dẫn của họ quá cao, cũng không thể bàn luận được cái gì.
“Tôi cũng ra đón, nói đến thì phải 1 năm rồi không gặp Trần tổng.” Nhậm Thành Minh đi theo.
Tư bản Tĩnh Ngộ là cổ đông lớn của công ty Tự Nhiên, hơn nữa còn là người quen, tự nhiên phải đi qua.
Trên đường, Nhậm Thành Minh gặp được Đường Tụng đang nói chuyện với người đầu tư Vu Hạo.
“Đường tiên sinh, Trần Minh Hoa của tư bản Tĩnh Ngộ đến, có muốn ra đón không?”
Đường Tụng hơi sững sờ, lại nghĩ nghĩ, hoàn toàn không có ấn tượng gì với cái tên Trần Minh Hoa này.
Đối phương không phải nhân vật hắn chiêu mộ, cũng là người xa lạ với hắn.
“Tôi không đi đâu.”
Nếu như là Ngô Khác Chi đến, vậy hắn nhất định sẽ đi gặp.
“Được rồi.” Nhậm Thành Minh không nói gì, trực tiếp quay người rời đi.
Vu Hạo kinh ngạc hỏi: “Đường tổng, cậu quen Trần Minh Hoa của tư bản Tĩnh Ngộ à?”
“Không quen.” Đường Tụng lắc đầu, sau đó bổ sung: “Nhưng tôi quen Ngô Khác Chi.”
Vu Hạo cười khẽ một tiếng, cụng ly với hắn, nói đùa: “Vậy nếu có cơ hội, hi vọng Đường tổng dẫn tiến tôi một lần.”
…
Bên ngoài, đã là hơn 8 giờ tối.
Tiệc rượu đã chính thức mở màn.
Ngoài cửa càng ngày càng ít người.
Nhậm Tử Hiên mang theo vẻ hưng phấn và vui vẻ.
Nửa tiếng này, hắn đã lấy được danh thiếp của 4 nhà đầu tư, đồng thời tiến hành câu thông sơ bộ.
Mặc dù chỉ là một hai phút, nhưng đủ để họ nhớ tên công ty mình.
Có ấn tượng nhất định.
Sau đó lên đài diễn thuyết, cơ hội nhận được đầu tư sẽ nhiều hơn.
Lý Thành Vĩ, người đầu tư vòng hạt giống cho bọn họ cũng không phải người trong ngành đầu tư mạo hiểm.
Bản thân Lý Thành Vĩ kinh doanh một công ty nội thất có quy mô tầm trung, cũng có quan hệ ở Yến Thành này.
Lần đầu tư này, giống như là một lần nếm thử với Lý Thành Vĩ, không có quá nhiều kế hoạch, cũng không nhúng tay vào quá nhiều chuyện.
So với những cơ cấu đầu tư chuyên nghiệp là không thể so sánh.
Lý Thụ Kỳ hưng phấn nói: “Vị giám đốc đầu tư của bên đầu tư Linh Tướng có vẻ rất hứng thú với chúng ta.”
Đặng Tử Vân kiểm tra thông tin trên điện thoại, giới thiệu tình hình của công ty đầu tư này: “Đây là một quỹ đầu tư rất có tiếng ở trong nước, quy mô gần 10 tỷ, chuyên tập trung vào các sản nghiệp công nghệ cao, rất hợp với chúng ta.”
Lý Thành Vĩ vỗ vỗ bả vai Nhậm Tử Hiên, cổ vũ: “Cố lên, buổi diễn thuyết ngày mai rất quan trọng.”
Nhậm Tử Hiên gật đầu: “Anh Lý, tôi sẽ không để anh thất vọng.”
Nói xong lại nhìn thấy 2 chiếc xe Benz thương vụ đi đến.
Trên mặt hắn lập tức nở nụ cười, tự tin đi về phía bên đó.
Lý Thụ Kỳ và Đặng Tử Vân vội vàng đuổi theo, trong tay còn cầm bản kế hoạch.