Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 403 - Chương 403: Tổng Giám Đốc

Chương 403: Tổng giám đốc Chương 403: Tổng giám đốc

Đế Đô.

Cao ốc tổng bộ tập đoàn Đường Tống, trong văn phòng.

“Kim đổng sự, Ngô Gia Di đã đến chi nhánh Yến Thành, chính thức trở thành tài xế cho tổng giám đốc của văn hóa Đường Trình.”

Thư ký Kim ngẩng đầu, cười nói: “Trợ lý Lâm, sau này không cần nói cho tôi biết chuyện của Ngô Gia Di nữa. Để cô ấy yên tâm chiếu cố đối tượng mình phục vụ đi, phong tỏa tất cả tin tức, bao gồm cả tôi.”

“Vâng!” Trợ lý Lâm lại nói: “Lý Văn Thu bộ phận PR đã chính thức nghỉ việc. Lâm Tĩnh Vân bên Weibo, cũng chính là cháu họ của cô ta cũng nhận được thông báo giảm biên chế. Chồng cô ta là Cố Hiểu Hoa đang bị cách chức chờ xử lý vì vấn đề công tác.”

Thư ký Kim nhẹ nhàng ‘ừ’ một tiếng, dường như hoàn toàn không quan tâm.

Nàng liếc nhìn tài liệu trong tay, thuận miệng hỏi: “Tô Ngư thì sao?”

“Tô đổng từ chối toàn hoạt động, đích thân chọn mua 8 căn nhà độc lập lại Ma Đô, Lại chạy đến viện thiết kế, bắt tay với nhà thiết kế Jenny để chuẩn bị phương án sửa chữa và lắp đặt thiết bị. Đã bắt đầu đích thân giám sát sửa chữa và lắp đặt thiết bị của quán cà phê.”

Thư ký Kim chợt ngẩng đầu, đã một cái lên bàn làm việc.

Chiếc ghế dưới mông chợt lùi về phía sau.

Hai chân nàng bắt chéo, bắp đùi trắng nõn cực kỳ bắt mắt dưới ánh mặt trời.

Nàng suy tư giây lát, mở miệng nói: “Giúp tôi liên lạc một chút, tìm các trang viên sản xuất cà phê cao cấp ở trong và ngoài nước. Còn cả công ty gia công thịt bò nữa, nếu có nông trường thì càng tốt. Có phù hợp thì mua lại. Số tiền này, lấy từ tài khoản cá nhân của tôi.”

“Vâng, tôi sẽ sắp xếp ngay.”

Trợ lý Lâm nói xong, liền quay người đi ra khỏi văn phòng.

Thư ký Kim ngồi tựa trên ghế, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

Trong lúc nhất thời lại hơi thất thần.

Một lúc lâu, nàng nhẹ giọng nỉ non: “Thật sự không biết khi nào anh mới quay trở về đây, tổng giám đốc của em!”

Mọi người đều biết.

Tập đoàn Đường Tống đến nay vẫn không có chức vị tổng giám đốc này.

Trung tâm xe Bảo Long, đây là đại lý xe xuất nhập khẩu duy nhất ở Yến Thành.

Diện tích kinh doanh khoảng 9000 mét vuông, sảnh triển lãm 3000 mét vuông.

Bên trong sảnh có gần trăm chiếc xe sang trọng.

Phạm vi kinh doanh rất rộng, các loại ô tô, xe đạp, cũng có bảo hiểm, sửa chữa, bảo dưỡng…

Trực tiếp nhập khẩu từ nước ngoài, có thể đặt hàng đặc chế.

Tổng thể mà nói, sẽ rẻ hơn khoảng 20% so với cửa hàng 4S trong nước.

2 giờ chiều.

Lý Nhã Lỵ bắt xe đi thẳng đến trung tâm xe Bảo Long.

Trình Khả Quân đã chờ từ lâu, vội vàng tiến lên đón.

Nhìn thấy bóng người ưu nhã bước xuống xe Audi A8, liền hơi sững sờ.

“Đây là Lỵ Lỵ?”

Mặc dù tướng mạo không thay đổi, nhưng khí chất lại thay đổi rất nhiều.

Giống như cao quý hơn không ít.

Hoàn toàn không giống như Lỵ Lỵ trong ấn tượng.

Để Trình Khả Quân có chút không dám nhận.

“Chị Quân Quân, đã lâu không gặp.” Lý Nhã Lỵ cười vẫy tay.

Khuôn mặt gợi cảm kiều mị.

Khí thế rất mạnh, để người ta cảm thấy nàng rất cao quý.

Hiện giờ, nàng ăn mặc rất có phong cách.

Hoàn toàn không phải hàng nhái như ngày xưa.

Nửa trên là áo sơ mi Hermes + áo jacket nhỏ LV.

Nửa dưới là váy LV màu xám + tất chân.

Trên chân là một đôi giày cao gót Jimmy Choo.

Mang theo một bộ dây chuyền và khuyên tai Burberry.

Trên vai đeo túi Hermes cùng màu.

Bởi vì gần đây tập gym, nên dáng người cũng đẹp hơn.

Nàng đi giày cao gót, phải gần 1m87.

Càng làm đôi chân ly rượu nổi bật hơn.

Cộng thêm trẻ tuổi, trạng thái da cực tốt.

Cả người nhìn như một mỹ nhân đô thị ưu nhã có khí chất, lại không thiếu vẻ thanh xuân và gợi cảm của thiếu nữ.

(có ảnh)

Trình Khả Quân há hốc mồm, kinh ngạc nói: “Lỵ Lỵ, em thay đổi quá nhiều, chị còn không dám nhận. Vốn nghe nói em không lăn lộn trong vòng tròn nữa, còn cảm thấy đáng tiếc, dù sao điều kiện của em cũng tốt như vậy. Bây giờ xem ra, đây là lên bờ thành công nha. Bạn… bạn trai em rất không tệ với em đấy.”

Trình Khả Quân đã lăn lộn nhiều năm trong vòng này, gần đây lại đổi nghề sang bán xe sang.

Lòng dạ sắc bén, khéo léo.

Từ cách ăn mặc và khí thế của Lý Nhã Lỵ, Trình Khả Quân đã đoán được một vài chuyện.

Trình Khả Quân rất hiểu điều kiện gia đình và năng lực cá nhân của Lý Nhã Lỵ.

Có thể lăn lộn như này, khẳng định là có chỗ dựa.

Trình Khả Quân hơi đoán một chút, là đã có một hình tượng trực quan.

Chim hoàng yến do đại gia bao nuôi!

Nghe thấy người khen bạn trai mình, Lý Nhã Lỵ lập tức mặt mày hớn hở.

Cả người đều chìm đắm trong vui sướng.

Nàng vuốt vuốt mái tóc dài, cười đắc ý mà hạnh phúc, nói: “Bạn trai em đúng là rất tốt, có thể gặp anh ấy chính là may mắn nhất đời này của em.”

Hermes mấy trăm ngàn, có thể không tốt sao?

Hai mắt Trình Khả Quân lấp lóe.

Tục ngữ nói, tiền tài nuôi người.

Có tài lực sung túc, con người sẽ càng tự tin hơn, càng có khí chất hơn.

Nói chuyện cũng thong dong bình tĩnh, tất cả đều xuất phả từ tự tin trong lòng, tự nhiên khiến bạn có thêm một tầng khí chất, tràn ngập cuốn hút.

Trong mắt Trình Khả Quân bây giờ, Lý Nhã Lỵ chính là một con chim hoàng yến được tẩm bổ vô cùng tốt.

Cảm xúc ghen ghét trong lòng đã khó có thể ức chế.

Trong hội này, đi đến một bước này như Lý Nhã Lỵ, xem như là loại người may mắn nhất rồi.

Trong 100 người thì không được 1 người như vậy.

So với nàng gần 30 tuổi mà còn phải chạy đến đây bán xe, quả thực là không thể so sánh.

Cố gắng thu liễm tâm tư của mình.

Trình Khả Quân cười nói: “Nhìn thấy em hạnh phúc như vậy, chị cũng mừng thay. Đúng rồi, hôm nay bạn trai em có đến không?”

“Gần đây bạn trai em rất bận, công ty có rất nhiều chuyện, không có thời gian theo em làm mấy chuyện nhỏ nhặt này. Với lại… em cũng không nói với anh ấy là muốn mua xe.”

Trình Khả Quân lập tức hiểu ra.

Xem ra là một tên trung niên đã có gia đình, không có nhiều thời gian ở với Lý Nhã Lỵ.

Có lẽ gặp mặt chính là ngủ, không thì mua túi xách.

Trình Khả Quân giả bộ tùy ý hỏi: “Vậy em có bao nhiêu tiền?”

Lý Nhã Lỵ gật đầu nói: “Có chút tiền, lại vừa thi bằng lái, nên muốn mua một chiếc xe.”

Trình Khả Quân sáng mắt lên, cười tủm tỉm nói: “Hỏi nhỏ một câu, bạn trai cho em bao nhiêu tiền sinh hoạt một tháng?”

Lý Nhã Lỵ nghe vậy, thầm giật mình.

Lúc trước Lý Mộc Tuyết đã dặn dò nàng, không thể để lộ thu nhập của mình.

Nếu không sẽ có người có ý đồ xấu.

Nàng nghĩ nghĩ, thản nhiên nói: “Chủ yếu là xem tâm trạng của bạn trai em, bao nhiêu thì không nhất định.”

Trình Khả Quân chớp chớp mắt, biết đối phương không muốn nói.

Liền kéo tay Lý Nhã Lỵ, nhiệt tình nói: “Đi thôi, chị dẫn em đi xem xe trước.”

Bình Luận (0)
Comment