Công ty khống chế cổ phần Tự Nhiên.
Lý Vũ Bình xem tin nhắn wechat của Đường Tụng.
Rồi trả lời: “Đầu tuần tôi đã giao wechat của cậu cho Trương Nghiên, nhưng không biết vì sao cô ấy lại không add wechat cậu, có thể là do học tập bận quá, hay là để tôi gửi lại lần nữa nhé?”
Đường Tụng: “Không cần, cảm ơn lớp trưởng, nếu rảnh có thể giúp tôi hỏi thăm một chút, nhìn xem cuộc sống của cô ấy thế nào, có khó khăn gì thì cứ liên hệ tôi.”
Lý Vũ Bình thấy hơi xúc động.
Đường Tụng đúng là một người nhớ tình bạn cũ.
Trước đó chủ động trợ giúp Lý Nhất Hàng, đáng tiếc đối phương tự làm tự chịu.
Hiện giờ lại muốn giúp người có điều kiện gia đình kém nhất là Trương Nghiên.
Nàng thống khoái trả lời: “Tôi cũng biết một chút, chủ yếu là mẹ cô ấy sinh bệnh, làm tình hình trong nhà lại càng khó khăn hơn. Chờ cuối tuần này, tôi sẽ đến trường tìm cô ấy, hỏi thăm được thì sẽ nói cho cậu biết.”
Đường Tụng: “Làm phiền lớp trưởng rồi, tôi đã chào hỏi Nhậm Thành Minh, nếu cậu có vấn đề gì ở công ty thì có thể tìm Nhậm Thành Minh, hoặc là liên hệ với tôi cũng được.”
…
Lý Nhã Lỵ vừa xem điện thoại vừa ăn cơm trưa.
Một lát sau, lại nhìn Lý Mộc Tuyết hỏi: “Tiểu Tuyết, hai ngày này cậu làm gì mà cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại vậy?”
Lý Mộc Tuyết nhếch miệng cười.
Mặt đầy vẻ cao thâm khó lường: “Cậu không hiểu! Từ đầu tháng đến giờ, chỉ ba ngày thôi, mình đã kiếm được 8% trên thị trường chứng khoán. Tiền thua lúc trước cũng đã kiếm lại rồi, mình cảm thấy, mình chính là thiên tài trong ngành tài chính.”
Lý Nhã Lỵ dù không hiểu, nhưng cũng cảm thấy nàng nói rất lợi hại.
Tò mò hỏi: “Vậy cậu kiếm được bao nhiêu tiền?”
Lý Mộc Tuyết tràn đầy phấn khởi nói: “Mình vừa tính toán xong, cổ phiếu cộng quỹ đầu tư, tổng cộng 150.000 tiền vốn, tổng lợi nhuận là 6.6%, cũng chính là kiếm được khoảng 10.000 NDT!”
“Vậy à!” Lý Nhã Lỵ nghe vậy thì lập tức mất hứng.
Đối với nàng bây giờ, chút tiền này không tính là gì.
Lý Mộc Tuyết vỗ mông nàng một cái, chân thành nói: “Lỵ Lỵ, cậu kỹ mà xem, mình chỉ có 150.000 tiền vốn, nếu mình có 1.5 triệu thì sao? Có phải là kiếm được 100.000 rồi không?”
Nghe vậy, mắt Lý Nhã Lỵ liền sáng lên.
Lý Mộc Tuyết lại nói: “Cậu phải lợi dụng tốt số tiền Đường Tụng cho cậu, học tập tri thức quản lý tài sản. Như vậy tương lai tài sản của cậu sẽ càng ngày càng nhiều. Đến khi đó, Đường Tụng cũng sẽ nhìn cậu bằng con mắt khác. Phụ nữ, chỉ dựa vào vẻ ngoài là không thể lâu dài, cậu phải cung cấp giá trị cảm xúc khác. Nếu không, cậu vĩnh viễn chỉ là một con chim hoàng yến.”
Lý Nhã Lỵ lập tức động lòng, mặt mày hớn hở nói: “Vậy mình phải làm thế nào?”
Lý Mộc Tuyết nhướng mày, ngũ quan tinh xảo giãn ra, nghiêm túc nói: “Chúng ta có thể ký một bản hiệp nghị, cậu giao tiền cho mình, mình quản lý tài sản giúp cậu, thu một chút phí quản lý. Cụ thể là thế này…”
Lý Mộc Tuyết làm việc trong công ty cũng không nhàn rỗi, vẫn luôn học tập rất nhiều thứ.
Sau khi hiểu rõ ràng, nàng mới dốc hết vốn liếng vào quỹ đầu tư và cổ phiếu.
Hiện giờ lại phát hiện, tài chính của mình không theo kịp.
Muốn Lý Nhã Lỵ vào cùng.
Hai người trò chuyện một lúc lâu.
Lý Nhã Lỵ do dự nói: “Mình suy nghĩ thêm đã, mình không hiểu cái này, phải hỏi chồng mình trước đã.”
Mặc dù nàng rất ngây thơ, nhưng cũng không ngốc.
Cho dù nàng rất tin tưởng Lý Mộc Tuyết, nhưng cũng không dám tùy tiện đưa tiền cho Lý Mộc Tuyết đi đầu tư cổ phiếu.
Chẳng may thua hết thì làm sao bây giờ?
Cơm nước xong xuôi.
Lý Nhã Lỵ nghe điện thoại, lại chạy đến bên cạnh Lý Mộc Tuyết đang rửa bát.
Vui vẻ hỏi: “Tiểu Tuyết, cậu còn nhớ Quân Quân không? Chính là chị Trình Khả Quân từng tham gia triển lãm xe với chúng ta ý. Bây giờ đang làm nhân viên ở đại lý xe xuất nhập khẩu, mình hẹn chị ấy chiều nay đi xem xe. Cậu đi cùng mình được không?”
“Cậu đã nghĩ mua xe gì chưa?” Lý Mộc Tuyết tò mò hỏi.
“Ừ, chị Quân Quân nói với chiều cao của mình, có thể cân nhắc Mercedes Benz G-Class, hoặc là Land Rover Range Rover. Có thể thêm mấy nhóm chat phái nữ, sau này có thể ra ngoài du lịch chung. Mấy ngày trước mình chỉ thử xe con, đúng là chưa thử loại xe việt dã này, muốn đi xem một chút.”
Lý Nhã Lỵ mới 18 tuổi, tính tình nhí nhảnh, thích chơi đùa.
Mỗi ngày ở trong nhà, nàng luôn cảm thấy toàn thân khó chịu.
Lý Mộc Tuyết nghĩ nghĩ: “Hôm nay là thứ sáu, mình phải đến công ty, 3 giờ chiều mới về, chỉ sợ không đi được rồi.”
“Được rồi, vậy mình đi một mình vậy.” Lý Nhã Lỵ có chút rầu rĩ không vui, nàng vẫn thích bầu không khí vui vẻ náo nhiệt hơn.
…
Đại học sư phạm Yến Thành.
Thu Thu lấy chuyển phát nhanh, vừa ngâm nga vừa trở về phòng.
Một cái like của Đường Tụng, cũng đủ để nàng vui vẻ rất lâu.
Trương Linh Linh đang tập yoga chạy qua.
Khuôn mặt mang theo mồ hôi, phấn khởi hỏi: “Mau mặc đi, mình chưa được nhìn thấy cậu mặc loại quần áo này bao giờ.”
Sắc mặt Thu Thu đỏ lên: “Đây là vì giúp Đường Tụng quay video, mình không có ý gì khác.”
“Ba…” Trương Linh Linh vỗ mạnh lên mông nàng một cái.
“MÌnh còn không biết chút tâm tư kia của cậu sao? Mau đi thay đồ cho bản cô nương thưởng thức, bằng không mình sẽ sửa kế hoạch quay chụp, để dự định của cậu thất bại.”
Thu Thu làm nũng: “Linh Linh đại nhân bớt giận, nô gia đi tắm rửa thay quần áo ngay đây.”
Nói xong, liền cười chui vào phòng vệ sinh.
Một lúc sau, Thu Thu thay quần áo xong rồi đi ra.
Chờ mong hỏi: “Được không? Đường Tụng sẽ thích chứ?”
Trương Linh Linh nhìn chỗ ‘bình thường không có gì lạ’ của mình, lại nhìn ‘cao ngất như mây’ của Thu Thu.
Cảm thán: “Với dáng người này của cậu, phối hợp với bộ quần áo này, gương mặt này, mình cảm thấy Đường Tụng sẽ chói mù mắt, nói không chừng cậu sẽ thành công đấy. Không được, mình phải gia tăng cường độ tập luyện mới được.”
“Còn phải cố gắng dưỡng da, cổ thiên nga, vai, lưng, tay, eo, mông đào mật… tất cả đều muốn. Bằng không mình cảm giác bản thân như vật nuôi so với đám yêu tinh các cậu.”
“Lỵ Lỵ, Thu Thu, Bạch Tĩnh…”
“Nói đến, hình như gần đây Bạch Tĩnh không đến khiêu khích nữa, cũng không biết đang bận cái gì.”