Ba chiếc xe lần lượtlăn bánh.
Xếp thành một hàng, chạy về phía khách sạn quốc tế Tinh Phong.
Vương Ngọc Lan và Hàn Mẫn Mẫn ngồi trong chiếc Maybach rộng rãi xa hoa, cả hai đều hơi khẩn trương.
Hai người họ kéo kéo quần áo, thỉnh thoảng lại uốn éo người.
Cảm giác hơi khó chịu.
Một lát sau, hai người mới từ từ tỉnh táo lại.
“Mẫn Mẫn, con nói xem… Tình Tình…” Vương Ngọc Lan vẫn còn thấy khiếp sợ.
Ánh mắt Hàn Mẫn Mẫn lấp lóe, tràn đầy nóng bỏng: “Nếu như là thật, vậy Tình Tình đúng là quá may mắn, sau này nhà chúng ta cũng có thể thơm lây.”
Trong nội tâm, Hàn Mẫn Mẫn vẫn cảm thấy không tin nổi.
Dù sao loại nam thần đỉnh cấp này, rất khó gặp được trong hiện thực.
Sao lại yêu đương với Từ Tình rồi?
Chỉ có thể nói là may mắn bằng trời? Hay là nữ chính tiểu thuyết?
Hai mẹ con yên lặng một lúc lâu.
Hàn Mẫn Mẫn liếc nhìn tài xế trung niên ở phía trước, trong lòng hơi động.
Nhỏ giọng nói: “Bác tài, bác lái xe ổn như vậy, vừa nhìn đã biết là người lái lâu năm, bác vẫn luôn lái chiếc Maybach này à?”
Tài xế nghiêm túc gật đầu: “Chiếc xe này khách sạn mới mua năm ngoái, vẫn là tôi lái nó.”
Hàn Mẫn Mẫn nghe vậy thì thần sắc trì trệ.
Thở sâu hỏi: “Vậy… vậy đây là xe của khách sạn?”
“Ừm>” Tài xế gật đầu, dáng vẻ cũng khá hãnh diện.
Tại phương diện này, khách sạn quốc tế Tinh Phong rất hào phóng, không lựa chọn hợp tác với công ty cho thuê xe, mà tự mua xe riêng.
Đây cũng là một loại thể hiện thực lực của khách sạn.
Hai mẹ con nhìn nhau, ánh mắt phức tạp.
Từ Tình dù sao cũng là họ hàng, quan hệ rất gần.
Nếu như phát đạt, nhà họ cũng có thể được nhờ.
Mặc dù cũng sẽ ghen tỵ, nhưng càng nhiều hơn là muốn nịnh nọt Từ Tình.
Lần này xem ra, đúng là lừa đảo rồi.
Vương Ngọc Lan tiến đến gần con gái, nói vài câu bằng giọng địa phương.
Sau đó lại lấy điện thoại, tạo một nhóm chat 4 người: “@ Nhã Tĩnh, @ Từ Dung, Cậu ta nói không lái Bentley tôi đã thấy nghi rồi, vừa mới hỏi qua, những chiếc xe này là cửa khách sạn, không phải của Đường Tụng, cậu ta đang nói láo.”
…
Trong một chiếc xe khác.
Từ Dung cau mày nhìn điện thoại.
Hàn Nhã Tĩnh vẫn đang nói chuyện, biểu cảm rất hưng phấn, mặt mày hớn hở.
Con gái của mình tìm được một nơi tốt như vậy, bà cũng yên tâm.
Đã bắt đầu suy nghĩ đặt tên cháu ngoại là gì.
Từ Dung ho nhẹ, cắt ngang chị dâu mình.
Hỏi tài xế: “Bác tài, đây là xe đưa đón của khách sạn sao? Dùng Maybach đón khách, chắc là khách sạn 5 sao nhỉ?”
Tài xế là một người trẻ tuổi hơi ngại ngùng, nghe vậy gật đầu nói: “Đúng rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt của Hàn Nhã Tĩnh hơi trắng bệch.
Đây là ý gì?
Từ Dung thì hơi suy tư.
Hiện giờ có thể xác định, Đường Tụng đã nói láo về những chiếc xe này.
Về phần những phương diện khác…
…
Trong nhóm chat 4 người.
Vương Ngọc Lan: “Tôi đã nói rồi! Dưới gầm trời này nào có chuyện tốt như vậy? Đẹp trai trẻ tuổi lại còn nhiều tiền, lại còn yêu Tình Tình!”
Hàn Mẫn Mẫn: “Tình Tình quá ngây thơ, không biết Đường Tụng này đang tính toán gì.”
Vương Ngọc Lan: “Tôi nghe nói bây giờ đang có lừa đảo, lừa tiền lừa tình của các cô gái trẻ, sau đó để bọn họ vay tiền nặng lãi, tiểu khu nhà chúng ta cũng có một ví dụ đẫm máu.”
Hàn Mẫn Mẫn: “Tình Tình xinh đẹp như vậy, lại ngây thơ, rất dễ tin tưởng người khác. Cô, cô phải nhắc nhở con bé một chút, có phải đã cho Đường Tụng này tiền rồi không?”
Vương Ngọc Lan: “Tình huống không đúng, chúng ta lập tức báo cảnh, không thể để cậu ta chạy!”
Hai người lại mẹ một câu, con một câu.
Sắc mặt Hàn Nhã Tĩnh trắng bệch, có chút không biết nên làm thế nào cho phải.
Nếu như Đường Tụng thật sự là lừa đảo, vậy Tình Tình…
Từ Dung nhíu mày, suy tư giây lát rồi nói: “Đường Tụng hoàn toàn không cần xe của khách sạn để giả mạo, có thể là chúng ta hiểu lầm, chờ lát nữa đến khách sạn, em sẽ tâm sự với cậu ta.”
Vương Ngọc Lan: “Đặt trước khách sạn 5 sao, còn lái xe sang đến đón, vậy chỉ sợ tiền phòng không rẻ. @ Nhã Tĩnh, chị nói chúng ta tự trả tiền phòng đúng không? Lát nữa chúng ta đừng chủ động trả tiền, xem cậu ta làm thế nào.”
…
20 phút sau, một tòa cao ốc màu trắng bạc đập vào mắt.
Tạo hình thời thượng, khí thế.
Ba chiếc xe lần lượt dừng lại trước cửa lớn.
Rolls Royce dẫn đầu.
Quản lý sảnh chờ đợi đã lâu, lập tức dẫn mấy nhân viên lên nghênh đón.
Hơi nghiêng người ở cạnh xe.
Tay trái mở cửa, tay phải che đầu, phòng ngừa Đường Tụng cụng đầu.
“Ông chủ!” Quản lý sảnh lên tiếng chào hỏi, đám nhân viên phía sau cũng cúi người chào.
Đường Tụng gật đầu.
Từ Tình ở bên cạnh thì giật mình, có chút ngây ngốc.
Ông chủ?
Đây là thế nào?
Trong ấn tượng của nàng, Đường Tụng là một phú nhị đại, mà còn là một phú nhị đại cực kỳ nhiều tiền.
Trong nhà làm quản lý cấp cao ở tập đoàn Đường Tống.
Bản thân thì kinh doanh một chuỗi quán cà phê.
Sao đột nhiên lại thành ông chủ khách sạn rồi?
Khách sạn quốc tế Tinh Phong này chính là kiến trúc mang tính tiêu chí, cực kỳ nổi tiếng ở trên mạng.
Các nơi nổi tiếng ở Yến Thành như quán bar SingMore, KTV Tinh Lâm, nhà hàng trung Tinh Tôn…
Tất cả đều là sản nghiệp của khách sạn này.
Là một quái vật khổng lồ chân chính.
Rất nhanh, hai chiếc Maybach phía sau cũng lần lượt lái vào lều tránh mưa.
Mấy người Vương Ngọc Lan có chút co quắp xuống xe.
Ngẩng đầu nhìn lên, trong lều che mưa trong suốt là hai cánh cửa lộng lẫy.
Nhìn xuyên qua đó, có thể nhìn thấy đại sảnh rộng rãi của khách sạn, bức tường màu trắng khảm đầy pha lê sáng chói, phản xạ lại ánh hoàng hôn trên bầu trời.
Như là một vài bức tranh.
Bên cạnh khách sạn là từng dãy cửa hàng thương nghiệp.
Lúc này sắc trời đã muộn, ánh đèn sáng rực, trông rất lộng lẫy.
Trên quảng trường rộng rãi, còn có hòn non bộ, suối phun, rừng cây, xanh hóa…
Tạo thành một bức tranh sơn thủy rất tinh xảo.
Đây là một khách sạn 5 sao hết sức cao cấp.
Chỉ nhìn hoàn cảnh bên ngoài, cũng biết cấp bậc cực cao.
Ngay sau đó, bọn họ lại liếc nhìn Đường Tụng đang đứng ở nơi đó.
Hắn bị rất nhiều nhân viên vây quanh, mặt đầy lạnh nhạt, dáng đứng thẳng tắp.
Nhìn qua hoàn toàn là tổng tài bá đạo, nam thần âu phục.
Không ít người qua lại đều bị hấp dẫn.
Mấy cô gái tiếp tân còn sáng mắt lên, like cho ông chủ nhà mình.