Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 465 - Chương 465: Phát Triển Quan Hệ

Chương 465: Phát triển quan hệ Chương 465: Phát triển quan hệ

Click vào xem tin tức của Lý Nhã Lỵ.

Lý Nhã Lỵ.

Trạng thái: Thở phì phì ( ꐦ °᷄д°᷅)

Vị trí: Trung tâm xe Bảo Long. Map.

Tuổi tác: 19, chiều cao: 1m8, cân nặng: 61kg.

Trí lực: 59, sức chịu đựng: 64, nhanh nhẹn: 46.

Kỹ năng: Không.

Độ trưởng thành: 16/50.

Ưu điểm: Ngây thơ hồn nhiên, thành khẩn trong sáng, ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không giấu diếm cảm nhận của mình với bạn, ý nghĩ và hành động đều một lòng với bạn, bao dung sai lầm của bạn…

Khuyết điểm: Thiếu năng lực suy tính độc lập, dưới một số tình huống sẽ thiếu tự tin và sức phán đoán, dễ bị lừa, thiếu tính cảnh giác và lòng nghi ngờ với người khác, thiếu kinh nghiệm xã hội, đối mặt với tình huống phức tạp sẽ thấy hoang mang và bất lực, thiếu ý thức trách nhiệm…

Khá lắm, khuyết điểm rất nhiều nha.

Nhưng chân nàng đẹp như vậy, dáng người cũng khỏi chê, còn ngoan ngoãn nghe lời, một lòng với hắn.

Cũng coi như là đạt chỉ tiêu.

Nếu như là một con chim hoàng yên có đầu óc, lại rất có ý tưởng, mỗi tháng có gần 1 triệu tiền sinh hoạt, vậy thì không biết sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện.

Không sai, nói chính là Lý Mộc Tuyết!

Đường Tụng không đi đến một bước cuối cùng với nàng, chính là vì nguyên nhân này.

Ngoại trừ nàng là bạn thân của Lý Nhã Lỵ.

Còn là vì nàng có rất nhiều tâm tư, lòng hư vinh rất mạnh.

Nói nàng là girl tâm cơ tiêu chuẩn cũng không quá.

Đường Tụng lại hơi thất thần khi nghĩ đến lần ‘nói chuyện’ với Lý Mộc Tuyết ở trên ban công.

Tự hỏi lát nữa chơi bóng với Lỵ Lỵ xong.

Có phải nên dùng đũa phép để dạy dỗ nàng một chút không, để nàng ngoan ngoãn một chút.

Một lát sau, Đường Tụng thu hồi suy nghĩ lung tung.

Hoài nghi mình bị ‘đá năng lượng’ ảnh hưởng.

Ánh mắt trở lại trên giao diện hệ thống.

Nhìn vào vị trí và trạng thái ‘thở phì phì’ của Lý Nhã Lỵ.

Suy nghĩ một chút.

Lúc trước Lý Nhã Lỵ đã nói, nàng bị Trình Khả Quân lừa ở đại lý xe xuất nhập khẩu này.

Đường Tụng nhíu mày, hơi lo lắng cho nàng.

Liền cầm điện thoại lên gọi cho nàng.

Điện thoại kêu một lúc mới kết nối.

Giọng nói hồn nhiên của Lý Nhã Lỵ truyền đến: “Ca ca, anh nhớ em rồi à?”

“Lỵ Lỵ, em ở đâu?” Đường Tụng hỏi luôn.

Bên kia dừng lại một chút.

Giọng nói của Lý Nhã Lỵ ỉu xìu: “Em đang ở đại lý xe, lần trước bị Trình Khả Quân lừa, đặt cọc 200.000, lần này em dẫn Tiểu Tuyết theo cùng, muốn lấy lại tiền cọc. Tiểu Tuyết đang nói chuyện với giám đốc tiêu thụ của họ, nhưng đối phương không đồng ý. Nói là có thể đổi một chiếc xe khác rẻ hơn, nhưng phải là Benz G-Class.”

“Anh qua tìm em, chuyện xe để anh đến rồi tính.”

Nghe thấy Đường Tụng muốn đến, Lý Nhã Lỵ lập tức phấn chấn.

Giọng điệu nhẹ nhàng: “Ừm, em chia sẻ vị trí cho anh.”

Cúp máy.

Đường Tụng mở điện thoại, tìm trung tâm xe Bảo Long.

Đây là đại lý xe xuất nhập khẩu duy nhất tại Yến Thành, lệ thuộc công ty TNHH mậu dịch ô tô Bảo Long.

Phạm vi kinh doanh rất rộng, loại xe nào cũng có.

Đối với Bảo Long, Đường Tụng cũng không lạ lẫm.

Rất nhiều cửa hàng 4S ở Yến Thành đều lệ thuộc Bảo Long.

Nó xem như là một xí nghiệp lớn ở bản địa.

Bạn đại học Lưu Thiên Hào của hắn, sáng lập ra mậu dịch ô tô Thiên Hào, chính là đại lý cấp 2 của Bảo Long.

Cha Lưu Thiên Hào làm ở Bảo Long, nghe nói còn là một lãnh đạo nhỏ.

Cũng dựa vào tầng quan hệ này, Lưu Thiên Hào mới lấy được quyền đại lý.

Trừ cái đó ra, Đường Tụng còn quen phó tổng Bạch Thắng Lợi của tổng bộ Bảo Long.

Do vị Lý tổng của Hằng Đạt giới thiệu.

Hai người có add wechat, nhưng cũng không nói chuyện nhiều.

Vị Lý tổng này cũng mời hắn mấy lần.

Nhưng khi đó Đường Tụng hơi chột dạ, nên từ chối hết.

Dù sao mới nhận được hệ thống, thân phận địa vị và tố dưỡng của bản thân đều chênh lệch với những kẻ có tiền chân chính này.

Với lại trưởng bối làm trong tập đoàn Đường Tống là chuyện không chân thực.

Hắn không muốn tiếp xúc quá nhiều với bọn họ.

Tham gia tụ hội của họ, trò chuyện khá lúng túng.

Chẳng bằng đi làm nhiệm vụ, kiếm tiến độ của nhiệm vụ chính tuyến, kế thừa nhiều tài sản hơn.

Sau đó, vị Lý tổng khéo léo kia cũng không nhắc đến chuyện này nữa.

Đại khái là cảm thấy hắn không muốn tham dự vào những cuộc xã giao này.

Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở lại vang lên.

“Keng, bạn phát động nhiệm vụ mới ‘phát triển quan hệ’, mời tự kiểm tra.”

Nội dung: Có mối quan hệ rộng có thể nhận được càng nhiều tài nguyên xã hội hơn, tăng cường ý thức trách nhiệm xã hội, đồng thời cũng mang lại nhiều cơ hội và tin tức hơn. Mời phát triển 20 mối quan hệ tài nguyên mới, nỗ lực rèn luyện năng lực xã giao của bản thân, gia tăng tự tin khi xã giao.

Tiến độ: 0/20.

Ban thưởng: tiến độ chính tuyến +1%, gói quà xã giao x1.

Chú 1: Thông qua giao lưu với người có bối cảnh và trải nghiệm khác nhau, sẽ có lợi cho sự trưởng thành và phát triển với bạn.

Chú 2: Quan hệ tài nguyên hữu hiệu có thể mang đến trợ giúp thực tế cho bạn, đôi bên cùng có lợi.

Đường Tụng đọc kỹ vài lần.

Trong đầu dần dần hiểu ra.

Nhiệm vụ này cũng không đơn giản.

Nếu như chỉ là phát triển quan hệ, vậy thì chỉ cần tìm 20 người xa lạ và làm quen là được.

Với địa vị và giá trị con người của hắn bây giờ, có thể hai bên cùng có lợi và trợ giúp cho hắn, vậy thì không nhiều.

Muốn tiếp xúc với những người này, mình phải tốn nhiều công sức.

Đóng giao diện hệ thống.

Cầm chìa khóa xe Bentley, xuống lầu.

Tiếng động cơ ầm ầm.

Chiếc xe lao ra khỏi nơi này.

“Cứ làm việc theo hợp đồng, tiền cọc là không thể trả lại.” Giám đốc tiêu thụ là một người hơi mập, giọng nói lại rất cứng rắn.

Lý Mộc Tuyết mặt mày nghiêm túc, đang tự hỏi đối sách.

Đúng lúc này, Lý Nhã Lỵ nghe điện thoại xong đã đi đến.

Trầm Trung Bảo hai mắt sáng lên, ánh mắt đảo qua đôi chân gợi cảm của nàng.

Đứng lên nghênh đón, cười đầy ấm áp: “Cô Lý, cô cân nhắc thế nào rồi? Chiếc G350 màu đen kia không tệ, cả thuế là 1.3 triệu, rất phù hợp…”

Lý Mộc Tuyết lạnh nhạt nói: “Coi như muốn mua xe khác, cũng phải trả tiền cọc cho chúng tôi trước, đây là hai chuyện khác nhau.”

Giám đốc tiêu thụ cau mày, giọng nói trở nên vô cùng nghiêm túc: “Hai vị mời tự nhiên, muốn khởi tố thì cứ làm, chúng ta chậm rãi kiện tụng.”

Lý Nhã Lỵ không để ý đến Trầm Trung Bảo, ngồi xuống cạnh Lý Mộc Tuyết.

Lắc lắc điện thoại của mình, mặt mày hớn hở nói: “Tiểu Tuyết, chồng mình sắp đến rồi! Chúng ta cứ chờ ở đây là được.”

Lý Nhã Lỵ vô cùng tin tưởng và ỷ lại Đường Tụng.

Có hắn ở đây, vậy tất cả vấn đề đều không còn là vấn đề.

Nghe vậy, Lý Mộc Tuyết cũng thầm thở dài.

Nội tâm vừa khẩn trương lại vừa chờ mong.

Trầm Trung Bảo ở bên cạnh thì chỉ thấy nội tâm mát lạnh.

Cô gái chân dài vừa có tiền lại vừa xinh đẹp này.

Không ngờ lại là hoa có chủ.

Hắn vốn gặp trắc trở với Lý Mộc Tuyết, còn đang định chuyển mục tiêu sang Lý Nhã Lỵ.

Nhìn dáng vẻ này, khả năng cao là tình nhân được bao nuôi.

Nội tâm nhịn không được mà ước ao ghen tị.

Có tiền thật mẹ nó sướng, có thể tùy tiện chơi mấy cô nàng cực phẩm như này!

Bình Luận (0)
Comment