Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 470 - Chương 470: Lề Mà Lề Mề

Chương 470: Lề mà lề mề Chương 470: Lề mà lề mề

“Cô Lý, cà phê của ngài.”

Một giọng nữ vang lên, cắt đứt suy nghĩ của nàng.

Lý Mộc Tuyết liếc nhìn dáng người thướt tha uyển chuyển của Từ Giai Lệ.

Cười nhận cà phê trong tay đối phương: “Cảm ơn.”

Lý Mộc Tuyết nhấp một ngụm, hơi nóng phả lên khiến mặt nàng hơi mông lung.

“Cô Lý, cẩn thận nóng.” Từ Giai Lệ nhẹ giọng nhắc nhở.

Lý Mộc Tuyết nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, âm thầm suy đoán quan hệ của Đường Tụng và vị này.

Cười tủm tỉm nói: “Không cần khách khí như vậy, chị Giai Lệ, chị gọi tôi là Mộc Tuyết hoặc Tiểu Tuyết là được. Đúng rồi, chúng ta add wechat đi, sau này thường liên hệ.”

Từ Giai Lệ ngẩn người, nàng gặp rất nhiều khách hàng chủ động và nhiệt tình xin wechat như vậy rồi.

Nhưng 100% đều là nam giới, lần đầu tiên có nữ giới làm như vậy với nàng.

Nàng vội vàng mở mã QR của mình ra: “Được thôi.”

Hai người add wechat, lại trò chuyện một lúc.

Cả hai đều là người biết ăn nói, nên trông rất hài hòa tự nhiên.

Nhìn thời gian.

Lý Mộc Tuyết thuận miệng nói: “Chị Giai Lệ, tôi mua chiếc 911 kia, chúng ta ký hợp đồng đi.”

Nghe vậy, Từ Giai Lệ lập tức tươi cười.

“Được, Mộc Tuyết, cô chờ một lát, tôi đi chuẩn bị hợp đồng, tôi sẽ giúp cô tranh thủ thêm chút tặng phẩm.”

Nói xong liền bước nhanh về phía văn phòng.

Không ngờ đơn hàng này lại thuận lợi như vậy.

Đơn hàng này cũng giúp nàng kiếm được một khoản kha khá.

Lý Mộc Tuyết nhìn bóng lưng uyển chuyển của Từ Giai Lệ, nhất là bờ mông to lớn vểnh cao kia.

Vô thức sờ lên mông mình.

Hơi nhụt chí, nàng đúng là không so được.

Chẳng lẽ Đường Tụng thích kiểu dáng này?

Bắc Thành Hoa Viên.

Đường Tụng mở cửa phòng 2201.

Dép lê của Đổng Ngọc Ngôn và Từ Tình đều ở cửa.

Chắc các nàng còn chưa tan làm.

Đường Tụng mở tủ lạnh ra xem.

Bên trong có rất ít nguyên liệu nấu ăn, đều là hoa quả, đồ ăn vặt, bánh gato.

Hai người này đều không biết nấu cơm, bình thường đói bụng đều ăn hoa quả + đồ ăn vặt trừ bữa.

Đường Tụng chọn vài loại trái cây.

Ngồi trên salon, vừa ăn vừa trả lời tin nhắn.

Gần đây công ty đang bận rộn chuyện sửa chữa chi nhánh và tuyên truyền.

Tất cả đều đã đi vào quỹ đạo.

Có Tạ Vũ Đồng ở đó, tổng giám đốc như hắn rất nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Là luật sư Lâm Cảnh.

“Alo, luật sư Lâm.”

“Đường tổng, chào ngài! Đại học cổ đông của giải trí Tinh Thành sẽ được tổ chức vào 10 giờ sáng ngày 18 tháng 11, đến lúc đó sẽ bỏ phiếu tuyển cử đổng sự cho ngài.”

“Được, làm phiền anh rồi.”

“Đường tổng, dù ngài sở hữu 35% cổ phần, cũng là cổ đông lớn nhất của giải trí Tinh Thành bây giờ. Nhưng tuyển cử đổng sự cần sự tán thành của trên 50% quyền bỏ phiếu, đại hội cổ đông lần này, chỉ sợ sẽ hơi khó khăn.”

Đường Tụng nhíu mày, hỏi: “Ý anh là?”

Lâm Cảnh chân thành nói: “Chủ tịch của giải trí Tinh Thành bây giờ là Đổng Thanh Lâm, là đại biểu do tập đoàn Tinh Thành cắt cử xuống, có được 30% cổ phần. Bọn họ và mấy cổ đông khác đã ký hiệp nghị hành động, có được 60% quyền biểu quyết. Dựa theo tin tức tôi có được, tập đoàn Tinh Thành rất có ý kiến với chuyện ngài lấy được 35% cổ phần. Chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến kế hoạch tương lai của bọn họ, cho nên…”

Đường Tụng bừng tỉnh.

Bởi vì giải trí Tinh Thành là công ty TNHH hình thức đầu tư cổ phần, cho nên có thể tùy ý chuyển nhượng cổ phần.

Không cần các cổ đông khác đồng ý, các cổ đông khác cũng không có quyền ưu tiên mua lại.

35% cổ phần này là hệ thống mua lại từ các cơ cấu đầu tư.

Căn cứ theo quy định quốc gia, các xí nghiệp xin lên sàn chứng khoán.

Trong vòng 3 năm gần đây, không được thay đổi quá nhiều trong ban giám đốc và quản lý cấp cao.

Đường Tụng có hơn một phần ba cổ phần trong tay, có được một phiếu quyền phủ quyết.

Nếu như hắn tiến vào ban giám đốc, trở thành đổng sự, có thể nhận được quyền lực khống chế công ty.

Đây tuyệt đối là biến động và thay đổi to lớn.

Nếu như giải trí Tinh Thành muốn lên sàn, vậy thì đúng là sẽ phản đối hắn.

Nghĩ vậy, Đường Tụng cũng không để ý, nói: “Luật sư Lâm, cứ tiến hành đại hội cổ đông như bình thường là được.”

“Vâng Đường tổng, tôi hiểu rồi.”

Cúp máy.

Đường Tụng tựa trên salon, bắt đầu suy tư.

Đúng ở góc độ của hắn, thân là cổ đông lớn của công ty.

Hắn có quyền lợi và nghĩa vụ tiến vào ban giám đốc, tham gia vào kế hoạch đầu tư và phát triển của công ty.

Cạnh… cửa nhà mở ra.

Từ Tình đeo tai nghe, ngâm nga bài hát đi vào.

Đóng cửa lại.

Treo túi xách, đổi dép lê.

Trong tay mang theo túi cơm tối, đi về phía nhà ăn.

Cũng không để ý đến Đường Tụng ngồi trên ghế salon trong phòng khách.

Nàng mở tủ lạnh, lấy một hộp sữa chua.

Sau đó lấy điện thoại, tìm kiếm phim truyền hình đang cày.

Mở túi, một đĩa cơm bò khoai tây thơm ngào ngạt đã xuất hiện.

Hai mắt nàng cong thành trăng lưỡi liềm.

Liếm liếm bờ mông đỏ của mình.

Hưng phấn lẩm bẩm hai câu rất ‘trẩu’.

Cầm đũa lên, đang định ăn một miếng thịt bò mềm mại thơm nức.

Một bàn tay đã giật lấy đĩa cơm của nàng.

Từ Tình giật nảy mình, ngẩng đầu lên, liền thấy Đường Tụng.

Nàng vội vàng lấy tai nghe xuống, có chút thẹn thùng nói: “Đường Tụng, anh… anh đến bao giờ vậy?”

Đường Tụng túm lấy đũa của nàng, bắt đầu ăn.

Từ Tình trợn tròn mắt, thở phì phò nói: “Này này, đó là của tôi!”

Đường Tụng ngẩng đầu lên, cười nói: “Tôi nghe Ngọc Ngôn nói, gần đây em tăng cân, mặt tròn hơn rồi. Cho nên, cơm tối không cần ăn nhiều như vậy, ăn trái cây lót dạ đi.”

Từ Tình sờ sờ lên mặt mình, có chút chột dạ: “Đó là vu khống! Tôi chủ bị phù thôi.”

Gần đây nàng vào phòng luật sư Đường Kim, công ty cung cấp cơm trưa rất ngon, còn có trà chiều miễn phí, đủ loại đồ ăn đồ uống.

Nàng ở trong công ty, trừ học tập ra thì đó chính là ăn ăn ăn.

Đúng là hơi tăng cân.

Đường Tụng vẫy tay với nàng: “Qua đây, để tôi kiểm tra xem.”

Từ Tình lập tức rụt người lại, lắc đầu nói: “Không cần!”

“Tôi mua qua cho em, muốn thì qua đây.”

Nghe vậy, mắt Từ Tình sáng lên, nội tâm ngứa ngáy.

Nhịn không được mà đứng lên, đi đến trước người Đường Tụng.

Duỗi ngón tay trắng nhỏ ra, bĩu môi nói: “Quà đâu?”

Từ Tình mới tan làm.

Trên người mặc một bộ âu phục và váy màu đậm, trên mặt trang điểm hết sức trang nhã.

Cả người nhìn trông hết sức đoan trang và tươi đẹp.

Đường Tụng thả đũa xuống, đưa tay kéo nàng vào trong ngực mình.

Ôm chặt nàng, hôn lên cánh môi của nàng.

Từ Tình lập tức đỏ mặt, nhẹ nhàng vùng vẫy giãy dụa vài lần.

Hai người lề mà lề mề.

Trong miệng nàng phát ra chút âm thanh, mang theo vẻ vui sướng.

Đường Tụng cởi âu phục của nàng ra, cảm nhận một lúc.

Hình như cũng không có béo hơn bao nhiêu.

Vẫn là size B như trước, eo cũng rất nhỏ, không có chút thịt thừa nào.

Bình Luận (0)
Comment