Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 471 - Chương 471: Quản Lý Thời Gian

Chương 471: Quản lý thời gian Chương 471: Quản lý thời gian

Đến khi Đổng Ngọc Ngôn về nhà.

Liền thấy Đường Tụng ngồi trên ghế salon, còn Từ Tình thì quỳ trên đất, xoa bóp chân cho hắn.

Nàng nhíu mày, treo túi xách rồi bước nhanh qua đó.

“Tan làm rồi?” Đường Tụng vẫy tay với nàng.

“Ngôn Ngôn, cậu về rồi.” Từ Tình cũng ngoan ngoãn chào hỏi.

Tựa như ý thức được tư thế của mình không quá lịch sự.

Vội vàng đứng lên, xoa xoa đôi chân mỏi mệt.

Nàng mặc váy xếp màu đen, áo sơ mi trắng bó sát, tất dài màu trắng, giày da màu đen.

Phối hợp với kiểu tóc dịu dàng và khuôn mặt xinh đẹp.

Nhìn qua như một thiếu nữ cấp ba xinh đẹp, vừa ngây thơ vừa khiêu gợi.

Chú ý đến ánh mắt của Đổng Ngọc Ngôn.

Từ Tình nhất thời muốn trêu chọc bạn thân của mình.

Nàng kiễng chân lên, thè lưỡi, cho đối phương một cái hôn gió.

Đổng Ngọc Ngôn hừ một tiếng, nói: “Cậu thừa dụp mình không ở nhà, ăn mặc như này để bóp chân cho bạn trai mình, có phải có ý tưởng quỷ quái gì không?”

Đổng Ngọc Ngôn vừa nói vừa đi đến bên cạnh Đường Tụng.

Nhẹ nhàng ngồi lên đùi hắn, tựa đầu vào vai hắn.

Lại nháy mắt với Từ Tình, nói: “Hay là dứt khoát một chút, tối nay ba người chúng ta ngủ chung.”

Từ Tình đỏ mặt, ánh mắt hơi bối rối.

Nghĩ đến đôi tay nóng rực của Đường Tụng khi mình vừa thay bộ quần áo này.

Nàng vô thức cắn môi, nhỏ giọng giải thích: “Là… là Đường Tụng tặng hai người chúng ta một món quà, rất quý giá. Mình chỉ muốn báo đáp một phen, hỏi Đường Tụng muốn xem mình mặc gì, cho nên…”

Đổng Ngọc Ngôn ngẩn người, nhìn về phía bạn trai với ánh mắt chờ mong.

“Quà gì?”

Đường Tụng ôm vai nàng, cười tủm tỉm nói: “Một chiếc xe, chiều này bảo em chụp thẻ căn cước mà.”

“Em còn tưởng là anh muốn dẫn em đến khách sạn thú vị nào đó để chơi chứ.”

“Cái này rất hay.” Hai mắt Đường Tụng sáng rực lên.

Đổng Ngọc Ngôn nháy mắt với hắn, ôm eo hắn, thân mật nói: “Xe gì nha? Gần đây em cũng muốn mua một chiếc.”

5 triệu đầu tư của Tô Ngư đã đến sổ, nàng vốn định dùng danh nghĩa công ty để mua một chiếc.

Bằng không đi lại rất bất tiện.

Đường Tụng còn chưa mở miệng, Từ Tình đã kích động nói: “Maserati! 1.6 triệu! Mình xem ảnh rồi, màu trắng rất đẹp! Ngôn Ngôn, sau này chúng ta có thể cùng lái xe đi hóng mát, du lịch! Còn cả biển số xe nữa, chúng ta có thể hỏi đại lý xe, xem xem có thể làm biển chị em không…”

Từ Tình vẫn nói không ngừng.

Đổng Ngọc Ngôn trực tiếp cắt lời: “Cậu cũng có? Maserati?”

“Đương nhiên rồi! Chúng ta là chị em tốt, Đường Tụng đã tặng quà, nhất định phải là mỗi người một cái.”

Từ Tình cứng cổ, nói như đúng rồi, thậm chí còn rất tự hào.

Món quà nàng là nàng đòi hỏi trong lúc nổi điên, còn vì thế mà ăn 50 cái vỗ vào bóng rổ.

Nói đến thì chỉ đây là của nàng mới đúng, Ngôn Ngôn là thơm lây thôi.

Size C sung mãn của Đổng Ngọc Ngôn phập phồng một trận.

Thở phì phò nói: “Từ Tình, cậu giỏi lắm, lại lừa tiền của bạn trai mình đúng không? Đây chính là 1.6 triệu đấy, có bán cậu đi cũng không đáng nhiều tiền như vậy đâu! Cậu cho rằng mặc bộ JK này và bóp chân là đủ rồi?”

Từ Tình ủy khuất bĩu môi, nhưng không dám nói thật với Đổng Ngọc Ngôn.

Chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Đường Tụng.

Đường Tụng vỗ vỗ đầu Đổng Ngọc Ngôn, nói: “Đừng giận, cũng không bao nhiêu tiền. Tối nay anh còn có việc, em muốn ăn cơm trước hay uống sữa trước?”

Đổng Ngọc Ngôn lập tức yên tĩnh, ánh mắt dịu dàng nói: “Uống sữa trước.”

“Vậy đi thôi.” Đường Tụng đứng lên.

Lần đầu làm đại sư quản lý thời gian, hắn có hơi khẩn trương.

Đổng Ngọc Ngôn liếc nhìn Từ Tình đang ủy khuất đứng đó, liền vỗ vào mông nàng một cái.

“Làm gì?”

“Cởi quần áo ra.”

Từ Tình che ngực, lùi về sau hai bước.

Mặt đỏ bừng, nói: “Cậu… cậu… cậu thật sự muốn ba người? Ba người? 3P? không thể! Vậy… mình không lấy xe còn không được sao?”

Đường Tụng lập tức lên tinh thần, hai mắt sáng tỏ.

Đổng Ngọc Ngôn tức giận nói: “Cởi quần áo ra cho mình mượn, nếu bạn trai mình thích xem váy JK, chẳng lẽ mình không thể mặc cho bạn trai xem?”

“A a, tốt.” Từ Tình che mặt, chạy chậm về phòng ngủ.

“Thân ái, anh về phòng ngủ chờ em một lát.” Đổng Ngọc Ngôn kéo tay Đường Tụng, rồi đi theo Từ Tình.

Một lát sau.

Cửa phòng ngủ chính bị đẩy ra.

Cộc cộc cộc… trong tiếng bước chân, Đổng Ngọc Ngôn cất bước đi vào.

Nàng mặc váy JK, xoay một vòng trước mặt Đường Tụng.

Bộ ngực sung mãn làm áo sơ mi căng phồng.

Hai đuôi ngựa và váy xếp tung bay, hết sức xinh đẹp.

Đường Tụng thở sâu, bổ nhào nàng xuống giường.

9 giờ tối.

Đường Tụng rời khỏi phòng 2201, đi tháng máy xuống phòng 2001.

Mở cửa, đi vào căn nhà có thiết kế tương tự, nội thất thì hơi khác biệt.

Trong mắt Đường Tụng có hơi hoảng hốt.

Hắn lắc đầu, treo áo khoác lên, quay người đi về phía phòng ngủ chính.

Tối nay Trình Nhạc Nhạc đã gửi không ít tin nhắn.

Hiện giờ nàng đang đọc sách trong phòng ngủ.

Cốc cốc… Đường Tụng gõ cửa, cất bước đi vào.

“Đường Tụng.” Trình Nhạc Nhạc đang đọc sách, lập tức mừng rỡ không thôi.

Hai người ôm nhau, thân mật một lúc lâu.

Sau đó bắt đầu ngồi trên giường, cùng nói chuyện.

Trình Nhạc Nhạc rất thích giao lưu với Đường Tụng.

Mỗi lần gặp mặt đều có thể nói rất nhiều.

Ngày nào nàng cũng chia sẻ ý nghĩ và cảm ngộ của mình cho Đường Tụng bằng wechat.

Ngẫu nhiên cũng nói đến quá khứ, gia đình, họ hàng và bạn học.

Hai người trò chuyện hơn một tiếng.

10:30 tối, Trình Nhạc Nhạc ngáp một cái.

Nàng làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, mỗi ngày đều ngủ sớm dậy sớm.

“Đường Tụng, chúng ta ngủ thôi?”

“Ừm.”

“Em tắm từ 7 giờ rồi, còn xịt nước hoa anh thích nhất.”

“Anh biết, thơm ngào ngạt.”

“Gần đây em vẫn đi SPA mong, không biết có hiệu quả hay không.”

“Để anh sờ thử xem… a… rất tốt.”

“Anh có muốn tìm hiểu sâu hơn không?” Trình Nhạc Nhạc nhìn hắn đầy quyến rũ và chờ mong.

“Muốn.”

“Vậy em đi thay quần áo khác nhé?”

Đường Tụng thở sâu, cảm thấy Trình Nhạc Nhạc đã thay đổi.

Ngày xưa, nàng nói câu em yêu anh mà cũng mặt đỏ tim run.

Hiện giờ còn biết chơi tình thú, thậm chí còn trêu chọc hắn.

Thay đổi rất tốt, tương lai đều có thể.

“Đi thôi!” Đường Tụng vỗ vỗ đầu nàng.

Trình Nhạc Nhạc vui sướng đứng lên, bước nhanh vào phòng quần áo.

Một lát sau, Trình Nhạc Nhạc mặc quần đùi bó sát, mặc hai dây gợi cảm đi ra.

Bộ quần áo này khiến cho bờ mông đào mật và đường chữ V của hàng được phô bày hoàn mỹ.

Nhìn vô cùng khiêu gợi.

Đại khái là vì ‘nhiệm vụ trưởng thành’ ảnh hưởng.

Hiện giờ, nàng càng ngày càng giống như một nữ thần sân trường.

Không chỉ ăn mặc, mà còn có khí chất và tinh thần, dung mạo.

Tư duy và tầm mắt của nàng trở nên xa hơn, cũng tự tin và thong dong hơn khi đối mặt với mọi chuyện.

Học được đầu tư bản thân.

Hiểu được lợi dụng tài nguyên.

Rất nhanh, trong phòng đã tràn ngập những âm thanh khó diễn tả.

Bình Luận (0)
Comment