Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 472 - Chương 472: Nảy Mầm

Chương 472: Nảy mầm Chương 472: Nảy mầm

Thứ năm, ngày 17 tháng 11 năm 2022, trời trong xanh, nhiệt độ 5-15 độ C.

Tầng 30 cao ốc Nguyệt Thành, trong phòng họp.

Giám đốc phòng thị trường Hướng Huy báo cáo xong tiến độ của việc sửa chữa.

Quản lý marketing Trầm Ngọc Đình lập tức đứng lên, phát bản kế hoạch tuyên truyền cho mọi người.

Đây là lần đầu tiên nàng tham gia hội nghị cấp cao, nội tâm khó tránh khỏi khẩn trương.

Liếc nhìn Đường Tụng ngồi ở cao nhất, chú ý đến ánh mắt khẳng định của hắn.

Trầm Ngọc Đình thở sâu, chân thành nói: “7 chi nhánh đồng thời khai trương, đây là một cơ hội tuyên truyền rất tốt. Trong quá trình sửa chữa, chúng ta đã thống nhất hình tượng nhãn hiệu, phong cách của mỗi một chi nhánh, màu sắc phối hợp, chất liệu và tài liệu đều nhất trí với hình tượng của nhãn hiệu… Chúng ta có thể kết hợp với các hoạt động tuyên truyền như: Thẻ tích điểm, hành động bảo vệ môi trường, hoạt động rút thưởng, share và like…”

Trầm Ngọc Đình tư duy rõ ràng, tốc độ nói không nhanh không chậm.

Đường Tụng vừa nghe vừa xem tài liệu trong tay.

Khoảng 10 phút sau, Trầm Ngọc Đình kết thúc báo cáo.

Chờ mong hỏi: “Đường tổng, ngài có muốn bổ sung gì không?”

Cùng lúc đó, âm thanh nhắc nhở đã vang lên bên tai Đường Tụng.

“Keng, bạn phát động nhiệm vụ kinh doanh ‘đại học âm nhạc Noãn Đông’ (đông ấm), mời tự kiểm tra.”

Đường Tụng tinh thần chấn động.

Series nhiệm vụ kinh doanh bổ sung của ‘kế hoạch kinh doanh phòng cà phê’ lại được phát động lần nữa.

Cái trước là ‘công ty mới thành lập’, mang đến gói quà xe xí nghiệp.

Nội dung nhiệm vụ: Văn hóa Đường Trình đã đi lên quỹ đạo, một tuần sau 7 chi nhánh sẽ sửa chữa xong. Mời tổ chức một buổi biểu diễn ‘đại hội âm nhạc Noãn Đông’, mời các nghệ sĩ, người nổi tiếng trên mạng đến biểu diễn, cố gắng khuếch tán nhãn hiệu, nâng cao lực ảnh hưởng.

Ban thưởng: Gói quà Noãn Đông x1.

Chú 1: Kích cỡ của gói quà tỷ lệ thuận với lực ảnh hưởng và độ nổi tiếng.

Chú 2: Xin không dùng các thủ đoạn trái với quy tắc hoặc marketing vượt mức, kinh phí tuyên truyền phải phù hợp với tiêu chuẩn với xí nghiệp bây giờ.

Đường Tụng xem xong thì suy tư một lát.

Sau đó nói: “Kế hoạch rất tỉ mỉ, cơ bản là không có vấn đề. Tôi cảm thấy có thể làm thêm một hoạt động biểu diễn sôi động. Thông qua video ngắn và nền tảng xã hội, để người xem biết đến chúng ta.”

Tạ Vũ Đồng gật đầu đồng ý: “Gia tăng marketing cũng không vấn đề, dù sao phòng cà phê của chúng ta cũng rất ưu tú.”

“Tôi cảm thấy có thể tổ chức một trận tranh tài, hoặc là mời người nổi tiếng có chủ đề, độ hot đến biểu diễn.”

“Ví dụ như Lý Tri Nhân, gần đây đang chạy xô khắp tỉnh Yến.”

“Bản địa Yến Thành cũng có mấy blogger và TikToker không tệ, ví dụ như: Đào Vi, Nanako…”

“Còn có thể mời một ban nhạc, tuyệt đối có thể kéo bầu không khí.”

Những người khác cũng đưa ý kiến của mình.

Chwof đến khi mọi người yên tĩnh lại.

Đường Tụng nói: “Vậy ngày khai trương, chúng ta tổ chức một ‘đại hội âm nhạc Noãn Đông’. Yến Thành có không ít các công ty chuyên xử lý các sự kiện âm nhạc như vậy. Vì hiệu suất, chúng ta cứ thuê bọn họ làm đi. Phòng thị trường và phòng marketing sẽ phụ trách liên hệ, xác định sân bãi, thời gian, danh sách khách mời, chủ đề, vân vân… “

Cuộc họp kéo dài hơn 3 tiếng.

Chờ đến khi Đường Tụng trở về văn phòng, thì đã là hơn 12 giờ trưa.

Hẹn Bạch HIểu Manh và Tạ Vũ Đông một nơi ăn cơm.

Đang định thu dọn đồ đạc thì âm báo wechat vang lên.

Đường Tụng mở ra xem, trên mặt liền lộ vẻ vui mừng.

Thu Thu: Nảy mầm. jpg.

Thu Thu: “Hạt giống cuối cùng cũng nảy mầm, anh xem, màu xanh thật là xinh đẹp, tựa như mùa xuân vậy.”

Nhanh thật!

Từ khi giao cho Thu Thu, còn chưa đến 6 ngày.

Hạt giống hoa bình thường, cần 7-10 ngày để nảy mầm.

Với lại còn cần các loại điều kiện phù hợp.

Mà ‘hạt giống hoa thiện ý’ không chỉ yếu ớt, còn cần yêu và thiện, cộng thêm chăm sóc tỉ mỉ cẩn thận.

Đường Tụng vốn coi đây là một nhiệm vụ trường kỳ.

Đã chuẩn bị tâm lý chờ vài tháng thì hoa mới nở.

Không ngờ Thu Thu lại ra sức như vậy!

Xem ra mình cũng phải nỗ lực một chút, để ‘yêu và thiện’ trong nội tâm nàng càng nhiều hơn!

Đại học sư phạm Yến Thành.

Thu Thu ngồi xổm trong góc ban công, mắt đầy ý cười nhìn chồi non xanh biếc trước mắt.

Nhìn thế nào cũng không đủ.

Vui sướng chia sẻ ra ngoài mới có thể vui sướng gấp bội.

Nàng lấy điện thoại ra, chụp một tấm ảnh.

Đầu tiên là chia sẻ cho Đường Tụng.

Trong lúc chờ hắn trả lời, lại đăng lên vòng bạn bè.

Văn án: “Gieo hạt hi vọng, chậm rãi chờ đợi ánh ban mai.”

Mấy ngày gần đây, nàng chỉ tập trung vào bồi dưỡng hạt giống này.

Mua đất, cát sông, lại nhặt vỏ cây, lá tùng, rồi tự tay điều chế vị chua cho đất.

Mỗi ngày sẽ tưới nước ấm đúng giờ.

Vì cam đoan nhiệt độ ổn định, trước khi mặt trời lặn sẽ mang vào nhà.

Cuối cùng thì hôm nay, chồi non cũng đã chui ra khỏi mặt đất.

Đây chỉ là bắt đầu.

Nàng sẽ nhìn nó lớn lên từng chút một, rồi nở hoa.

Sau đó đưa cho Đường Tụng.

Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được mà cười ra tiếng.

Miệng bắt đầu ngâm nga.

Trương Linh Linh nghe thấy động tĩnh cũng bu lại.

Đang định sờ vào chồi non kia, Thu Thu lập tức khẩn trương nắm chặt tay nàng.

Nghiêm túc nói: “Chồi non rất dễ bị tổn thương, nên tốt nhất là đừng sờ vào nó. Ngoài ra, Đường Tụng nói là hoa này rất mẫn cảm với muối. Cậu đánh bàn phím và cầm chuột, trên tay có mồ hôi, nhất định không được chạm vào. Nếu nó xảy ra chuyện gì, Đường Tụng sẽ rất khó chịu.”

Trương Linh Linh vội vàng lau tay lên quần áo.

Lúng túng nói: “Xin lỗi, mình không hiểu, trước kia mình cũng hay sờ hoa hoa cỏ cỏ cậu nuôi, lần này không chú ý.”

Thu Thu lại nói: “Không được, hạt giống đã nảy mầm. Trong ký túc xá nhiều người, chúng ta nhất định phải dọn ra ngoài. Linh Linh, lát nữa chúng ta lên mạng tìm một phòng ở gần đây đi. Phải có điều hòa, khó nóng phải là khí ga đốt, có thể điều chỉnh độ ẩm và nhiệt độ. Ban công hướng nam không bị che chắn, không thể ở tầng quá cao…”

Trương Linh Linh nháy mắt mấy cái, nhéo nhéo ‘tâm hồn’ to lớn của Thu Thu.

Nhắc nhở: “Gần đây cậu không nhận quảng cáo, cũng không quay video, livestream cũng ngắn, thu nhập của chúng ta giảm mạnh rồi.”

Thu Thu cười nói: “Được rồi, còn không phải vì bồi dưỡng hoa sao? Chờ nó vượt qua thời kỳ nguy hiểm, mình sẽ tập trung vào công việc!”

Tiếp đó nàng lại sờ lên chiếc đồng hồ Rolex tinh xảo trên tay.

Nói nhỏ: “Đường Tụng cho chúng ta nhiều như vậy, đền đáp một chút này cũng không đáng là gì.”

Bình Luận (0)
Comment