“Keng, bạn nhận được một bất động sản ngẫu nhiên, ‘Lệ Tinh Hội x1’. Mời 10 ngày sau đến địa sản An Gia (đường Phổ Đông – Ma Đô) để nhận.”
“Keng, chúc mừng túc chủ chiêu mộ cầu thủ mới, bước thêm một bước vững chắc trên con đường gây dựng đội bóng!”
“Keng, kiểm tra đến cầu thủ có độ trưởng thành cực cao, đang khởi tạo nhân vật trò chơi…”
“Keng, nhân vật ‘Liễu Bảo Nguyệt’ đã tồn tại, đang đổi phần thưởng…
“Keng, nhân vật ‘Liễu Bảo Nguyệt’ thu hoạch được đạo cụ ‘hộp mù’ x1.”
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, Đường Tụng hơi sững sờ.
Thì ra còn có chuyển đổi phần thưởng.
Nhưng cái này cũng bình thường, dù sao chiêu mộ Bảo Nguyệt cũng tốn một tấm ‘thẻ chiêu mộ nhân vật’ trị giá 10 triệu, hiện giờ coi như là hồi máu.
Nhìn Liễu Bảo Nguyệt mê man trong lồng ngực của mình.
Sợi tóc tán loạn dính trên trán, khóe môi, trên mặt mang theo vẻ ửng đỏ vì kích động.
Đường Tụng rút giấy, giúp nàng la trán, khóe mắt.
Uống chén nước, quét dọn sân bóng.
Giúp nàng đắp chăn.
Mặc dù trong phòng có điều hòa, nhưng dù sao cũng là mùa đông.
Rất dễ bị cảm lạnh.
Lúc này mới tựa vào đầu giường, kiểm kê phần thưởng lần này.
Đầu tiên là xem bất động sản mới nhận được’
Lệ Tinh Hội: Nhà trọ Nhất Tuyến Giang Cảnh 323 mét vuông, 3 phòng ngủ 2 phòng khách 4 vệ sinh, vị trí nằm ở trung tâm của Ma Đô, rất gần tòa tháp Đông Phương Minh Châu, cao ốc Kim Mậu…
Chú: Quyền tài sản đang tiến hành.
“Ma Đô?” Đường Tụng lẩm bẩm một câu.
Cầm điện thoại di động lên mạng tìm hiểu một chút.
Bởi vì tính chất là nhà trọ, cho nên không bị hạn chế mua, Đường Tụng có hộ khẩu nơi khác cũng có thể sang tên.
Nằm ở đường Phổ Đông, cao ốc 42-55 tầng.
Nổi tiếng với phong cảnh tráng lệ và trải nghiệm xa hoa.
Nằm cạnh bờ sông Hoàng Phổ, đối diện bến tàu.
Vị trí giao thông cực tốt, đầy đủ công trình.
Nổi tiếng nhất là bể bơi vô cực ở tầng 41, rất hot trên internet.
Nhà 322 mét vuông đều là tầng cao, phong cảnh cực đẹp, tổng giá trị gần 70 triệu NDT.
Có thể xưng là tiểu khu cao cấp nhất, danh xưng là nhà trọ đỉnh cấp trong nước.
Đường Tụng lại vào TikTok xem mấy video quay chụp cảnh thực, nội tâm hơi rục rịch.
Nơi này có rất nhiều người nước ngoài vào ở, còn có bến Thượng Hải nổi tiếng.
Đó không chỉ là khu vực phồn hoa nhất Ma Đô, cũng là trung tâm tài chính lớn nhất toàn quốc.
Nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau, đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng đường chân trời.
Tất cả đều tản ra miij lực mê người.
Trở lại giao diện hệ thống.
Vào trung tâm quản lý nhân vật.
Bên cạnh thẻ nhân vật ‘Liễu Bảo Nguyệt’, có thêm một cái rương quà tỏa sáng.
Ấn vào xem.
Hộp mù: Sau khi mở hộp mù, nhân vật ‘Liễu Bảo Nguyệt’ sẽ nhận được một đạo cụ ngẫu nhiên.
Đường Tụng xoa cằm.
Nhẹ nhàng xuống giường, đi vào phòng quần áo.
Mở ngăn kéo ẩn, lấy ra ‘tất chân của thư ký Kim’, rồi xoa xoa vài cái.
Nghĩ nghĩ, lại trở về giường.
Thò tay vào chân, tìm kiếm xúc cảm của ‘chân lý’.
Nhân phẩm của Bảo Nguyệt cũng rất tốt, chắc là cũng có thể tăng may mắn.
Tuy nhiên, xúc cảm này cũng làm cho hắn nghiện.
Nhịn không được mà dùng lực mạnh hơn.
“Tiểu Tụng, anh làm gì…”
Cảm giác ngực hơi đau đau, tê dại, Liễu Bảo Nguyệt tỉnh lại từ cơn mê.
Nhìn dáng vẻ hèn mọn của Đường Tụng, tức giận lườm một cái, sau đó lại ngủ thiếp đi.
Nàng mệt muốn chết rồi.
Vừa đau vừa mệt, cả người đều không có chút sức lực nào.
Đường Tụng lưu luyến không rời mà thu hồi bàn tay, lại hôn lên mặt nàng một cái.
Trở lại giao diện hệ thống.
Chọn hộp mù và mở ra.
“Keng, nhân vật ‘Liễu Bảo Nguyệt’ thu hoạch được đạo cụ ‘dịch khỏe mạnh’, chỉ có nhân vật mới có thể sử dụng đạo cụ’.
Dịch khỏe mạnh: “Sau khi sử dụng có thể tăng cường sức miễn dịch, điều tiết cơ thể và tinh thần. Bảo trì thói quen sinh hoạt và làm việc, nghỉ ngơi có quy luật, tăng cường rèn luyện, có thể chậm rãi thanh trừ bệnh tật trong cơ thể, khôi phục trạng thái khỏe mạnh, sức chịu đựng +2, nhanh nhẹn +2.
Nice!
Đây tuyệt đối là phần thưởng tốt nhất.
Khỏe mạnh là cơ sở của hạnh phúc và thành công, không có thứ gì quan trong hơn.
Lần trước Đế Đô, cả thể xác lẫn tinh thần của nàng đều rất mệt mỏi, có một số bệnh vặt như đau dạ dày, suy nhược thần kinh, mất ngủ.
Có đạo cụ này, chỉ cần nàng kiên trì làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, vậy nàng sẽ khôi phục hoàn toàn.
Hi vọng sau này có thể rút được những đạo cụ cùng loại.
Đến lúc đó cho cha mẹ và người nhà dùng.
Bọn họ đều nhiều tuổi, cơ năng thân thể đang thoái hóa.
Thỉnh thoảng sẽ có đủ lại bệnh vặt cũ mới.
Đường Tụng liếc nhìn Liễu Bảo Nguyệt, ánh mắt đầu nhu hòa yêu thương.
Đưa tay vuốt ve khuôn mặt đáng yêu của nàng.
Chọn ‘dịch khỏe mạnh’ và sử dụng.
Ngay sau đó, trong tay hắn có thêm một cái bình thuốc nhỏ màu xanh lá.
Nhìn kỹ một chút, chất lỏng bên trong chỉ khoảng 5ml.
Đường Tụng mở nắp bình, đưa đến bên miệng Liễu Bảo Nguyệt.
Ôn nhu nói: “Bảo Nguyệt, há mồm, a…”
Liễu Bảo Nguyệt hai mắt giật giật, vẫn không thể mở ra.
Đường Tụng dứt khoát rót vào miệng mình.
Hơi mát lạnh, cũng giác rất thoải mái.
Sau đó trực tiếp hôn lên môi nàng.
Liễu Bảo Nguyệt vô thức hé miệng đáp lại.
Ngay sau đó, yết hầu nàng nhấp nhô.
Một lúc sau, trên mặt nàng lộ ra vẻ thoải mái.
Thân thể trần trụi trong chăn hơi uốn éo.
Đường Tụng tắt đèn, bóng đêm nuốt chửng nơi này.
Đèn ngủ màu ấm trong góc tự sáng lên.
Hắn nghiêm túc nhìn khuôn mặt quen thuộc đến cực hạn ở trước mắt.
Hắn thở sâu, nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Đêm nay, hắn đã đền bù được tiếc nuối, đạt được Bạch Nguyệt Quang thuộc về mình.
Trước mắt lại hiện ra từng hình ảnh của nàng.
Nàng mặc đồng phục lái xe đạp.
Nàng nghiêm túc làm bài tập.
Nàng cười nói tự nhiên trong hành lang.
Nàng chơi đùa trên sân tập.
Nàng vẫy tay với hắn từ phía xa xa.
…
Đường Tụng chui vào chăn, ôm chặt lấy Liễu Bảo Nguyệt.
Cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng, mềm mại, phập phồng… của nàng.
Nàng là chân thật, hoàn chỉnh, không còn là tiếc nuối thời thanh xuân.
Hắn chống cằm lên đầu nàng.
Anh thích em, năm này qua năm khác.
Ngủ ngon!