Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 518 - Chương 518: Sách Kỹ Năng Tiếng Pháp

Chương 518: Sách kỹ năng tiếng Pháp Chương 518: Sách kỹ năng tiếng Pháp

Cao ốc Nguyệt Thành.

Thứ bảy, công ty TNHH Ngôn Tình vẫn khí thế ngất trời.

Công ty mới thành lập, bách nghiệp đãi hưng.

Thân là một bà chủ hợp cách, Đổng Ngọc Ngôn đã vẽ một đống bánh nướng, rót không ít canh gà.

Cộng thêm đại bộ phận đều là thanh niên trẻ tuổi.

Bà chủ xinh đẹp tăng ca, tự nhiên đều phải dốc sức đi theo.

Văn phòng tổng giám đốc.

“Ngọc Ngôn, ngày mốt chúng tôi trở về Ma Đô, sau này có cần gì, thì cứ liên hệ với tôi.” Trương Hân Vũ tựa vào bàn làm việc, thành khẩn nói.

Đổng Ngọc Ngôn gật đầu.

Mặc dù trong lòng không nỡ, nhưng cũng biết đội ngũ này không thể cố vấn cho nàng cả đời.

Dưới sự trợ giúp của họ, mình đã hiểu được quá trình sáng tạo xí nghiệp cho đến vận hành.

Đồng thời cũng đã hoàn thiện kế hoạch phát triển công ty.

Đây đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Trương Hân Vũ nói tiếp: “A đúng rồi, sau khi cô bơm thêm 5 triệu vào công ty, Tô Ngư tiểu thư cũng sẽ bơm theo tỷ lệ tương ứng với cổ phần, số tiền này sẽ đến trong hai ngày gần đây.”

“Được, tôi hiểu rồi.” Đổng Ngọc Ngôn cười nói: “Đúng rồi, Bối Vũ Vi còn ở Yến Thành không? Nghe nói phim mới của cô ấy sắp khai mạc.”

Sắc mặt Trương Hân Vũ lập tức trở nên cổ quái: “Chuyện này… cô ấy bị lỡ bộ phim này rồi, công ty không hài lòng với thái độ làm việc gần đây của cô ấy, nên đã đổi thành Tống Khả Nhan rồi. Bản thân Bối Vũ Vi vẫn ở Yến Thành, cuối tuần sẽ tham gia hoạt động, là Tô Ngư tiểu thư an bài.”

Đổng Ngọc Ngôn tiếc nuối: “Vậy được rồi, làm nghệ sĩ cũng không dễ dàng.”

Nội tâm nói thầm: “May mà khi Đường Tụng để mình chọn, mình chọn nữ cường nhân.”

Bối Vũ Vi là tiểu hoa đán đường thời, cũng là người của giải trí Tụng Mỹ.

Cũng là thành viên của nhóm nhạc nữ LBS đang hot nhất bây giờ.

Trong đó còn có Tống Khả Nhan và Lạc Sơ Âm.

Đầu năm nay phát hành album mới, hot toàn bộ châu Á.

Đoạn thời gian trước còn tham gia mấy gameshow hot nhất cả nước.

Độ hot cực cao, quần thể fan cực lớn.

Lần này Bối Vũ Vi đến Yến Thành, là thay Tô Ngư trở thành cổ đông của Ngôn Tình.

Dù sao Tô Ngư cũng có cổ phần của giải trí Tụng Mỹ, truyền thông Nhất Tâm và châu báu Tô Dường, thông tin được công bố trên bộ công thương.

Nếu trực tiếp nhập cổ phần internet Ngôn Tình, ngày thứ hai sẽ lên kênh kinh tế tài chính và kênh giải trí ngay.

“Ngọc Ngôn, theo tôi biết cô có 1% cổ phần của quốc tế Tinh Phong.” Trương Hân Vũ đột nhiên mở miệng nói.

Đổng Ngọc Ngôn ngẩn người, gật đầu nói: “Không sai, là bạn trai cho tôi.”

Trương Hân Vũ tiến lại gần, nói khẽ: “Nếu đã có cổ phần, vậy tại sao không cân nhắc đến chuyện tương lai quản lý giúp bạn trai? Cô có dã tâm và năng lực này, còn có Tô Ngư tiểu thư giúp đỡ.”

“Chuyện này…” Đổng Ngọc Ngôn không biết trả lời thế nào, trái tim lại đập thình thịch không ngừng.

“Đây chính là khách sạn năm sao có giá trị 1 tỷ, còn có nhà hàng đỉnh cấp, quán bar, trung tâm hội nghị quốc tế, vân vân. Cô phải biết một khách sạn như vậy có sức ảnh hưởng lớn thế nào.”

“Nhưng vậy cũng cần Đường Tụng nhắc tới, tôi không thể chủ động yêu cầu.”

Trương Hân Vũ cười nói: “Theo tôi biết, cô của Từ Tình là Từ Dung đang làm quản lý tài vụ ở công ty sinh vật Thiên Đồ. Chị họ Lý Hà của cô làm giám đốc nhân lực ở một công ty nhỏ tại Thâm Thành. Đường tiên sinh mới tiếp nhận quốc tế Tinh Phong, khẳng định sẽ cần nhân viên tài vụ và nhân sự đáng tin cậy, để khống chế tài chính và tài chính công ty.”

“Thân là bạn gái và cổ đông, cô tự nhiên phải cân nhắc cho Đường tiên sinh, có thể đề cử vài người. Chợ họ nhập chức, lại để cho Từ Tình tạm thời đảm nhiệm pháp vụ của quốc tế Tinh Phong. Thật ra để Từ Tình làm một luật sư nhỏ ở Đường Kim, chẳng bằng đi giúp cô và Đường tiên sinh.”

Đổng Ngọc Ngôn ánh mắt lấp lóe: “Thế nhưng… tôi còn phải bận việc của internet Ngôn Tình.”

Đây chính là sự nghiệp của nàng, nàng hi vọng làm ra thành tích, để Đường Tụng lau mắt mà nhìn, quan tâm và yêu thương nàng hơn.

Trương Hân Vũ tự tin nói: “Cô yên tâm, có Tô Ngư tiểu thư trợ giúp, bên này sẽ phát triển rất thuận lợi. Sản phẩm đầu tiên của công ty, đã chọn được nhà máy gia công rồi.”

“Là nhà nào?”

“Bộ phận chính do mộc Thành Nguyên gia công, bộ phận điện tử do Đường Nghi phụ trách, chi phí gia công thấp nhất cả nước, phẩm chất lại tốt nhất.”

“A…”

“Người đại diện cho nhãn hiệu Ngôn Tình là nhóm nhạc nữ LBS, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tô Ngư để Bối Vũ Vi đảm nhiệm cổ đông.”

“Chuyện này…”

“Một khi sản phẩm ra thị trường, truyền thông Nhất Tâm sẽ ký kết hợp ước marketing với Ngôn Tình, toàn bộ streamer hàng đầu cả nước sẽ bán hàng cho chúng ta.”

“Vậy…”

“Cuối tuần, Tô Ngư tiểu thư sẽ đưa máy bay tư nhân đến đây, đón cô và Từ TÌnh đến Ma Đô, khi đó tất cả người phụ trách của các công ty này sẽ xuất hiện trước mặt cô, ký hợp đồng với cô.”

“Tôi hiểu rồi.”

Đưa mắt nhìn Trương Hân Vũ rời khỏi phòng làm việc.

Đổng Ngọc Ngôn ngã oặt trên ghế.

Từng màn vừa rồi, khiến cho nàng có loại cảm giác hoang đường.

“Lẽ nào Tô Ngư muốn bao nuôi mình? Loại hành vi như tổng tài bá đạo này, có thể sánh vai với Đường Tụng rồi. Nghe nói Tô Ngư là bách hợp (les), không có hứng thú với đàn ông…”

Lắc lắc đầu.

Đổng Ngọc Ngôn lập tức vứt bỏ suy nghĩ này.

Không thể nào.

Tô Ngư chú ý đến mình, là vì đội ngũ cố vấn của tư bản TĨnh Ngộ.

Chắc là vì đấu tranh quyền lực trong nội bộ tập đoàn Đường Tống.

Tô Ngư muốn lôi kéo Đường Tụng, cho nên mới dốc hết sức giúp mình.

Đây là một cơ hội tốt.

10 giờ tối.

Thịnh Nguyên Danh Dinh.

“Keng, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ học tập đã hoàn thành.”

“Keng, phát động bạo kích, bạn nhận được ‘gói quà ngẫu nhiên x1’.”

Đường Tụng mừng rỡ.

Mở nhà kho, rồi mở gói quà luôn.

“Keng, chúc mừng túc chủ, nhận được ‘sách kỹ năng tiếng Pháp’, đạo cụ chỉ có tác dụng với túc chủ.”

Sách kỹ năng tiếng Pháp: Sau khi sử dụng, tự động sở hữu quy tắc đọc, từ ngữ, ngữ pháp, giọng điệu… tiếng Pháp. Có thể đọc viết trôi chảy…

Lại là một cuốn sách kỹ năng, còn là loại ngôn ngữ.

Nghĩ đến khi chơi game với thư ký Kim, nàng dùng tiếng Pháp trêu mình.

Đường Tụng cắn răng, sau này nhất định phải báo thù.

Cốc cốc cốc… tiếng gõ cửa vang lên.

“Mời vào.” Đường Tụng thuận miệng nói một câu, ánh mắt vẫn nhìn vào giao diện hệ thống.

Không cần nhìn cũng đoán được là Lý Mộc Tuyết.

Dù sao Lỵ Lỵ cũng đang nằm trên giường hồi mái kìa, hiện giờ chân còn không khép lại được.

Cộc cộc cộc… tiếng bước chân truyền đến.

“Đường Tụng, anh đã đọc sách 2 tiếng rồi, nghỉ ngơi một chút, ăn ít trái cây đi.”

Giọng nói của Lý Mộc Tuyết mang theo chút nịnh nọt và hưng phấn.

Đường Tụng ngẩng đầu, sắc mặt hơi biến đổi.

Lý Mộc Tuyết quả nhiên là có chuẩn bị mà đến.

Trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng, chỉ che khuất đến bắp đùi.

Không biết phía dưới có mặc hay không.

Cặp đùi đẹp tinh tế có chút chói mắt.

Lý Mộc Tuyết dùng tăm xiên trái cây, lại đưa đến miệng hắn.

Thân thể hơi cúi xuống, xuyên qua cổ áo sơ mi, có thể nhìn thấy rất nhiều thứ.

Đường Tụng có thể xác định, nàng không mặc ở trên.

Ăn mấy miếng xong.

Lý Mộc Tuyết thận trọng nói: “Đường Tụng, anh có biết công ty TNHH trí nghiệp Thiên Hải không?”

Đường Tụng kinh ngạc nói: “Em hỏi cái này làm gì?”

“Không có gì, chỉ là hai ngày trước đi sinh nhật bạn ở tiểu khu Thiên Hải Danh Thự. Nơi đó do Thiên Hải khai phát, nghe nói công ty họ rất có thực lực ở Yến Thành. Anh cũng biết em đang làm ở Tự Nhiên, nên có hơi tò mò với cái này.”

Đường Tụng mỉm cười, hắn có đủ sức quan sát.

Từ động tác nhỏ và thần thái của Lý Mộc Tuyết, có thể nhận ra nàng đang nói láo.

Đương nhiên, cũng có thể là vì nàng khẩn trương và bối rối khi đứng trước mặt hắn.

Đây là thao tác thông thường của Lý Mộc Tuyết, có chuyện gì cũng không dám nói thẳng.

Luôn quanh co lòng vòng, rất nhiều tâm cơ.

Hắn nhìn Lý Mộc Tuyết, thản nhiên nói: “Tôi biết phó tổng Trương Thành Viễn của họ.”

Trên thực tế, sáng nay hắn vừa gửi lời mời tham gia hội giao lưu ở khách sạn cho Trương THành Viễn.

Bao quát và mấy người Lý Minh Bác, Bạch Thắng Lợi…

Dù sao đều là người quen cũ, cộng thêm bản thân họ đều là quản lý cấp cao và đổng sự ở các công ty lớn, cũng coi như là khách hàng tiềm năng của khách sạn.

“Như vậy à!” Lý Mộc Tuyết nghe Đường Tụng nói vậy, nội tâm lập tức bình tĩnh.

Từ thái độ của Đường Tụng, có thể thấy phó tổng của trí nghiệp Thiên Hải cũng không tính là nhân vật quan trọng trong mắt hắn.

Điều này cũng chứng minh một số suy đoán của nàng.

Lý Mộc Tuyết uốn éo người, kéo áo sơ mi: “Em… em hơi khát, muốn ăn quả chuối và quả đảo.”

Khóe mắt Đường Tụng nhảy lên, bình tĩnh ngồi lùi về sau.

Lý Mộc Tuyết ngồi xổm xuống bên bàn, bắt đầu ăn trái cây.

Bình Luận (0)
Comment